Tác giả: Diệu Diệu
Thể loại: Ngôn Tình
Nguồn: DĐ Lê Qúy Đôn
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 11
Tần suất cập nhật: 4 ngày/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Thể loại: Hiện đại
Độ dài: khoảng 30-40 chương
Suốt quãng đường dài từ Đồng Quản tới Thượng Hải, từ Thượng Hải tới Bắc Kinh nhưng Vương Tiểu Bình vẫn chưa tìm được một lý do để cô sống.
Gi ữa chốn đô thị phồn hoa này cô giống như một ngọn đèn leo lắt, thể vụt tắt bất kỳ lúc nào nhưng lại tồn tại vì một hy vọng nhỏ nhoi nhất.
Sự tự do cũng không làm cô sống với một trái tim hoàn hảo được bởi vì trái tim cô đã chết một nửa rồi.
Đôi lời
Mình mới viết được khoảng 10 chương, chặng đường còn dài. Không phải truyện đầu tiên mình đặt bút viết nhưng là truyện đầu tiên mình quyết định đăng. Cảnh nóng khá là nhiều nên mình đăng vào box này.
Về cảm hứng thì có một lần đọc một bài báo về Đông Quản (hay tên khác là Đông Hoản), mình cảm thấy rất ấn tượng. Sau đó thì mình có một cơn ác mộng về việc bị truy đuổi, nên quyết định viết. Lúc đầu còn không có tên, nhưng tự dưng nhìn cái ảnh lại nghĩ ra.
Tóm lại, chỉ là truyện giải trí, không có gì nghiêm trọng quá cả, mọi người cùng vui là được.
Tác giả : Diệu Diệu
Thể loại: Ngôn Tình
Nguồn: DĐ Lê Qúy Đôn
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 11
Tần suất cập nhật: 4 ngày/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Thể loại: Hiện đại
Độ dài: khoảng 30-40 chương
Suốt quãng đường dài từ Đồng Quản tới Thượng Hải, từ Thượng Hải tới Bắc Kinh nhưng Vương Tiểu Bình vẫn chưa tìm được một lý do để cô sống.
Gi ữa chốn đô thị phồn hoa này cô giống như một ngọn đèn leo lắt,... có thể vụt tắt bất kỳ lúc nào nhưng lại tồn tại vì một hy vọng nhỏ nhoi nhất.
Sự tự do cũng không làm cô sống với một trái tim hoàn hảo được bởi vì trái tim cô đã chết một nửa rồi.
Đôi lời
Mình mới viết được khoảng 10 chương, chặng đường còn dài. Không phải truyện đầu tiên mình đặt bút viết nhưng là truyện đầu tiên mình quyết định đăng. Cảnh nóng khá là nhiều nên mình đăng vào box này.
Về cảm hứng thì có một lần đọc một bài báo về Đông Quản (hay tên khác là Đông Hoản), mình cảm thấy rất ấn tượng. Sau đó thì mình có một cơn ác mộng về việc bị truy đuổi, nên quyết định viết. Lúc đầu còn không có tên, nhưng tự dưng nhìn cái ảnh lại nghĩ ra.
Tóm lại, chỉ là truyện giải trí, không có gì nghiêm trọng quá cả, mọi người cùng vui là được.