Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2

Mọi người bắt đầu đổ dồn về phía khu của Kenty, nhiều đứa thắc mắc với cô phục vụ sao lại cho hai người cùng lớp đấu với nhau. Cô ấy chỉ ngỡ ngàng bảo hai em ấy không cùng lớp cơ mà, nhưng nhập cuộc rồi, còn lâu mới chịu rời khỏi bàn.
-Này, nếu không nổi thì cuộc đi, đừng có cố đấy.
Zun lo lắng cho Kenty vì Kenty đó giờ chưa dùng bia, đằng này không phải để uống không mà còn là đấu với một đứa con gái nữa.
-Mèo à, mày được bao nhiêu ly rồi.
-3, nhưng mà có vẻ, tao…
Con bé bắt đầu quay vòng vòng cái đầu rồi cố gắng chịu tay xuống bàn để không phải té.
Đến khi được đến ly thứ 5, Mèo cầm ly không nổi nữa rồi, cả Kenty cũng bắt đầu quay.
Rầm !!
-Bạn nữ thua, chúc mừng em, em có thể chọn quà ình.
Boo và Tiểu Quân chưa quậy phá được gì thì đã phải rinh còn Mèo về phòng, thằng Kenty bắt đầu chân nọ đá chân kia đến nơi lấy quà. Abbu phải theo sau để chắc rằng cái thằng điên khùng này không làm gì quá hơn nữa. Mọi người có vẻ hứng thú vì lần đầu tiên lại có thể nghe được giọng nói của Kenty rõ ràng như vậy.
-Abbu à, cậu ấy sao vậy, sao hôm nay lại thành như thế vậy?

-Em đi hỏi Mèo thì nên, anh cũng chẳng biết giữa hai đứa nó xảy ra chuyện gì.
Abbu trả lời câu hỏi của nhỏ Lan xong thì quay mặt đi nơi khác cười mỉm, cậu ấy thừa biết thằng Kenty bị đá động đến rồi. Làm sao ngồi yên cho được khi con nhỏ luôn tò tò theo mình hôm nay lại cứ đi cùng Abbu, mặt khác còn chơi cái trò yêu đương của thầy giám thị, nay còn hát chung với nhau nữa.
-Mày say rồi à Kenty.
-Làm gì có.
Kenty choàng tay qua vai của Abbu để Abbu có thể cậu ấy đi mà không bị té, cả hai đi về hướng nơi karaoke vẫn đang ồn ào náo nhiệt nhờ thằng Phương.
-Ngồi xuống đi. _ Abbu đang có vẻ sẵn sàng cho việc moi móc suy nghĩ của Kenty rồi, khi không lại đâm đầu vào uống cái thứ ấy làm gì, có muốn giấu cái chi cũng bị khó vào hoàn cảnh này.
-Abbu… uu… à !
-Sao?
-Mày với… Mèo.o… thế nào với nhau vậy.
Giọng của Kenty bắt đầu lựa nhựa và mắt cậu ấy nhắm lại vì có mở cũng khó lòng mở ra.
-Hỏi làm gì, sợ rằng Mèo không còn thích mày sao?
-… Không phải thế mà…
-Mày biết con bé thích mày chứ?
-… Ờ, hình như là biết.
-Biết thì là biết, còn hình như gì nữa, cơ mà sao mày lại không nói rõ, mày có phải là cũng thích… đúng không?
Abbu bắt đầu vào vấn đề nhằm khai thác thông tin tối đa trong việc này. Bắt đầu mở máy ghi âm trong khi bài hát của thằng Phương gần kết thúc.
-Tao …. Hình như… cũng vậy… Mà không, không có đâu.
-Sao cơ, mày đã chẳng bảo là cũng vậy, sao còn trả lời không nữa, nói thật đi, sao mày thích Mèo thế ?

-… Nhỏ ấy có phải là… đặc biệt không?
-Với tao thì không, với tao thì Quậy đặc biệt hơn, thế Mèo đặc biệt ở điểm nào?
-Đôi mắt … cả lẫn khi khóc cũng rất đẹp…
Bốp !!
Abbu cười lớn rồi đánh vào vai Kenty, thằng ấy loạng choạng té xuống đất làm cho Abbu hốt hoảng kéo thằng ấy ngồi lại ghế.
-Haha, tao xin lỗi, thì ra là mày vì sắc đẹp sao?
-Không hẳn… tao cảm thấy… cần… che chở nhỏ ấy …
-Thế tại sao lại đòi đấu vậy?
-Vì … tao không … *ất* được vui…
-Vì chuyện gì… này, tĩnh lại coi, đừng có nằm đây ngủ.
-Tao chưa ngủ mà… nhưng mà… tao… về phòng nhé…
Kenty đứng dậy và hướng về phía khách sạn, Abbu đi theo nhưng tên ấy không cần sự giúp đỡ, cả đám con gái nhìn theo cười tít cả mắt khi lần đầu thấy cái cảnh tưởng này của Kenty. Bình thường cái dáng đi của cậu ấy phong độ bao nhiêu, thì nay nó lại chẳng ra thể thống nào cả.
Khuất dần, mọi người không nhìn theo nữa mà lại tập trung vào cái mình đang chơi. Nó trở về sau khi đã ở cạnh mẹ nó một khoảng thời gian khá lâu. Nó tìm kiếm hắn như một thói quen khi nó đứng trước một đám đông thế này.

-Tìm anh à?
-Dạ không ! À mà có, anh có thấy Zun đâu không?
-Em tàn nhẫn thật đấy. Bảo là có rồi thì chỉ để tìm thằng Zun thôi sao?
-Hi, em xin lỗi, nhưng mà…
-Thôi được rồi, nó ngồi ở khu karaoke đấy.
Nó cười thầm rồi vẫy tay với Abbu nhảy chân sáo đến khu hát karaoke, ngay tại cái lúc mà thằng Phương chuẩn bị làm tăng hai với bài hát “Sorry Sorry”. Ông thầy có vẻ chịu chơi nên cập nhật cả nhạc Hàn để hát karaoke cho thoả thích nữa.
-Ê, Quậy, lên hát cùng không?
-Không biết hát bài này.
Nó xua tay và chạy lại chỗ hắn đang ngồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận