Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2

Đó là một ngày đẹp trời, Kenty và Mèo đã kết hôn đến nay đã được 1 tuần.
Hai đứa ấy đã không gặp nhau kể từ ngày cưới cho đến hôm nay. Đến khi Mèo trở về từ bệnh viện thì Kenty đã đến công ty làm việc. Rồi khi Kenty trở về thì Mèo đã đi sớm. Cũng vì vậy mà cả tuần nay, đáng nhẽ là tuần trăng mật là trở thành một tuần du lịch “đơn” tại chỗ làm của mỗi đứa.
-Tối nay, em lại trực nữa hả?_ Cuộc gọi từ Kenty, cả hai vẫn đang làm việc.
-Ừm, tối nay, anh chịu khó ăn gì trước khi về nhà nhé.
-Ừm, anh biết rồi, nhưng mà, anh muốn gặp em.
-… em cũng vậy, nhưng...
-Không sao, em cứ làm việc đi, anh sẽ giải quyết công việc, vợ chồng mình sẽ gặp được nhau mà.
Hiện tại nếu có một điều ước thì chắc chắn hai đứa ấy sẽ ước mình quay lại cái thời gian còn được đến trường, dù là không thân thiết, dù là chưa nhận ra được tình cảm của nhau nhưng may thay vẫn có thể gặp nhau hằng ngày. Còn bây giờ thì thật là…
……………..
Đó là câu chuyện của Kenty và Mèo. Đây vẫn chưa là kết thúc vì cả hai vẫn chưa sắp xếp được công việc của mình. Nếu như cứ như thế này cho đến khi cả hai già đi thì thật là tẻ nhạt phải không?
Lễ cưới của hai đứa diễn ra trong bệnh viện, đó không phải là chuyện lạ nhưng ở chỗ này thì chưa có cái lễ cưới nào lại đem vào bệnh viện mà tiến hành như thế cả. Dù là ở đâu, tình yêu có thì lễ cưới sẽ có, vậy thôi !!

Mọi chuyện cứ thể mà tiếp tục. Tiếp tục như không biết khởi đầu là lúc nào. Cũng quá lâu kể từ ngày Boo ra đi, và cũng vì vậy, Gia Huy dường như dần quên đi hình ảnh của con nhỏ. Câu chuyện mới của cậu ấy đang được nhiều người đón đọc, một tác giả là nam, lại viết theo ngôi kể thứ nhất, mọi cảm xúc trở nên lạ lẫm hơn vì đọc giả của cậu ấy đa số là nữ.

Zu dạo này thường hay đến nhà Gia Huy để xem truyện của cậu ấy, nhiều lúc Zu tự hỏi mình đã thật sự quên Abbu hay chưa. Con bé cứ luẩn quẩn bên Gia Huy cũng vì mục đích là bấm nút để Abbu bay khỏi ra cái phạm vi chứa đựng tình cảm của con bé.
Abbu cũng dần không còn thời gian để biết Zu là ai. Cậu ấy phải lo cho bộn bề công việc của mình, một ca sĩ, đó là một ước mơ lớn, cậu ấy đang rất hài lòng vì những gì mình đang có. Đôi lúc, phóng viên hỏi cậu ấy đã nghĩ đến chuyện tình cảm với ai đó hay chưa, cậu ấy chỉ lắc đầu và mỉm cười và trả lời ngắn gọn “ Abbu toàn bị đá thôi”.
“Bị đá”, cậu ấy có vẻ khá khiêm tốn nhưng nếu nói về chuyện tình cảm, ai trong trường mà không biết cậu ấy từng thích ai và người đó như thế nào với cậu ấy. Rồi thì dư luận bắt đầu bới móc mọi thứ lên như một cách biện hộ cho việc “đói thông tin”
……..
Zun tắt tivi và ngồi thừ người ra đó. Điện thoại từ Abbu…
-…
-Mày đang xem tivi hả?
-…
-Zun, aloo…
-Tao nè.
-Có đang xem tivi không?
-… Ùm, có…
-Tin nhảm thôi, đừng có nghĩ lung tung nha thằng này.
-Ừm, tao biết mà, thôi tao làm việc tiếp.
Nói là không sao, nhưng miệng đời mà, hắn đôi phần cũng bị ảnh hưởng. Hắn không biết nó có biết tin này không nhưng nếu nó biết thì nó sẽ làm thế nào với hắn. Người ta đăng tin rằng Abbu và Quậy đã có một thời gian yêu nhau rất thắm thiết và Zun là người thứ ba phá hoại cái tình cảm đó. Tình cảm thật sự của Quậy không phải dành cho Zun mà vẫn là Abbu. Có vẻ hơi bị nặng đó. Ba cái chuyện nhảm nhí này nhà báo thêu dệt "chất thật".
Tối hôm ấy, trời se lạnh, nó từ khu tập luyện trở về và chờ hắn trước cổng công ty như mọi ngày.
……
-Anh sao thế, sao không lấy xe?
Hắn không trả lời nó mà nắm ấy tay nó, dẫn nó đi trên con đường trở về nhà…
-…
-Anh sao thế?
-Anh không sao.
-Hôm nay, anh khác lắm.

Nó mãi nhìn vào ánh mắt của hắn, chút gì đó có vẻ buồn và chán nản. Nó thôi bước nữa và buông tay hắn ra, đứng đối diện như mỗi khi hắn buồn chuyện gì đó, nó thường đứng đối diện và bắt hắn nhìn thẳng vào mắt mình mà nói ra tất cả.
-… anh không sao mà.
-Không sao mà anh như thế à, nói cho em biết đi..
Rồi thì hắn ôm lấy nó, ánh mắt nó trông khó hiểu và ngớ người ra chẳng thể biết được hắn hôm nay bị gì nữa.
Cái ôm giữa đường vắng không xe cộ, nó biết hắn đang buồn chuyện gì đó nhưng hắn lại không muốn nói.
Cuộc gọi từ Abbu… nó nhấc máy khi hắn vừa buông nó ra.
-…
-…
-Dạ!
Nó bỏ điện thoại vào túi và nhìn hắn như một sự cảm thông nào đó. Hắn là người rất dễ ghen tuông, nó biết, và nó không giải thích. Nó và hắn thừa biết đó chỉ là những lời đồn nhảm nhí.
-Anh bị ảnh hưởng...? _ Nó dò xét hắn cách nhẹ nhàng nhất.
Hắn lắc đầu và lại ôm nó vào lòng, cái thở dài khiến nó cảm nhận được sự mệt mỏi từ hắn. Phải làm sao đây, chuyện gì khiến hắn ra như thế này.
Nó buông hắn ra và nhìn sâu vào ánh mắt hắn, hắn nhìn đáp trả nhưng đó không phải là ánh mắt trìu mến mà hắn thường dành cho nó.
-Anh thật sự không muốn nói cho em biết?
-Anh đã nói, nhưng em không muốn đề cập đến.
-…

-Anh nói đúng mà… phải không?
Hắn trở nên hụt hẫng vì bao lần hắn nói với nó về chuyện cả hai sẽ kết hôn với nhau, nhưng nó thì vẫn im lặng để mọi chuyện trôi qua lẳng lặng. Hắn cảm thấy mệt mỏi vì phải chờ đợi, hắn muốn ở bên cạnh nó mọi lúc vì với hắn và nó, thời gian cả hai có thể bên nhau chỉ có thể là lúc này, một vài phút đồng hồ khi cả hai từ công ty hắn trở về. Nó thì sao, nó cũng mong muốn được bên cạnh hắn nhưng nó chưa xác định mình đã đủ khả năng để trở thành một người con gái mà hắn cần hay không. Nhưng biết làm sao được đây, Chúa chắc đang hối thúc nó, tạo cho nó một vài sóng gió để nó có thể quyết định nhanh mọi chuyện lúc này.
-… mình về thôi.
Nó nắm tay hắn và tiếp tục bước trên con đường, ánh mắt hắn vẫn còn hằn in những nỗi buồn khó tả. Hắn cảm thấy khó chịu, khó chịu vì nó thừa biết hắn yêu nó nhiều đến dường nào, rồi thì nó chỉ lơ bỏ mọi chuyện mà im lặng chờ ngày tháng trôi. Ánh mắt nó bắt đầu có chút buồn như hắn, nó không còn thời gian cho chuyện này, nó phải quyết định thôi, dù chưa sẵn sàng nhưng nó không có quyền từ chối, bởi vì… nó cũng yêu hắn.
………
Nhà bếp sáng đèn, hắn về đến nhà và Zu đang làm bữa tối cho hắn. Hắn có vẻ không muốn ăn nên đi vào nhà tắm luôn một mạch. Thường thì mỗi tối trước khi đi tắm hắn thường dùng cơm, ấy vậy nên Zu bèn tắt lửa và hỏi hắn.
-Anh hai không ăn tối à?
-…
-Em nấu đấy nhé.
-…
Hắn không trả lời mà chỉ biết mở khoá nước để tiếng nước nhấn chìm giọng nói của Zu đi mà thôi. Zu bèn mở bếp lần nữa để tiếp tục nấu bữa tối cho hắn dù hắn có ăn hay không.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận