Lệ Tổng Phu Nhân Tội Không Đáng Chết


“Cô làm sao vậy?”Giọng điệu của Lệ Cảnh Thâm có chút không kiên nhẫn.

Từ lúc cô chạy vào phòng vệ sinh nôn thốc, nôn tháo thì ánh mắt của anh luôn hướng về căn phòng vệ sinh mà Thẩm Chi Sơ đi vào.


Vốn dĩ, nhìn đống thức ăn trên bàn anh đã không muốn ăn rồi, bây giờ lại thấy Thẩm Chi Sơ như vậy càng khiến anh không muốn ăn hơn.Thấy cô không nói gì, anh tức giận hỏi tiếp: “Cô cố ý à?”Thẩm Chi Sơ không còn sức để cãi lại anh, cô sờ sờ bụng yếu ớt nói: “Dạ dày hơi khó chịu, nên tôi không muốn ăn.”"Có muốn Cảnh Thâm đưa cô đi bệnh viện không?" Hạ Minh Nguyệt giả vờ quan tâm"Không cần, bệnh cũ ấy mà, tôi lên lầu uống thuốc và một chút nước ấm, một lát sau là đỡ thôi."Sau khi kịch liệt nôn ra, nước mắt sinh lý không ngừng rơi xuống, trên lông mi màu đen của cô vẫn còn đọng lại vài giọt nước mắt, trông rất đáng thương.Ánh mắt của Lệ Cảnh Thâm luôn dán chặt vào khuôn mặt trắng bạch của Thẩm Chi Sơ.

Vì thế, đã vô tình gây ra cảnh tượng hết sức kì lạ vào lúc này, anh ta thì đang nhìn Thẩm Chi Sơ, còn Hạ Minh Nguyệt lại đang nhìn chằm chằm vào anh ta.Điều mà Lệ Cảnh Thâm không hề nhận ra đó là mặc dù bên ngoài anh ta tỏ vẻ không quan tâm đến những lời của Thẩm Chi Sơ vừa nói, nhưng đôi mắt của anh ta lại nhìn chằm chằm vào Thẩm Chi Sơ, và sự lo lắng ở trong ánh mắt đó sắp phun trào ra ngoài......Kẻ thứ ba là gì? Người không nhận được sự yêu thương của nam chính là kẻ thứ ba ư?....Trước đó, Hạ Minh Nguyệt tự tin nói với cả thế giới bên ngoài rằng Lệ Cảnh Thâm yêu cô ta, nhưng bây giờ trước những hành động như bây giờ của Lệ Cảnh Thâm thì cô ta không còn tự tin để dám nói như vậy nữa.Lệ Cảnh Thâm nhìn thấy Thẩm Chi Sơ đi lên lầu, liền quay đầu gọi dì Vương: “Mau lên xem cô ấy thế nào, nếu thực sự nghiêm trọng thì gọi bác sĩ tới.”“Vâng, tôi lên gặp cô Thẩm ngay ạ.” Dì Vương theo sát phía sau Thẩm Chi Sơ.Lệ Cảnh Thâm lại cầm đũa gắp một miếng cá cho Hạ Minh Nguyệt: “Ăn đi, đừng lo cho cô ta.”Hạ Minh Nguyệt nhìn chằm chằm vào con cá vẫn còn đầy xương vừa được gắp vào trong bát, không khỏi nhớ về cảnh tượng trước đây.


Lúc đó, mỗi lần Lệ Cảnh Thâm gắp cá cho cô, thì sẽ cẩn thận nhặt xương cá trước khi bỏ vào bát của cô..........Sau khi Thẩm Chi Sơ uống chút nước chanh thì đã khỏe lại, cô nằm trên giường sờ sờ bụng, trong đầu lại bắt đầu suy nghĩ, bởi vì triệu trứng ung thư dạ dày lần này khác với các lần trước.Nếu lúc trước cô đau đến mức nôn ra máu, thì những lần gần đây cô chỉ cảm thấy buồn nôn muốn nôn, toàn thân như bị rút hết sức lực, nhìn thấy đồ ăn béo ngậy hoặc có mùi tanh là buồn nôn.Kết hợp với việc gần đây cô không có sức lực, mệt mỏi và đủ loại triệu chứng khác nữa, Thẩm Chi Sơ không khỏi suy nghĩ: Có phải cô đã bị viêm gan B rồi không?Cô đang bị ung thư dạ dày, bây giờ lại bị thêm bệnh viêm gan B nữa, liệu có khiến cơ thể vốn đã ốm yếu của cô càng trở nên tồi tệ hơn không?Thẩm Chi Sơ cắn chặt môi dưới, trong lòng không khỏi đặt ra câu hỏi liệu cô có thể sống sót qua một năm, chờ cho đến ngày Lệ Cảnh Thâm yêu cô hay không?Mọi người hay bảo phải nghĩ đến điều tốt đẹp, mặc dù triệu chứng giống nhau, nhưng chưa chắc đã là bệnh viêm gan B.

Hơn nữa, nếu cô thực sự mắc bệnh, thì cô sẽ lây nhiễm cho cả Lệ Cảnh Thâm, và sau đó anh ta cũng sẽ chết.Ngay từ đầu cô đã không còn sống được bao lâu nữa, vì vậy nếu cô có thể kéo lấy Lệ Cảnh Thâm chết theo, thì đó chắc chắn là một chuyện vô cùng tốt đối với cô..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận