Hội Sinh Viên Đại học Hàn Quốc tất bật chuẩn bị cho lễ hội.
Mỗi phòng ban phụ trách một địa điểm. Lễ hội văn hóa và sự kiện dành cho dân địa phương đang được chuẩn bị cùng lúc. Họ chạy như con thoi với việc chuẩn bị sân khấu và mời ca sĩ cho buổi lễ.
“Chúng ta nên chọn ai làm MC cho lễ hội đây?”
“Yu Jea Dol thì sao?”
Yu Jea Dol được mọi người đánh giá cao và khen ngợi nhờ tài năng làm MC. Một khi đã mở miệng thì anh ấy sẽ nói không ngừng nghỉ. Anh được xem như là người dẫn chương trình đẳng cấp quốc gia vì tính cách tốt bụng và sự chu đáo.
“Tôi đã thử liên lạc, nhưng người ta trả lời rằng anh ấy kẹt lịch với buổi quay Vượt Lên Chính Mình.”
“Vậy anh có thử liên hệ với Kang Ho Eun chưa? Anh ấy từng dẫn chương trình cho buổi lễ năm ngoái rồi.”
Cựu vận động viên đô vật Kang Ho Eun! Mặc dù có thân hình hộ pháp nhưng anh vẫn lôi cuốn khán giả bằng vẻ mặt giả nai và sức hút của bản thân. Với sức khỏe dồi dào và đam mê mãnh liệt, anh giống như là một người anh trong giới MC.
“Anh ấy đi du lịch 3 ngày 4 đêm rồi. Anh ấy rất tiếc vì không được tham gia kì lễ hội này.”
“Chết tiệt....Vậy biết tuyển ai bây giờ?”
Các tiết mục buộc phải diễn ra một cách suôn sẻ ở lễ hội trường Đại học Hàn Quốc.
Người ta cho rằng kì lễ hội này sẽ giúp cho các sinh viên đang kiệt sức vì việc học, được thư giãn và tận hưởng không khí đại học, và bởi vì có sự tham gia của người dân, ban tổ chức không thể nào làm qua loa được. Cuối cùng, họ cũng không tìm được người vừa ý mình,và quay lại chọn Park Min Su, hạt giống số 2, làm MC cho buổi lễ.
****
Đôi tay Jung Hyo Rin lướt trên phím đàn piano.
Một giai điệu thuần khiết và trữ tình vang lên.
Cô đang sáng tác một ca khúc mới cho album.
“Bài này hay đấy...nhưng em sẽ viết lời như thế nào đây? em có muốn mời nhạc sĩ viết lời cho bài hát này không? Thầy Kim Tae Hwan lần trước làm chung với em cũng có nói là thầy muốn hợp tác lần nữa.”
Khi người quản lí hỏi, Hyo Rin lắc đầu tư chối.
“Không, em muốn tự mình sáng tác.”
“Vậy à? Hyo Rin-ssi nhà ta cũng có tài viết lời bài hát... Ca khúc này sẽ rất tuyệt vời đây.”
Thật ra Hyo Rin đang trong một trạng thái mà cô không tài nào xác định được nên dùng cảm xúc gì để viết bài hát này.
“Em sẽ viết những lời mà bản thân mình muốn hát.”
Điều đó không hề dễ tí nào.
Bời vì ngày phát hành album vẫn còn xa nên cô ấy cố gắng viết một hát mà cô ưng ý nhất.
Hyo Rin vừa đánh đàn vừa hỏi.
“Quản lí này, anh đã làm trống lịch cho em trong 3 ngày tới chưa?”
“Anh đã làm như Hyo Rin-ssi nói, nhưng mà sao vậy? Có chuyện gì xảy ra à?”
“Vấn đề cá nhân thôi.”
Anh quản lí cảm thấy nhẹ nhõm bởi vì Hyo Rin chưa bao giờ dính vào những rắc rối trong đời tư. Tuy nhiên, anh vẫn phải hỏi nơi mà cô định tới..
“Em đi đâu à?”
“Đại học Hàn Quốc. Người quen của em học ở đó. Em sẽ tới đó cùng với bạn.”
****
Bạn là người đầu tiên tìm ra Hầm ngục Kramado.
Thưởng:
Fame +230
Kinh nghiệm và tỉ lệ rơi đồ được nhân đôi trong một tuần.
Con quái đầu tiên bị giết sẽ rớt ra món đồ tốt nhất mà nó có.
“Yay!”
“Chúng ta thật sự là những người đầu tiên. Nhìn lượng Fame tăng lên kìa.”
Những thành viên trong đội sung sướng hét lên.
“Chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ của mình rồi.”
“Yeah. Chúng ta có lẽ là những người duy nhất tìm ra được hầm ngục này.”
Swordsman Bella nói một cách đầy tự tin.
Sau khi họ vượt qua những bãi quái tương đối an toàn, một cuộc phiêu lưu như thế này thật tuyệt vời.
Ngay cả những nhóm khác cũng sẽ gặp khó khăn trong việc tìm ra một hầm ngục mới.
“Làm tốt lắm Nide.”
“Mình sẽ thưởng cho cậu nếu chúng mình có được điểm cao.”
Y như ngoài đời, mặt Nide đỏ lên vì những lời khen ngợi.
“Có gì đâu mà. Mình chỉ gặp may thôi.”
Hegel vỗ vai khích lệ Nide.
“Làm tốt lắm.”
“Có gì đâu. Chúng ta làm cùng nhau mà.”
Phát hiện ra một hầm ngục mới chính là một cơ hội tuyệt vời để luyện exp và cày item.
Hegel rút kiếm ra.
“Vậy thì mọi người chuẩn bị chiến đấu thôi nào.”
Đối thủ của họ là những con thằn lằn màu trắng đang bò khắp nơi trong hầm ngục.
“Shield Bash! Tôi sẽ đẩy lùi chúng.”
Tay trái Hegel đang cầm Kudram’s Shield (Khiên của Kudram), anh ấy lao tới lũ quái vật.
Điểm mạnh của các kiếm sĩ chính là sức sát thương.
Sức mạnh của đòn đánh được tăng lên tối đa khi vận dụng Twin Sword Skill (Song Kiếm Kĩ) và Great Sword Skill (Cự Kiếm Kĩ), vậy nên họ có thể gây ra sát thương cao hơn các class chiến đấu tương tự.
“Shake. Ignite. Crumble!” (Rung chấn. Thiêu đốt. Sụp đổ)
“Triple-Sword Strike!” (Liên hoàn Tam kiếm)
“Strengthen metal, Blessing of Flame!” (Cường hóa kim loại, Ngọn lửa phước lành)
Elemental Magician Selsia, Swordman Bella, và Enchanter Rumi cũng góp phần vào cuộc chiến.
Enchanter ban cho các vật phẩm một sức mạnh độc nhất. Hiệu quả của các phép cường hóa lên con người có thể yếu hơn Priest hoặc Shaman, nhưng họ có thể tạm thời tăng sức mạnh của một món vũ khí lên nhiều lần.
Mấy con Kramanoim (mấy con thằn lằn lúc nãy) bị đánh bởi đòn Shield Charge (Dùng khiên húc) đã bị thương, bị đánh văng ra xa hoặc lật ngửa. Trong tình huống đó, nếu lãnh đủ các đòn đánh từ Selsia hoặc Bella, chúng tan biến thành khói xám.
Nide, là một Thief, lẻn đến gần một con Kramanoim với kĩ năng lén lút.
“Creature Identification!” (Định dạng sinh vật)
Đó là một kĩ năng mà chỉ có Thief, Scout, Assassin, và Adventurer mới học được. Nó cho phép người chơi thấy được thông tin chi tiết của đối phương.
Và những thông tin mà Nide tìm thấy được chia sẻ với các thành viên còn lại trong nhóm.
Ding!
Tên quái vật: Kramanoim còn nhỏ
Level: 234
Một con quái vật hay sống ở các hầm ngục cũ.
Trong một thời gian dài, nó chỉ sống trong các hầm ngục.
Thị giác bị thoái hóa đến mức gần như mù.
Chúng phát hiện ra kẻ thù bằng âm thanh hoặc qua các rung chấn trong lòng đất và rất thích ăn thịt.
Chúng bò rất nhanh bằng bốn chân và có thể phun ra một loại độc gây tê liệt nhẹ.
Không chỉ cung cấp thông tin về con Kramanoim, kĩ năng này còn làm nổi bật lên điểm yếu của chúng. Nơi cổ của chúng phát ra một quầng sáng xanh nhợt nhạt, nếu đánh vào đó thì có thể gây ra sát thương chí mạng!
Dưới sự tấn công tàn bạo của của Hegel và hợp công của Bella và Selsia, đàn Kramanoim nhanh chóng trở thành những quầng sáng xám.
Sau khoàng 3 giờ đánh nhau, nhóm đã thành công tiêu diệt toàn bộ quái vật ở tầng 1.
Enchanter Rumi và Bella tăng được 1 level nhờ vào việc x2 exp và lượng item rớt ra cũng rất nhiều, ngay cả Selsia cũng cảm thấy hài lòng.
“Thật tuyệt vời!”
“Một hầm ngục rất tốt. Nhiệm vụ lần này của chúng ta chắc chắn được điểm A rồi.”
****
Khi Weed đến Vương Quốc Dale thì trời đã tối rồi.
“Cây cổ thụ đó...nó có ở gần đây không nhỉ?”
Trên nền đất có dấu vết bị đào bới, và tại đó cậu tìm thấy một quyển sách nhỏ.
Gildras’ Strange Story Booklet. (Quyển sách ghi lại những câu chuyện kì lạ của Gildras)
Weed mở cuốn sách ra.
Tôi, lãng khách vui vẻ Gildras, đi chơi với vợ mới cưới ở làng Dolne ngày hôm qua. Là con gái của một nông dân, cô ấy tươi trẻ và đầy sức sống...Tối hôm đó, chúng tôi nghỉ ngơi tại một cối xay gió, chỗ nghỉ vô cùng thoải mái và bầu không khí cũng rất tuyệt vời.
Ngày tiếp theo, tôi rời khỏi Dolne để đi đến một nơi khác, nhưng tôi không tìm được hướng đi. Một du khách như tôi, người đã đi nhiều tới mòn cả đế giày, bị lạc đường là chuyện không thể. Nhưng mà nó đã thực sự xảy ra.
Tại đây, có những cái cây già cỗi khô quắt queo, và khi nhìn lại, tôi nghĩ là mình đã đi qua một vùng đất đỏ khô cằn.
Cái sự kiện đáng sợ gì đã diễn ra ở nơi đây vậy?
Tuy nhiên, mấy cái cây già cỗi này nhìn có vẻ vô hại. Đó là tại vì tôi đã đi ngang qua chúng mà vẫn an toàn. Hahaha.
Trong lúc đang chật vật vì lạc đường, tôi thấy một lối vào dẫn đến nơi nào đó. Mặc dù được giấu khá kĩ ở giữa những cái cây, nó vẫn không thể thoát khỏi cặp mắt sắc bén của tôi.
Nhưng việc đầu tiên là phải đi kiếm một ngôi làng nên tôi không bước vào chỗ đó.
Chúa ơi. Tại sao tôi lại giỏi tìm ra mấy chỗ nguy hiểm thế này? Trong khi tôi còn chẳng thể tìm lại được một ngôi làng mà tôi đã đi qua?
Tôi muốn tìm thấy một ngôi làng mới thật nhanh, kể cả một cái nhà chòi dựng tạm của thợ săn cũng được. Sẽ thật tuyệt vời nếu như ở đó cũng có một cô em căng tràn nhựa sống....
Đó là nhật ký hành trình của Gildras, người đã đi khắp đại lục Versailles.
Có rất nhiều câu chuyện được các người hát rong truyền miệng khắp đại lục Versailles. Thật ra, nếu bạn ở trong quán rượu khoảng 1 tiếng, bạn có thể nghe các câu chuyện như thế này được kể 3-4 lần.
Nide đã thu thập các thông tin như thế và nhờ đó tìm ra được hầm ngục kia.
Gildras’ Strange Story Booklet được chia thành 8 chương.
1.Đêm nóng bỏng với cô bạn thời thơ ấu sau khi rời nhà.
2. Đêm trong cối xay gió với cô con gái của lão nông dân.
3. Đêm kích thích với nàng tiên cá Biển Tây.
4. Đêm ngắn trên chuyến xe.
5. Đêm với cô gái đẹp như mơ.
6. Bị một tên buôn nô lệ bắt, đêm sảng khoái với con quái nô lệ.
7. Đêm, vượt lên chính mình trong ngôi làng của người Barbarian.
8. Sau khi rong ruổi khắp lục địa Versailles, lại một đêm nồng nàn với cô bạn thuở ấu thơ.
Tựa đề của mỗi chương đều gợi lên sự thô tục.
Hơn nữa, có một dòng chữ được viết bằng mực đỏ ở dưới bìa sách.
“Không dành cho trẻ vị thành niên!”
****
Hegal và Nide lấy bánh mì và trái cây ra khỏi túi rồi bắt đầu ăn.
“Dở quá.”
“Mọi người cố ăn đi, còn phải giữ sức nữa.”
“Cậu nghĩ hầm ngục này kéo dài bao xa?”
Các thành viên trong nhóm đều nhìn Hegal và Nide, nhưng hai người cũng phải lắc đầu.
“Bước chân vào một hầm ngục, không ai có thể biết được điểm cuối của nó ở đâu.”
“Mình cũng cho là vậy...Là một Thief, mình đã khám phá khá nhiều hầm ngục nhưng mà dự đoán trước về điều đó là chuyện không thể. Mình xin lỗi.”
“Vậy một hầm ngục thường có mấy tầng?” Rumi hỏi.
“Không biết được. Thông thường, có 2-3 tầng. Có thể xác định bằng cách càn quét từng tầng thế này, nhưng cũng không hoàn toàn chắc chắn. Trong một số trường hợp, mình đã thấy một hầm ngục có đến 12 tầng.”
“Có hầm ngục sâu đến vậy à?”
“Định nghĩa một tầng trong một hầm ngục thì mơ hồ lắm. Đôi lúc, khi cậu bước xuống một tầng thông qua cầu thang, trong trường hợp hầm ngục có kết nối với tầng hầm, cậu sẽ thấy quái tầng đó cao hơn hẳn hoặc là bầu không khí thay đổi.”
“Vậy cậu có thể chết khi đang khám phá một hầm ngục không?”
“Có thể.”
Sau khi nghe Rumi và Nide nói chuyện, Hegel cười hở cả lợi:
“Với mấy con quái cùi thế này thì sao mà mình chết được.”
Cá nhân Hegel rất tự tin vào bộ giáp của mình. Với những nguyên liệu mà chỉ có kĩ năng Handicraft cao cấp mới có thể xử lí được, đó là bộ giáp trong mơ của những thợ rèn cấp thấp.
Một tác phẩm nghệ thuật có thể khoả lấp lỗ hổng phòng ngự của một Swordman chỉ tập trung vào sức tấn công.
Một bộ Bantis Armor tươm tất có giá hơn 5000 vàng. Mặc dù nặng nề, phòng thủ của nó cao gấp 5-6 lần một bộ giáp bình thường. Điều đó có nghĩa là, anh sẽ không chết dù cho có gánh chịu một lượng sát thương đáng kể.
Một bộ giáp có thể chịu được những mũi tên và đánh bật cả kiếm!
Giấc mơ của một Swordman là một bộ giáp toàn thân. Bộ mà Hegel đang mặc chính là một bộ giáp cao cấp, thậm chí nó còn kháng phép nữa. Từ kĩ nghệ chế tạo tới các chi tiết trang trí, thậm chí cả hình dáng của bộ giáp cũng có thể được gọi là kiệt tác.
Một kiệt tác gần đạt đến sự hoàn mĩ!
Với độ bền hầu như không giảm, không có item nào dành cho swordmen tốt hơn cái này..
Những con Kramanoim trưởng thành đã bắt đầu xuất hiện ở tầng 2 hầm ngục.
Tuy nhiên, sức tấn công của chúng vẫn không khá hơn so với mấy con non. Một chủng loài chỉ phát triển kích cỡ cơ thể.
Chỉ có điều là lượng độc mà chúng phun ra độc hơn khá nhiều. Và với một tổ đội không có Priest, thì đây chính là một rắc rối khá lớn.
“Chết tiệt.”
Hegel bị bao phủ bởi đống nước bọt gây tê. Cậu khá ức chế khi vừa chiến đấu vừa dính phải mấy cái thứ vàng vàng ấy.
Do Bella khá yếu nên nếu bị tê liệt, cô ấy sẽ bị giết một cách nhanh chóng.
Do các thành viên trong nhóm không phù hợp với việc chiến đấu nên Hegel phải đưa mình ra làm tấm khiên thịt cho cả team.
“Chết tiệt. Sao bọn chúng đông quá vậy?”
Áo giáp và khiên của Hegel bị phủ đầy nước bọt. Và cái mùi hôi tanh đang bốc lên thật là khó chịu. May mà anh đang mặc một bộ giáp kháng phép và kháng độc rất tốt nên vẫn có thể chiến đấu mạnh mẽ, nếu là người khác thì đã mất khả năng chiến đấu từ lâu rồi.
“Barrage!”
Twitter bắn tên như mưa, và những người khác đang ra sức tấn công trong giới hạn mana cho phép. Nide dụ những con Kramonoim bằng những bước đi chuẩn xác của anh. Nếu không nhờ cách di chuyển nhanh nhẹn để thu hút sự chú ý của lũ Kramanoim, bọn chúng đã tấn công các thành viên còn lại rồi.
Dù vậy, Hegel vẫn bị lũ Kramanoim vây kín.
“Chết tiệt. Mình không muốn dùng tuyệt kĩ của mình ở một nơi như thế này...”
Hegel liếc nhìn đồng đội, tra thanh kiếm vào vỏ và lấy ra một thanh trọng chùy.
Chùy là loại vũ khí có sức tấn công đáng kinh ngạc. Mặc dù Swordman luyện kiếm là chính nhưng họ cũng học được kỹ năng của giáo và các loại vũ khí dạng khác. Vì sức phòng thủ của các bộ giáp mà Swordman mặc rất lớn, nên dùng các vũ khí nhọn như giáo hoặc chùy trở nên rất hiệu quả.
Rupture’s Mace! (Chùy của Rupture)
Một vũ khí có giá 680k Won.
Với các chỉ số của mình, nó có thể gây ra một chấn động vô cùng lớn, dù cho có bị chặn bởi khiên, luồng sức mạnh hủy diệt mà nó gây ra trực tiếp xuyên thấu qua lớp áo giáp. Thế nên nó có thể đánh bay bất kì ai chỉ với 1 cú vụt.
Thay vào đó, nó cực kì khó sử dụng vì quá ngắn và nặng, nhưng lại là thứ vũ khí phù hợp nhất để tiêu diệt các con quái máu trâu.
“Hyaa!”
Khi Hegel giơ vũ khí lên, một vầng hào quang tỏa ra từ cơ thể anh. Đây có thể là đặc tính của cây chùy, nhưng tinh thần chiến đấu của anh đã được tăng lên và đe dọa bọn quái.
Hegel không bỏ lỡ cơ hội chiếm thế thượng phong từ bọn Kramanoim đang sợ hãi.
“Earth Wave!” (Địa Chấn)
Với cú đập của Hegel, mặt đất run rẩy rồi nứt toạc ra.
Bọn Kramanoim trong phạm vi 7 mét lập tức bốc hơi.
Sức mạnh hủy diệt của một chiêu thức diện rộng do một Swordman có cấp độ hơn 300 thi triển!!!
“Flash Of Fighting Spirit!”
Hegel lao vào bọn Kramanoim như sói giữa bầy cừu.
Dù phải giúp các thành viên khác trong đội, anh vẫn là người giết nhiều quái nhất.
Tuy nhiên, Hegel vẫn không hài lòng.
“Chết tiệt. Nếu mà mình thông thạo chiêu Earth Wave thêm một tí nữa thì một nửa bọn quái sẽ không thể chiến đấu nữa rồi.”
Mặc dù chưa được hoàn hảo cho lắm nhưng kĩ năng đó cũng đã khiến Bella và Rumi choáng ngợp.
“Swordman lv 300 mạnh thật.”
“Mình mới xem họ trên TV thôi, chưa xem trực tiếp như thế này bao giờ. Giống như họ được sinh ra để chiến đấu vậy – thật phi thường.”
Sức tấn công của một Swordman đạt tới mức kinh khiếp.
Sau khi nghỉ giải lao, họ tiến vào tầng 3 của hầm ngục.
“Haha. Nếu mà mấy con Kramanoim già xuất hiện thì đây là một hầm ngục tuyệt vời.”
Hegel tự tin dẫn đầu.
Tuy nhiên, tầng 3 của hầm ngục không giống như họ dự đoán. Một mê cung chằng chịt cạm bẫy.
Mấy thứ hấp dẫn như mấy mũi tên bắn ra từ tường!
Họ bước lên một viên gạch và thấy nó sụt xuống, rồi một bầy rắn lao ra. Nide vô hiệu hóa cái bẫy rồi giết hết bọn rắn, nhưng vẫn mất rất nhiều thời gian.
Và một lúc sau, trong khi họ tiến lên phía trước.
*Rumble!* (ầm ầm)
Một hòn đá bự chảng lăn về phía họ.
Nó to bằng cả lối đi và chẳng chừa cho họ lối thoát nào cả.
“Chạy!”
Hòn đá lăn tròn ngay sau họ và cả đội chạy trối chết để tránh nó.
“Chúng ta không biết phía trước có cái gì!”
“Còn đỡ hơn là bị đè chết.”
“Đường hầm càng lúc càng hẹp hơn!”
*Rumble!*
Đường hầm càng lúc càng hẹp hơn, vậy nên tảng đá đã bị kẹt giữa các bức tường. Bức tường bị phá hỏng khá nhiều nhưng cuối cùng thì tảng đá cũng dừng lại...
“Thật là nhẹ nhõm.”
“Chúng ta được cứu rồi sao?”
Không có dư thời gian để bộc lộ niềm vui. Kinh nghiệm của Nide cho biết trong những trường hợp như thế này, những rắc rối lớn hơn sẽ tìm đến họ.
Nide vội vàng nói.
“Này, các bạn.”
“Gì vậy?”
“Có ba tin xấu...Một tin rất xấu và một tin ít xấu hơn. Và cũng có một tin xui xẻo nữa.”
Selsia nở một nụ cười. Sau nhiều ngày chỉ có săn bắn, trải nghiệm cuộc khám phá hầm ngục này khiến cô rất kích thích.
“Nói cái tin ít xấu trước đi.”
“Ok. Đường lui của chúng ta đã bị chặn. Và tin rất xấu là chúng ta không biết là có những loại bẫy gì ở nơi ta đang đứng.”
“Cậu nói là cạm bẫy hả?”
“Ngay lúc này đây, mình phát hiện ra nơi này đầy rẫy cạm bẫy. Vậy nên, mình nghĩ là ta nên đứng yên ở đây.”
“Không thể vô hiệu hóa mấy cái bẫy này à?”
“Ừ. Cả đường hầm toàn là bẫy...nơi này chắc không phải là một lối đi bình thường, mà là một con đường tách biệt. Có vẻ như chúng ta đã chọn nhầm hướng đi trong khi chạy trốn hòn đá lúc nãy rồi.”
“...”
Mặt Rumi tái xanh. Thế nhưng trước khi từ bỏ hoàn toàn, cô hỏi, “Vậy tin xui xẻo thế nào? Đừng nói là có thứ tệ hơn việc này nhé?”
“Yeah. Người lúc này đang đi tới chỗ chúng ta, người duy nhất có thể cứu chúng ta, chính là....Weed.”
Các thành viên trong đội chìm vào tuyệt vọng.
Họ dễ dàng nhận thấy sự thấy vọng trong giọng nói của Nide.
‘Kết thúc rồi.’
Có vẻ như họ đã thất bại trong nhiệm vụ khám phá hầm ngục này. Điểm thưởng cho việc khám phá một hầm ngục mới là rất cao, nhưng nếu họ chết giữa chừng thì mọi thứ cũng chỉ là sự thất bại mà thôi.
Nhiệm vụ thất bại thì đáng tiếc thật. Nhưng nếu tuột lv và độ thông thạo kĩ năng do bị chết thì còn tệ hơn nữa.
Hegel đứng dậy và bước đi. Sau khi nghỉ ngơi thì thể lực của anh đã được hồi phục.
“Các bạn đang làm gì vậy? Ngồi đó chờ chết à?”
“Hegel! Nguy hiểm lắm!”
“Chúng ta không có quyền lựa chọn. Vậy thì chúng ta chỉ cần tiến lên thôi. Đây là một hầm ngục có các con quái yếu như Kramanoim...dù cho cậu nói nó nguy hiểm, nó cũng không tệ đến thế.”
Lời nói của của Hegel có sức thuyết phục lạ lùng.
Nếu mà kiểu gì cũng chết, họ sẽ không đời nào ngồi yên chờ chết.
Mặc dù anh hành động như một Swordman, nhưng nó cũng chỉ được một chốc mà thôi.
“Hegel!”
“Gì vậy?”
Anh vẫn bước tiếp mà không hề quay lại.
Các thành viên trong nhóm có thể thấy những con nhện đang bám vào lưng và vai của Hegel. Có những con nhện to bằng nắm tay đang bò trên tường, sàn và trên trần. Bởi vì đang mặc giáp nên anh chẳng cảm thấy gì cả.
“Umm, cậu đang gặp nguy hiểm đấy.”
“Nguy hiểm gì?”
“Trên giáp của cậu...”
“Có gì trên đó hả?”
Tới lúc Hegel quay lại để nhìn, lũ nhện đã phun đầy tơ trên người anh.
Do cả người bị phủ đầy tơ nên anh chẳng thể nào rút kiếm ra được.
Kín như hũ nút!
Mỗi khi cậu cố vặn mình thoát ra thì đống tơ siết càng lúc càng chặt lại.
“Ah!”
Hegel hét lên. Máu anh không giảm nhiều vì đang mặc giáp, nhưng cho dù anh có dùng bao nhiêu sức, anh vẫn không thể cử động được.
Tất cả thành viên còn lại cũng bị tơ nhện phủ từ trên trần xuống, trên các bức tường, dưới sàn và sau lưng, trói lại.
Cả đường hầm đầy nhện, thế nên cũng chẳng có lối nào để thoát.
Dù cho những mũi tên của Twitter có cản được lũ nhện đôi chút. Nhưng cũng không thấm thía gì, thậm chí con dao găm của Nide cũng chỉ cắt được vài sợi tơ nhện mong manh.
“Kruuuuung!”
Một con Demonic Spirit dưới dạng một con nhện xuất hiện từ sau những bức tường.
Elfin Queen Spider (Nhện Chúa Elfin)
Một con Demonic Spirit cấp boss đang vui vẻ nhìn họ chết từ từ.
“Ôi không. Có vẻ như chúng ta sẽ chết như thế này.”
“Đây vẫn là một chuyến đi khá là vui.”
Ít nhất vẫn thoải mái khi vẫn còn nói chuyện được, do miệng là nơi duy nhất chưa bị tơ nhện phủ kín.
****
Weed đi lang thang trong rừng cây khô và đang tìm lối vào hầm ngục.
Trời đã tối rồi và khu rừng đang toát ra vẻ âm u kì dị.
“Cái lối vào đó ở chỗ quái nào nhỉ?”
Nếu cậu là một Thief hoặc một Adventurer, cậu đã có thể lần theo bằng cách nhìn vào dấu chân của các tổ đội đi trước. Tuy nhiên, cậu còn bay vào giữa rừng bằng Wing of Light, điều này chỉ gây khó khăn hơn trong việc tìm kiếm.
*Hunnng Hunnnng*
Cậu nghe thấy tiếng thở của một sinh vật và tiếng giãy chết của một con châu chấu.
Khu rừng hoang vắng và không có sự sống!
Thứ gì đó đang lao về phía cậu trong những hàng cây.
“C-H-Ế-T Đ-I, K-Ẻ Đ-Ộ-T N-H-Ậ-P!”
Lũ Growler!
Những con quái cầm rìu đang lao thẳng tới chỗ cậu.
Một nhóm 100 con. Đây là một cuộc tiến công quy mô khá lớn.
Thay vì bỏ chạy, Weed giơ kiếm lên.
“Đám kinh nghiệm và item này! Tới đây nhanh nào!”
Cậu thấy vui khi có kẻ thù vì đã lâu rồi cậu chưa đi săn.
“Triệu hồi Death Knight.”
Trong một làn khói, Death Knight Van Hawk xuât hiện.
“Chủ nhân!”
Van Hawk nhanh chóng nhận ra Weed. Mặc dù cậu đang trong dạng Dwarf, hắn đã từng nhìn thấy cậu khi ở dạng Orc, nên hắn không bất ngờ gì lắm. Mối liên kết của họ không chỉ đơn giản là ngày một ngày hai.
“Chúng là kẻ thù. Chiến đấu đi.”
“Rõ, thưa chủ nhân!”
Van Hawk quay lại và vung kiếm lên. Mặt đất bị hất văng lên và bọn Growler bị đẩy ngã.
Khi mà Van Hawk đang chiến đấu với một nhóm Growler thì một nhóm khác chọn Weed là mục tiêu của chúng.
“Moon Ligth Scupting Blade.”
Từ trong rừng cây khô, cái bóng của Weed lấp loáng trong lúc cậu lao về phía trước. Cậu nhanh chóng lướt qua những hàng cây.
Những cái cây khô trở thành chướng ngại vật, vậy nên số lần tấn công của bọn Growler bị giới hạn.
“Kẻ đột nhập!”
“Tao sẽ nhai sống mày”
Hai tên Growler lao đến chặn đường cậu.
Cú chặt đầy sức mạnh! Thật là bất cẩn khi trực tiếp đối đầu với đòn đánh mang toàn bộ sức mạnh của lũ Growler.
“Seven Celestial Footsteps!”
Thân thể Weed để lại dư ảnh khi cậu di chuyển cực nhanh.
Một kĩ năng phủ nhận quy luật quán tính! Một kĩ năng giúp bạn chuyển hướng ngay kể cả khi bạn đang ở tốc độ tối đa!
Bước đầu tiên, cậu xoay ngược lại. Bước tiếp theo, cậu chuyển sang phải. Vừa né đòn của tên Growler, cậu vung kiếm chém vào người hắn.
Lâu lắm rồi cậu chưa chiến đấu, nhưng mà cũng không khó lắm.
*Pow pow pow!*
Cậu điên cuồng chém tên Growler ngáng đường!
Khi cậu giết được 2 tên, thì Van Hawk đã giết được ít nhất là 5 mạng. Van Hawk đứng tại chỗ và chém bọn Growler đang lao vào hắn như thiêu thân.
“Seven Celestial Footsteps!”
Weed dùng skill mà không nề nà gì cả. Một skill hữu dụng trong lúc cậu vừa nhặt item vừa chiến đấu. Nhờ lượng Mana và Stamina dồi dào, cậu spam skill xả láng.
Lúc đó, tin nhắn của Rumi được gửi tới Weed.
- Weed-oppa.
- Gì vậy?
Giọng nói trầm tĩnh trong lúc điên cuồng đi săn và nhặt đồ.
Nghe điện thoại khi đang lái xe là bất hợp pháp. Bởi vì nó gây mất tập trung và tăng tỉ lệ xảy ra tai nạn giao thông.
Và việc chat riêng lúc đang chiến đấu trong Royal Road cũng nguy hiểm như vậy, hầu hết mọi người đều kiềm chế bản thân mình.
Tuy nhiên, sức tập trung của Weed thật đáng sợ.
‘Điểm kinh nghiệm, thông thạo kĩ năng, item!’
Cậu tập trung một cách mù quáng vào những việc này đến nỗi nếu có chuyện bất thường xảy ra cũng không làm cậu rung động.
- Anh vào hầm ngục chưa?
- Chưa.
- Vậy thì đừng vào. Tụi em dính bẫy rồi. Bây giờ thì cả đám chỉ chờ chết thôi.
-....
- Anh không nên đi vào rồi chết vô ích, về thị trấn nghỉ ngơi đi.
*Skiiiid*
Weed “đứng hình”.
Sau đó, cậu nhìn quanh khắp khu rừng với cặp mắt mờ ám.
Cùng lúc đó, Van Hawk cũng dừng lại.
‘Ông chủ xấu tính của mình sẽ gây ra loại rắc rồi gì đây?’
Đi theo Weed ngay từ khi cậu mới vượt qua giai đoạn tân thủ, Van Hawk hiểu cậu rất rõ. Khi đang đi săn, cậu sẽ rất quyết đoán.
Cái thứ mà làm cho Weed “đứng hình” khiến cho Van Hawk sợ hãi.
Lũ Growler đã mất đi ý chí chiến đấu nhìn Weed bằng cặp mắt sợ hãi.
Nếu Van Hawk có sức mạnh bùng nổ thì Weed đã ở đẳng cấp hoàn toàn khác. Cách di chuyển không tài nào theo kịp.
Những chuyển động nhanh như một cái bóng làm chúng khiếp sợ.
Người chơi phải tự mình chiến đấu trong Royal Road. Bởi thế dù cho có cùng cấp độ, khoảng cách giữa khả năng chiến đấu vẫn là rất lớn.
Một nhân vật có skill kiếm thuật Cao cấp do một đứa con nít điều khiển và một nhân vật do một kiếm sư thực thụ điều khiển khác nhau như trời và đất.
Vì Weed dùng kĩ năng rất đúng lúc đúng chỗ nên cậu không thể đánh hụt.
Sự tập trung trong lúc chiến đấu và kĩ năng của Weed đem lại cảm giác như cậu đang truyền cảm hứng cho mọi người xung quanh.
Không chỉ người thường bị choáng ngợp bởi các chuyển động của cậu, lũ quái vật cũng thấy vậy, và điều đó làm chúng lo lắng.
Với khả năng lãnh đạo, và sức thu hút của Weed làm cho hiệu ứng này hiệu quả hơn nữa. Với bọn quái trì độn thì việc này dễ dàng khiến chúng sợ hãi.
Weed đang chiến đấu thì dừng lại.
“Tụi bây may mắn lắm. Vì tao có chuyện gấp nên phải đi ngay.”
Lũ Growler thở phào nhẹ nhõm.
Không thể nào vui hơn được nữa!
Nhưng Weed chưa nói xong.
“Van Hawk”
“Sẵn sàng nhận lệnh thưa Chủ Nhân”
“Giết hết bọn chúng, đừng cho đứa nào thoát. Và đừng quên nhặt hết item đấy.”
“Dạ vâng thưa Chủ Nhân.”
Weed chẳng phải là dạng người khoan dung cho “đống xiền” trước mắt.
Sau khi giao nhiệm vụ cho Van Hawk thì cậu một lần nữa đi tìm lối vào hầm ngục.
May mắn thay, cậu tìm thấy lối vào cách không xa chỗ cậu đánh nhau với đám Growler.
Weed không do dự bước vào hầm ngục.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...