Editor: Waveliterature Vietnam
Mạc Thanh Yên hoảng sợ, cô không nghĩ anh cao lớn như vậy mà có thể bị ngã. Nhất thời có chút áy náy,"Anh bị té cũng không tới nỗi bị thương chứ?"
Vẻ mặt cô lo lắng, mà Lệ Đình Tuyệt đang nằm trên cơ thể mềm mại kia, khỏi nói có bao nhiêu vui vẻ. Đầu vùi vào cổ của cô, thản nhiên hít thở mùi hương ngay mũi. Hơn nữa cái cảm giác mềm mại này, so với gối còn mềm mại hơn.
Anh thoải mái nhắm mắt lại, rất hy vọng sẽ mãi mãi như vậy.
Mạc Thanh Yên thấy anh nhắm mắt lại không nói lời nào, hoảng sợ, nâng tay lay lay người anh.
"Lệ Đình Tuyệt, Lệ Đình Tuyệt..."
Lệ Đình Tuyệt bị quấy rầy, mở mắt, miễn cưỡng quay về phía cô.
"Tôi không sao,
"Là do tôi tự sinh sự."
Anh nâng bàn tay to của mình, sau đó vòng qua thân thể,bàn tay liền ở trên mặt cô. Mà đầu bị anh ấn hạ, môi của hai người ở chung một chỗ.
"A..."
Hai mắt cô trừng lớn, làm sao? Làm sao lại hôn rồi?
Lệ Đình Tuyệt hôn rất nhanh, anh cũng không có ý định buông cô ra.
Lý trí của cô vừa khôi phục, lại tiếp tục bị mê mẫn, cảm thấy càng phản kháng càng không có đường sống. Tùy ý để anh hôn mình, cô cảm giác cũng không có chán ghét như vậy. Ngược lại có một loại khác cảm giác khác thường, không muốn dừng lại.
Sau một hồi, cô liền đem anh ném xuống phía dưới, hai tay của anh bị cô kéo về phía đỉnh đầu.Thở gấp rất nhanh, trong mắt như phát hỏa.
Môi đỏ mọng khẽ mở,"Tiểu Yên, làm người con gái của anh, anh phải có được em."
Sau đó cái miệng nhỏ nhắn lại bị che lại, mà cô còn chưa kịp phản ứng. Mạc Thanh Yên nhắm mắt lại tay ôm cổ anh. Cô biết được, cho dù chân anh cả đời này cũng không tốt lên, như vậy cô liền gã cho anh, xem như là bồi thường.
"Haha..."
Đột nhiên truyền đến âm thanh của một cô bé, Mạc Thanh Yên nhanh chóng bắt hắn lại,"Là Angela."
Hai người quay đầu, liền nhìn thấy Lệ lão thái thái đang ôm Angela đứng ở cửa, cô ngay tại lúc này thật muốn dán miệng con bé lại.
Không ngừng nhìn về phía bọn họ, không khỏi xấu hổ cười,"Các con cứ tiếp tục, coi như chúng ta chưa từng ở đây."
Ôm Angela chạy chậm ra phía ngoài. Mặt của Mạc Thanh Yên cháy không còn gì, nhanh chóng gọi bà lại.
"Nãi nãi, bà nội, không phải như bà đâu, hai người cứ ở lại đâu."
Angela bây giờ mới có thể nói,"Dì nhỏ dì cùng chú đẹp trai hôn nhau thật ngon nha, An An cũng muốn hôn hôn."
Nhìn thấy hai người bọn họ lăn qua lăn lại trên mặt đất, bé cũng muốn như vậy. Sau đó từ trên người Lệ lão thái thái đi xuống, ở tại trên mặt đất lăn qua lăn lại. Biểu tình thực đúng chỗ, thấy Mạc Thanh Yên thật muốn tìm cái hầm ngầm tiến vào đi.
Lão thái thái càng lúc càng xấu hổ,"A, bà khát nước, bà ra ngoài uống nước, các con cứ chậm rãi nha."
Sau đó lão thái thái liền xoay người, đi ra khỏi căn phòng
Mà Lệ Đình Tuyệt lúc này nằm trên mặt đất, tâm tình rất khó chịu. Vốn dĩ đêm nay chính là một đêm tuyệt vời, lại bị lão thái thái phá vỡ.
Mạc Thanh Yên nhìn lão thái thái đi ra ngoài, nhanh chóng chạy lại lôi kéo quần áo, kéo Angela lại phía mình.
Ở tại mông nhỏ của bé đánh vài cái,"Ai cho con học những thứ bậy bạ này, bình thường đến trường cũng không thấy con học hỏi nhanh như vậy."
Angela chu cái miệng nhỏ nhắn,"Dì nhỏ, vì sao dì có thể chơi, còn An An thì lại không thể, dì chính là người xấu."
Sau đó giãy ra khỏi cô, chạy đến bên người Lệ Đình Tuyệt, đi theo anh nằm trên mặt đất. Đầu nằm trong ngực anh, cô bé ngốc, bày ra bộ dáng y như Lệ Đình Tuyệt.
Bàn tay to lớn của Lệ Đình Tuyệt mơn trớn khuôn mặt nhỏ bé của bé, yêu thương mà nhéo nhéo.
"An An, nếu lần sau thấy chú cùng dì nhỏ làm như vậy, con nhất định phải chạy thật xa, biết không?"
Hy vọng không bao giờ bị quấy rầy nữa.
"Được nha." Cái miệng nhỏ nhắn của bé quay về phía anh.
Mạc Thanh Yên nhìn thấy như vậy, lại cảm thấy hai người rất giống nhau, thần thái trên mặt cơ hồ giống nhau như đúc. Có điểm giống phun, nghĩ đến đây, chính cô cũng hoảng sợ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...