Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2

12 giờ trưa………
Mặt trời đứng bóng và tụi nó không muốn nướng cho chín thịt của mình nữa nên rủ nhau lên bờ cả, cả nó và hắn cũng về đến nơi.
-Không cần đem cân đo gì cả, kết quả đã rõ phải không nào. 12A1 đã thắng với số lượng gấp đôi 12A5. Cơm trưa hôm nay, thuộc về, 12A1…
Cả bọn lớn nó đá mắt với nhau như hiểu bây giờ thì cái tinh thần đoàn kết mới đáng được đem ra mà dùng đây.
Nó vỗ tay mời tất cả vào ghế, Mèo cũng vào ghế với ánh mắt hình viên đạn dành cho thằng Kenty. Cậu ấy thì phì cười vì biết rằng nhỏ Mèo sẽ khó lòng quên đi cái “body” của cậu ấy, đằng nào thì có mơ con bé cũng không tưởng tượng được cái hình dáng đủ để giết cả “bầy đàn” con gái thuộc phạm vi ảnh hưởng này.
Nó có vẻ nghi ngờ chuyện gì đó giữa hai đứa ấy, nhưng rồi thì chỉ cười thầm và dùng cơm. Con Boo không chừng chờ, đi lại và đem từng lượt những đĩa cơm bên bàn bên kia qua lớp mình. Đằng nào thì cũng không chừa lại một đĩa.
-Hết nhé mọi người, chiều nay sẽ bận rộn lắm đấy, vì chúng ta còn một số việc cần đòi lại trước khi rời biển.
-Ô-kê !
Cả bọn cùng ăn một cách không chờ đợi, liên tục, không ngừng nghỉ, mãnh liệt hơn cả là ăn những món ngon mà cái bọn học sinh trường Ngũ Vương ít nhiều cũng là con nhà “không được nghèo”.
-Này ăn từ từ thôi, bên kia lại gặm cả bàn bây giờ.
Tiểu Quân vừa ăn vừa nói, ánh mắt ngây thơ, gương mặt tĩnh như ruồi và nụ cười khoái chí. Nhưng điều đáng quan tâm hôm nay là Mèo nhà ta ăn không còn tiếc cho những cái bao tử lớp bên kia. Đến cả nó còn phải đơ mặt ra nhìn cái kiểu ăn “cực chất” của Mèo cơ mà.

Abbu ngồi cạnh Kenty và thì thầm…
-Mày đã làm gì thế, làm gì mà Mèo mất cả tự chủ như thế thế?
-… k.. không… có gì.
Rồi thì cả thằng Kenty bình thường chẳng hứng thú với việc ăn uống thế này cũng lao vào mà ăn không thương tiếc.
Cũng gần 15 phút trôi qua….
-Còn lại 10 phần, ai đăng kí nè?
Con Boo lớn tiếng kêu giá chót trước khi ông giám thị chính thức chuyển phần ăn cho bọn bên kia.
Những cánh tay đưa lên và cả làng lớp nó đều hoảng hốt.
-MÈO… chắc không *gật*… ờ… KENTY nữa sao? … *gật*… QUẬY, mày được bao nhiêu phần nữa …
Nó đưa một ngón tay vì trông nó cũng đuối sức vì một phần cơm cũng không được ít. Cả hắn cũng giơ tay lên để có cái gọi là theo phong trào.
-MÈO… bao nhiêu …… CÁI GÌ… 2… 2 phần sao, phải hết đó nha… nè…
Thế là 3 phần đã ra đi nhanh chóng, hắn cũng đặt một phần như nó, vì vậy Abbu cũng muốn tham gia cuộc vui, một phần nữa lại ra đi.
-Đã hết 5 phần, KENTY, cậu lấy bao nhiêu… …… You say what?? What??
Cả Tiểu Quân cũng phải tròn xoe mắt nhìn gương mặt điển trai ấy, không có lấy nụ cười, chỉ nhẹ nhàng đưa ba ngón tay lên sau đó thì lại tiếp tục ăn.
………
Cả ông thầy giám thị cũng mắt chữ A miệng chũ O mà điên đầu với bọn này. Cũng là vì sợ lớp bên kia không có phần ăn nên đặc biệt chuẩn bị một phần khá nhiều để lớp thắng cuộc ăn không hết, nhưng rồi thì bọn chơi nổi lớp nó, cộng thêm một vài cá nhân đang “hận thù riêng tư” và mở cuộc “chiến tranh lạnh” với nhau.
-Còn hai phần,… Haha, này Phương, đã vào được bờ, chúc mừng… còn hai phần này… sao, một phần thôi à. Haha,…
-Đừng có cười coi con kia, đây không được vui đâu, đúng là gà một chuồng cũng giết nhau.

-Thôi mà, đùa thôi mà… Còn một phần duy nhất, lớp mình ai muốn xử lý nốt luôn nè….
Cả bọn im lặng và cả mấy chục ánh mắt rực lửa kia đang hướng về Boo, không ai trong lớp nó đủ sức chứa mà ăn tiếp, một phần vì những hình tượng lúc này đang làm huỷ hoại một khung cảnh đẹp. Mèo đang căn cả bụng ra xử trọn hai phần, Kenty thì vẫn cố gắng xử hết ba phần của mình để không phải chịu lép vế với Mèo. Nó và hắn thì vẫn đang bình thản vừa ăn vừa ngắm nhìn sự cuộc như mình vô tội, như là “Cả hai chúng ta không tham chiến”, vậy mà cũng đi tong hai phần chứ ít.
-Thiên Nhã à, còn một phần như thế, có phải là ép bên kia quá không?
-Thầy ạ, em vẫn còn đói, đằng nào cũng phải ăn để giải quyết hết mọi chuyện ngày hôm nay chứ. Báo cáo, lớp em “full” nhé.
Con nhỏ không thèm hỏi thêm gì nữa, cầm chiếc đĩa còn lại và đi thẳng ra bàn ngồi cạnh Tiểu Quân, chẳng mấy khi có chuyện vui thế này, cả những người làm bếp cũng phải ngỡ ngàng trước sự việc đang xảy ra.
Bọn 12A5 rời bàn ăn và trở về phòng với sự giận dữ chưa từng có. Nhưng rồi thì làm gì được lớp nó, lớp nó không quá ác nhưng cũng không quá hiền khi có cơ hội trả đũa. Vay ít trả nhiều, luật là vậy mà…
______________
Buổi trưa trôi qua nhanh chóng và các phần cơm hết dần theo thời gian. Mèo ngồi ra đấy mà đỏ bừng cả mặt, mắt con nhỏ như ứa cả nước mắt vì sự căng đầy từ bụng của mình. Nó không còn cách nào phải dắt con bé về theo dạng dìu người đang “mang” ý. Cả tên Kenty gần như đứng cũng không nổi, Abbu và Zun có ý giúp đỡ nhưng cậu ấy thì phớt lờ, chứng tỏ rằng mình vẫn ổn trong chuyện này. Chiến tranh lạnh kết thúc, hoà bình chưa chắc đã được lập nhưng những thiệt hại để lại cho hai phe tham chiến có vẻ không nhẹ nhàng gì cả.
__________________
AAAAAAAAAA !!!. Cứ như thế, chúng nó tiếp tục luyện giọng.
-Mèo à, từ từ thôi, coi chừng nôn ra đầy áo quần bây giờ.
Trong khi con Boo thì đang chịu đựng cảnh trả lại những gì đã lấy từ Mèo thì Quậy cũng bắt đầu buồn nôn. Nó không ăn nhiều như Mèo nhưng với 2 phần tổng cộng, cả luôn cái phần nhìn con Mèo giải toả thì nó cũng muốn đi theo Mèo.

-Này… này … Quậy… đừng nha.
AAAAAAAAAAA!!!. La hét có lẽ là một niềm vui.
Con Boo và Tiểu Quân đành bỏ chạy ra khỏi phòng để không phải nghe cái mùi kinh tởm từ phòng vệ sinh bốc lên. Nó và Mèo thay nhau …, cảnh tưởng này không mấy đẹp mắt nếu để thầy giám thị trông thấy, đã vậy bên phòng cạnh cũng không thua kém gì.
-Abbu, sao thế?
-Thằng Kent với Zun đang thay nhau…
-Cái gì, cả hai đứa bên đây cũng đang thay nhau… ôi Chúa ơi, chuyện gì xảy ra với cả bốn người ấy vậy.
-Quậy và Zun, hai đứa ấy như rửa hận thôi, còn thằng Kenty với Mèo thì hình như chuyện phức tạp hơn nhiều, tuy là Abbu không biết.
Abbu đỏ bừng cả mặt khi nảy giờ phải chịu đựng cảnh tựng ấy của Kenty.
Trả thù không biết bên kia thế nào mà sự kiện trước mắt đang khiến ọi chuyện phức tạp hơn…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận