Translator: Waveliterature Vietnam
Lệ Đình Tuyệt nắm chặt nhẫn cưới trong tay, anh đáng lẽ muốn đêm nay trước mặt tất cả mọi người cầu hôn cô, muốn mọi người biết rằng, cô là nữ nhân của Lệ Đình Tuyệt anh. Thế nhưng kế hoạch lại bị phá vỡ ngay thời khắc mấu chột, nên tâm trạng có chút khó chịu.
Chuyện cầu hôn chỉ còn cách đợi đến thời điểm thích hợp lại thực hiện, đôi mắt âm hiểm mang theo tia mệt mỏi. Cảm giác ôm cô trong ngực thật tốt, thân hình mềm mại cứ thế gắt gao dán chặt lấy người anh.
Anh có thể ngửi thấy mùi hoa nhài tự nhiên thoang thoảng trên người cô, hai mí mắt cũng dần hạ xuống, tĩnh tâm nghỉ ngơi.
Xe dừng trước cửa nhà Mạc Thanh Yên, tài xế liếc mắt nhìn ra phía sau, Boss cùng Yên tiểu thư đều đang nhắm mắt nghỉ ngơi, anh không dám làm phiền gọi bọn họ xuống xe.
Qua một hồi lâu, Mạc Thanh Yên đột nhiên mở to hai mắt, "A, ngủ quên mất rồi, sao anh không gọi em dậy?"
Cô vừa dứt lợi, hai mắt anh cũng chậm rãi mở ra, mang theo vẻ lười biếng sau khi tỉnh dậy. Anh ôm cô chặt hơn một chút, "Hay là qua nhà anh đi?"
Mạc Thanh Yên xoa xoa hai mắt, ngáp một cái, "Em phải về nhà cùng bọn nhỏ nữa."
Thật ra là cô hơi sợ, cùng anh về nhà, buổi tối nhỡ đâu anh lại muốn cái kia thì sao, Ngôn Ngọc cũng đã nói rõ trong vòng nửa năm không thể vận động kịch liệt, thế nên cô cũng không dám đi trêu chọc anh. Nếu không thân thể anh lại xuất hiện vấn đề, như vậy thật sự rất phiền toái.
Mạc Thanh Yên cầm tay anh, "Em về đây, anh về nhà nghỉ ngơi sớm một chút."
Lệ Đình Tuyệt đưa mắt sang, nhìn khuôn mặt xinh đẹp gần trong gang tấc, cùng cặp mắt trong suốt đẹp như nước của cô. Yết hầu anh lăn lên lăn xuống, bàn tay to ôm trọng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô.
Hai đôi môi cứ thế chạm vào nhau, cảm giác ấm áp làm hai người đều có chút không kiềm chế được mà há mồm, hai cái lưỡi cuốn lấy nhau dây dưa một chỗ, cứ thế dây dưa, triền miên không dứt.
"Ngô......"
Mạc Thanh Yên trong lúc vô thức hừ nhẹ một tiếng, lúc này mới nhớ tới tài xế vẫn đang ngồi trong xe, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên nhanh chóng. Cô nghĩ muốn lùi ra sau, nhưng Lệ Đình Tuyệt lại không cho.
Bàn tay đang ôm cô càng giữ chặt, không cho cô cơ hội lui ra, chỉ có thể say mê, chìm đắm trong nụ hôn của anh.
Tài xế ngồi phía trước thấy được động tĩnh phía sau, đại não ông kêu lên một tiếng … sau đó không dám nhìn về phía sau lần nữa.
Thời điểm nụ hôn kết thúc, trong mắt hai người đều ánh ra lửa sáng nhiệt tình, hô hấp cũng chưa ổn định. Lệ Đình Tuyệt nhìn đôi môi hơi sưng đỏ của cô, lại hôn nhẹ lên đó lần nữa, hai mắt tối lại.
"Em đừng về nhà."
Trong âm thanh khàn khàn trầm thấp của anh vang lên sự ẩn nhẫn, Mạc Thanh yên nghe được tiếng tim đập nhanh hơn. Cô nhẹ mím môi, sau đó lắc đầu, cuối cùng tiến đến bên tai anh nói nhỏ, "Chờ vết thương của anh khỏi hẳn, em sẽ cho anh."
Thật ra không chỉ anh có cảm giác như này, mà cô cũng có.
Nói xong cô rời khỏi cái ôm của anh, mở của xe, một làn gió nhẹ thoáng qua, sau đó cô bước ra ngoài.
Lệ Đình Tuyệt nâng môi mỉm cười, nhìn cô cười tươi vẫy tay chào anh, anh nâng tay xoa nhẹ đôi môi có chút đỏ, nở nụ cười mê hoặc, quyến rũ.
Ngày hôm sau, Mạc Thanh Yên đến công ty, bận rộn chuẩn bị cuộc họp, không để ý đến những tin tức trên Internet.
"Mạc tổng, chúng tôi tin tưởng cô."
"Mạc tổng, cô đừng suy nghĩ nhiều quá."
Lúc hội nghĩ bắt đầu, đồng nghiệp trước khi đi ra đều cổ vũ cô, khiến cô thấy có chút ngoài ý muốn.
Cô nở nụ cười nhẹ, "Cám ơn!"
Tiểu Ngư là người cuối cùng, đi đến trước mặt cô, "Mạc tổng, cô có cần chúng tôi thuê thủy quân giúp cô không?"
Dù sao bây giờ cư dân mạng đang mắng chửi Mạc Thanh Yên, nói cô cướp chồng của em gái, hại cô ấy một xác hai người.
Mạc Thanh Yên nở nụ cười nhẹ, "Không cần đâu, tôi cũng không để ý những thứ này."
Từ 5 năm trước trải qua bạo lực Internet, cô đã biết rõ sự lợi hại của nó, có thể khiến 1 người rơi vào ngõ cụt không lối thoát. Nhưng bây giờ cô đã mạnh mẽ hơn trước rồi, năng lực thừa nhận cũng tốt hơn nhiều, có thể nhắm mắt làm ngơ, bỏ ngoài tai những lời khó nghe đó.
Đúng lúc này điện thoại của cô lại vang lên, thấy là giáo viên chủ nhiệm của Angela, cô liền bắt máy.
"Mẹ của An An, hôm nay Angela cùng bạn học ở lớp đánh nhau, cô có thể tới trường học bây giờ không."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...