Lục Sâm lần đầu tiên cảm thấy thương xót!
Lúc nhỏ bị bắt cóc!
Xém chút nữa bị ném vào hộp rắn...
Ai nhè cô ấy lại sợ hãi như vậy!
Đôi mắt đen của Lục Sâm đột nhiên sâu đến không đáy, anh ta không muốn buông tay Tiểu Thất ra, nhìn về hướng Lưu Tuyền, “Bây giờ tôi phải ra ngoài giải quyết một số vấn đề, làm phiền em giúp tôi chăm sóc cô ta một lúc!”
Lưu Tuyền gật đầu, “Vâng!”
Lục Sâm đẩy xe lăn ra ngoài phòng, đợi đến lúc ra ngoài thì nét mặt anh ta không còn bị kiểm soát nữa, hoàn toàn lạnh lẽo xuống.
“Triệu Đào, gọi tất cả mọi người đến đây!”
“Tất cả mọi người?”
“Đúng vậy!”
Lần này thời gian hơi dài một chút, người phụ trách khách sạn đến sớm nhất, anh ấy đứng ở đó, muốn nói điều gì đó, nhưng khi cô ta thấy ánh mắt lạnh lùng của Lục Sâm thì một chữ cũng không nói nên lời.
Nửa tiếng sau đó, tất cả nhân viên trong khách sạn, bao gồm tất cả sinh viên đều đến hành lang!
Lục Sâm mở cửa phòng Tiểu Thất ra, những con rắn1trong phòng vẫn đang bò.
Đám đông nhìn thấy, nét mặt liền thay đổi!
“Không cần tôi nói, chuyện hôm nay là một trong số các ngươi làm ra! Tôi cho mọi người một phút suy nghĩ, nếu như bây giờ đứng ra nói rõ toàn bộ sự việc rõ ràng, có lẽ tôi có thể bỏ qua nhẹ nhàg.
Hầu hết mọi người không biết chuyện gì đang xảy ra.
Một phút trôi qua nhanh chóng!
Không ai trong đám đông xuất hiện!
Lục Sâm nhếch miệng cười, nụ cười lần này của anh ta như Tu La dưới địa ngục, đầy hương vị khát máu, “Nếu như vậy, thì phải phí một chút sức lực! Triệu Đào, video giám sát đâu!”
“Ở đây!”
“Phát ra!”
“Vâng!”
Video giám sát nhanh chóng được phát ra, ánh mắt Lục Sâm nhìn vào màn hình đang chiếu, nhanh chóng đã xác định được mục tiêu!
Bởi vì cả ngày theo dõi, chỉ có một cô phụ trách dọn dẹp vào trong phòng!
Bà ta đẩy chiếc xe đẩy, trên chiếc xe đẩy có một cái hộp, lúc bà ta vào phòng có cầm theo cái hộp, lúc ra thì cái hộp đã biến mất!
“Người này! Tìm ra!”
Hoàn toàn1không cần tìm, cô lao công đã run rẩy đứng ra khỏi đám đông, bà ta sợ hãi “pong...” – đột nhiên quỳ xuống dưới đất, “Tổng tài, không phải tôi không phải tôi! Tôi không biết bên trong là rắn... Con gái của tôi nhập viện rồi, cần phải có rất nhiều chi phí để chữa bệnh, tôi cũng không có cách nào, cho nên mới bị mù quán con tim, làm ra chuyện như thế này... nhưng mà tôi thật sự không biết bên trong là rắn, nếu như tôi biết... nếu như tôi biết thì đánh chết tôi, cũng không dám làm ra chuyện này!”
Lục Sâm nét mặt không biểu cảm, “Ai chỉ định cô!”
Lần này không cần đe doạ, cô lao công đã run rẩy ngón tay, chỉ về hướng một người nào đó trong đám động, “Là cô ta! Là cô ta cho tôi hai ngàn tệ, nhờ tôi để chiếc hộp này trên cửa phòng của Tiêu tiểu thư, cô ta nói với tôi ở trong này là bột, đợi Tiêu tiểu thư đẩy cửa vào thì chiếc hộp sẽ tự động rớt xuống, những thứ bên trong sẽ đổ ra... cô ta5rõ ràng nói với tôi là bột, còn nói là trò đùa thực tế...”
Đứng ở đó run rẩy không phải là người khác, mà là hai người đi theo của Trương Hy, giống hệ vậy, cũng là hai người bị loại hôm nay!
Hai người sớm đã bị hoảng sợ rồi!
Đứng im ở đó, toàn thân run rẩy, hoàn toàn không nói nên lời.
Nhìn thấy Lục Sâm nhìn qua, hai người sợ đến lùi bước và lắc đầu lia lịa, “Không phải em! Không phải em! Rõ ràng nói bên trong là bột... tại sao lại biến thành rắn độc chứ!” Một trong số họ đột nhiên lao đến trước mặt Trương Hy, nét mặt trắng bệt và kéo cổ áo của cô, cô hét lên, “Không phải cậu nói bên trong là bột sao! Cậu không phải nói chỉ là trò đùa, cậu chỉ là muốn trả thù Tiêu Tiểu Thất và Lý Dương sao! Tại sao lại biến thành rắn! Cậu biết không, đây là chuyện mất mạng đó, mất mạng đó!”
Trương Hy nét mặt không đổi, cau mày và nhẹ nhàng đẩy cô ta ra, “Cậu đang nói tùm bậy gì vậy, tớ không2hiểu, tớ nói cho cậu biết, chuyện mình tự làm thì tự chịu, đừng đùng đẩy trách nhiệm lên đầu người khác! Thật là hài, tớ không có lý do để làm chuyện này, bây giờ Lý Dương đã là người đàn ông của tôi rồi, tôi cần phải đối phó với Tiêu Tiểu Thất như vậy không? Hài! Rõ ràng là các cậu cảm thấy cô ta không tham gia ở vòng đầu mà đủ điều kiện trực tiếp tham gia vòng sau, kết quả là các cậu bị loại rồi, trong lòng không can tâm cho nên mới làm ra chuyện này, bây giờ lại đi tìm con ma thay thế? Nực cười!”
“Trương Hy, Trương Hy sao cậu có thể nói như vậy, rõ ràng cậu nói sắp xếp công việc cho bọn tớ, chỉ cần hai người nghe lời cậu, chơi khăm Tiêu Tiểu Thất, bây giờ sao cậu không thừa nhận chứ!”
Ánh mắt của đám đông đột nhiên kỳ lạ lên.
Trương Hy giận dữ nhìn vào hai người, “Hai người nói như vậy, vậy các ngươi có bằng chứng không! Chỉ cần các ngươi đưa ra bằng chứng, vậy thì những9lời vô nghĩa tôi không nói rồi, các ngươi nếu như không có bằng chứng vậy thì đừng ở đây dùng miệng máu phun người!”
Hai người mở to mắt nhìn Trương Hy và thể tin được!
Bằng chứng?
Trong tay các ngươi làm gì có bằng chứng!
Đột nhiên, ánh mắt họ quay sang nhìn, nhìn vào Triệu Doanh Doanh bên cạnh Trương Hy, “Đúng! Doanh Doanh, cậu biết điều này, trong lúc chúng ta cùng nhau thương lượng thì cậu cũng có ở đó, cậu nói chuyện giúp chúng tớ với!”
Ánh mắt Trương Hy liếc nhìn qua, Triệu Doanh Doanh toàn thân run rẩy, nét mặt trắng bệt lùi lại một bước, “Tớ không biết, tớ không biết gì cả!”
“Doanh Doanh...”
“Tớ không biết...”
Triệu Doanh Doanh không dám nhìn bất cứ ai, cô ta không ngừng run rẩy!
Cô ta không nghĩ rằng Trương Hy lại kinh khủng đến vậy! Nếu như lúc này cô ta dám nói ra Trương Hy, Trương Hy nhất định không bỏ qua cho cô ấy!
Hai người tuyệt vọng!
“Lục Tổng, Lục tổng thật sự không phải chúng em...”
Phản ứng của một vài người đều trong ánh mắt của Lục Sâm, lúc này điều gì1đó anh ta trong lòng anh ta đã hiểu rõ, anh ta không muốn nghe nữa, cắt đứt lời nói của hai người, “Triệu Đào!”
“Có!”
“Báo cảnh sát!”
“Vâng!”
“Lục tổng, cầu xinh anh...”
Nét mặt Lục Sâm cứng đơ, một chút cũng không chuyển động!
Cảnh sát nhanh chóng đến, ở trong hiện trường chụp vài tấm hình sau đó đưa kẻ tình nghi đi! Lục Sâm để đám đông giải tán.
Người phụ trách khách sạn đã sợ hãi đứng đằng sau Lục Sâm.
“Lục tổng, chuyện này là sự lơ là của tôi...”
“Cô thật sự lơ là nhiệm vụ!” Lục Sâm nét mặt không biểu cảm, ánh mắt lạnh ngắt, anh ta nhìn về phía người phụ trách khách sạn, “Bắt đầu từ mai, cô không cần đến làm việc nữa!”
“Tổng tài...”
“Cút!”
Người phụ trách nhìn vào Lục Sâm cầu xin tuyệt vọng, chỉ có thể rút lui.
Mọi người ở hành lang đều đi hết rồi, chỉ còn lại Triệu Đào với Lục Sâm.
Triệu Đào do dự một lúc, “Lục tổng, Cái con Trương Hy... chúng ta không giải quyết sao!”
Lục Sâm tàn nhẫn mĩm cười, “Cô ta? Tôi chưa tính sổ với cô ta mà cô ta đã dám đạp lên đầu tôi! Trương Hy cậu không cần lo, tôi sẽ khiến cho cô ta biết sự trừng phạt thực sự là gì!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...