Vài tuần sau, Cyrus đến đón cậu, ngày hôm nay cả hai quyết định sẽ thông báo cho chị Mãn Mãn và Tiểu Linh biết chuyện.
Đến nhà hàng, cậu không dám bước vào trong, nhờ có Cyrus động viên nên cậu đã cố gắng để không sợ hãi mà bước tiếp.
Cậu không biết phản ứng của cả hai sẽ như thế nào, cậu rất sợ, sợ rằng bản thân sẽ trở thành người có lỗi, sợ mất đi tình bạn, và hơn nữa là sợ làm tổn thương người khác.
“A.
.
Tiểu Nam.
.
”
“Em chào chị.
”
“Không ngờ thật đấy, vậy mà lại có ngày anh trai lại mời cả ba đứa em đi ăn.
”
“Đúng đấy ạ, khi nghe ngài ấy gọi điện em đã hoảng sợ đến mức không đứng nổi mà.
”
“Tôi gọi mọi người đến đây là để thông báo một chuyện.
”
Bạch Nam run rẩy, cậu cố để bản thân trông không yếu đuối trước mặt mọi người.
“Tôi và Bạch Nam sẽ kết hôn.
”
Mãn Mãn và Tiểu Linh vừa nghe xong liền bị anh doạ cho hoảng sợ, bảo anh đừng đùa nữa, họ đã bị anh dọa sợ rồi.
Thế nhưng nhìn thấy anh không chút phản ứng gì, còn cậu thì bối rối, cả hai người biết rằng anh không hề đùa chút nào.
“A.
.
nh à, chuyện.
.
này là sao ?”
“Hai người yêu nhau thì không thể đến được với nhau sao ?”
“Như.
.
ng.
.
mà.
.
Tiểu Nam cậu ấy…”
“Hai đứa không ủng hộ ?”
Cả hai nhìn nhau khó xử, tình huống gì đang diễn ra vậy, họ cũng không biết phải nói chuyện thế nào.
“Tớ.
.
thật sự muốn kết hôn với anh ấy.
”
Bạch Nam lên tiếng, cậu lấy hết sức để nói ra câu đó, cậu không muốn mọi chuyện đi theo chiều hướng xấu rằng hai người sẽ nghĩ anh ép buộc cậu.
.
“Cậu.
.
muốn…”
“Em.
.
muốn…”
Cái gật đầu của Tiểu Nam khiến cả hai cũng không biết phải nói gì thêm, lúc này, cậu thực sự sợ hãi, cậu không muốn trở nên kì lạ trước họ, cậu cũng không muốn mất đi tình cảm bạn bè, tự nhủ lòng phải thật sự bình tĩnh nhưng cậu đã không thể kiềm chế được mà nước mắt cứ rơi xuống.
“Tiểu Nam.
.
cậu.
.
sao lại khóc rồi ?”
“C.
.
hỉ.
.
là.
.
tớ sợ hãi người.
.
sẽ ghét bỏ tớ.
.
”
“Không có đâu mà, cậu làm gì tớ cũng đều ủng hộ, miễn sao việc đó thực sự khiến cậu hạnh phúc.
”
“Tiểu Nam.
.
chị cũng ủng hộ ý kiến của em.
”
Cả ba người ôm lấy nhau, có lẽ tình cảm bạn bè của họ thực sự là rất lớn, lớn đến nỗi họ có thể bỏ qua nhiều thiếu sót của người khác để chấp thuận họ.
Mãn Mãn quay sang anh trai, cô nói lớn “Em nói trước với anh.
.
nếu sau khi kết hôn anh không đối xử tốt với em ấy.
.
đích thân em sẽ cướp em ấy về.
”
“Hừm.
.
em nghĩ có thể cướp được em ấy khỏi tay anh sao ?”
Tiểu Linh cũng tiếp lời “Dù sao cảm ơn anh.
.
Tiểu Nam đã chịu đựng rất nhiều chuyện một mình, bây giờ cuối cùng cũng có người chịu cùng cậu ấy, mong rằng anh có thể chăm sóc tốt cho cậu ấy.
”
…
Sau bữa ăn, mọi người đều phải đi làm, họ chia tay nhau, bảo rằng đến ngày cưới nhất định sẽ đến dự, anh cũng bảo với hai người rằng tiệc cưới sẽ không mời ai ngoài hai người, anh không muốn cậu chịu phải những đả kích khi bị người ngoài nói này nói nọ, dù sao anh cũng là người ở giới thượng lưu.
Cả hai đồng ý với anh, họ không muốn cậu ấy buồn hay chịu phải bất cứ tổn thương gì, Mãn Mãn cũng hứa sẽ không để ba mẹ biết chuyện.
“Nếu đã quyết định xong rồi thì em phải đi trước đây, công việc ở công ty còn chờ em đến giải quyết, rảnh thì em lại đến thăm hai người.
”
“Tớ cũng đi luôn đây, có gì cứ gọi cho tớ nhé, tớ sẽ có mặt ngay.
”
Anh và cậu nhìn nhau, cửa ải đầu tiên cả hai đều đã thành công vượt qua.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...