Editor: Waveliterature Vietnam
Angela nghe lời nằm xuống, sau đó liền ôm cô, rồi cắn môi dưới, từ từ nhắm mắt.
Mà phía sau cô là đàn ông, để lộ cả da thịt ra bên ngoài, miệng lưỡi có chút khô.
Vì thế bàn tay bắt đầu qua lại, sợ tới mức chút nữa cô hét lên.
Anh ta ôm cô, thì thầm bên tai cô:" Hư quá, để con bé thức nó sẽ khóc đấy".
Mạc Thanh Yên chặn tay anh ta lại:" Anh bỏ ra đi".
Lệ Đình Tuyệt cười, dường như trong ánh mắt đều là ý cười:" Tôi cũng muốn sờ ngực, nghiện rồi".
Cái âm thanh trầm thấp từ tính, vô cùng dễ nghe, nhưng mà vừa nói ra liền thế này, Mạc Thanh Yên đá hắn một cái:" Anh đừng làm như mình là trẻ nhỏ".
Lệ Đình Tuyệt ghì đầu vào cổ của cô, ngửi mùi hương cơ thể, sau đó nói nhỏ:" Tiểu Yên, lỗi sai năm năm trước không phải ở em, vì thế, cứ coi như em sinh 3 đứa con thì tôi vẫn yêu em. Hãy để tôi cùng em chăm sóc con cái, con của em cũng là con của anh".
Đây là những lời mà anh đã muốn nói với cô từ lâu, đợi thời gian thích hợp để nói ra.
Mạc Thanh Yên thấy mũi cay cay, lần đầu tiên thấy một người đàn ông nói như thế, không có ghét bỏ, cũng không khinh nghỉ, trong lòng cô cảm thấy ấm áp, liền quay người ôm lấy anh ta.
Cúi đầu òa khóc, tất cả những ủy khuất, dường như chỉ có anh ấy mới hiểu.
Lệ Đình Tuyệt ôm chặt lấy cô, nói không ra lời an ủi, chỉ có thể dùng sức ôm chặt lấy cô, nói với cô, có anh ở bên, cô sẽ không cô đơn nữa.
Ngày hôm sau tỉnh dậy, nhìn thấy cô ngủ yên bình trong lòng anh ta, lúc này vô cùng im lặng, khuôn mặt nhỏ nở nụ cười đắc ý, rất ngọt ngào.
Anh ấy cúi đầu hôn cô, cô cảm thấy được sự ấm áp, cười nhẹ. Sau đó cũng hôn lại anh ta, tình cảm của hai người rất nồng ấm.Thích một người sau đó nhận được sự đồng ý của người đó.
Không có cảm giác tươi đẹp nào có thể so bì được với cảm giác ấy.
Ây. cháu chưa nhìn thấy gì cả.
Tiểu nha đầu ngồi dậy, nhìn thấy cảnh đấy liền che mắt lại, nhưng sau đó không chịu được liền lén nhìn.
Mạc Thanh Yên liền thúc anh ta:"Ây, An…."
Còn chưa nói xong đã bị anh at hôn mạnh một cái. Sau đó còn dùng ánh mắt bảo Angela đi tìm bà Lệ
Angela rất thông minh, nghe lời bước xuống giường, chạy ra ngoài.
Lệ ĐÌnh Tuyệt nhìn thấy chiếc gường thuộc về hai người, quay người về phía cô, hôn ngày càng mãnh liệt, đến nỗi phát ra âm thanh khiến cho Mạc Thanh Yên cảm thấy xấu hổ.
Anh bắt đầu cởi quần áo của cô, Mạc Thanh Yên nhanh chóng giữ anh ta lại.
Không được, đợi chân của anh khỏi hẳn đã
Sau đó nhân cơ hội thoát khỏi cơ thể của anh ta, đứng bên cạnh giường hai tay ôm trước ngực.
Lệ Đình Tuyệt, anh nhớ đấy, điều quan trọng bây giờ là chữa khỏi chân đã, những chuyện khác không được nghĩ đến.
Nói xong liền để lai cho anh ta một bóng dáng cương lãnh, Lệ Đình Tuyệt cười một tiếng, chí ít anh cũng biết rằng cô ấy cũng yêu anh, anh có kiên nhẫn, từ từ không vội, còn cả đời cơ mà.
Lệ Đình Tuyệt đưa Angela đi học, Mạc Thanh Yên không đồng ý nhưng mà Lệ Đình Tuyệt nắm lấy tay cô:" Anh không sao, đưa con bé đi học xong, anh còn phải đi đến công ty, vừa lúc tiện đường, em cũng nên về công ty"
Đại tổng tài rảnh rỗi đã ba hôm, nhưng hôm nay có cuộc họp quan trọng, anh không thể không tham gia
Angela ngồi dựa vào Lệ Đình Tuyệt, vui vẻ cười suốt
Chú ơi cháu vui quá, nếu như sau này ngày nào chú cũng đưa cháu đến trường thì tốt quá"
Lệ Đình Tuyệt vuốt đầu cô bé:" Nếu như có thời gian chú sẽ đến đón cháu", anh luôn xem con bé như con gái ruột, không biết tại sao, đặc biệt thích tiểu nha đầu này, có một sự hấp dẫn đặc biệt, khiến cho anh muốn đối tốt với cô bé
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...