Lưu Tuyền ngẩn người!
Ánh mắt cô hoài nghi nhìn Tiểu Thất và Lưu Sâm, phảng phất từ hai người họ nhìn thấy có điểm gì đó.
Không thể nói là vừa gặp đã có duyên được?
Vừa gặp đã có duyên mà động tác đút đồ ăn lại tự nhiên thân thiết vậy sao
Lưu Tuyền cảm thấy bản thân chắc chắn bị sét đang rụi rồi!
Với nhìn Lục Sâm, lại nhìn Tiểu Thất, ánh mắt Lục Sâm tự nhiên, hoàn toàn không có nhìn ra bất kỳ cảm giác gì, Lưu Tuyền bỏ cuộc rồi, lại quay ra nhìn về phía Tiểu Thất, cũng chỉ nhìn thấy Tiểu Thất mắt mở to, bộ dạng như bị dọa vậy, toàn thân đơ ra đó.
Lưu Tuyền “...”
Với cô chắc cũng không nhìn được ra điều gì cho nên kệ để tự nhiên vậy.
Lục Sâm nhìn thấy Tiểu Thất ngẩn ra đó, đột nhiên cau mày lại, “Không đói sao?”
“Đói!”
“Thế thì ăn nhanh đi!”
“Ồ!”
Tiểu Thất ngoan ngoãn há miệng ăn một miếng cháo, cháo này cũng không biết là mua ở đâu, nấu vừa thơm vừa dẻo, vừa vào miệng đã tan. Nhưng Tiểu Thất căn bản là ăn không ra mùi vị gì, cả người như một cái máy nuốt vậy, ngờ nghệch nhìn Lục Sâm.
OMG!
Lục Sâm không những tới bệnh viện thăm cô,còn đổi phòng bệnh cho coi, bây giờ lại còn tự tay đút cháo cho cô ăn!
Anh anh anh... Anh liệu không phải là để ta tới với chứ.
Vừa mới nghĩ như vậy, khuôn mặt Tiểu Thất đã nóng bừng lên.
Mặt mà gương mặt cô có vết thương, trên mặt sưng đỏ rất nhiều, cho nên mặt đỏ như thế này hoàn toàn nhìn không ra.
A a a...
Tiểu Thất vừa ăn cháo vừa nội tâm gào thét, nếu như Lục Sâm thật sự để tâm tới cô, cô thích lắm thích lắm, cũng là thích lắm rồi!
Chỉ cần đơn giản Lục Sâm nhìn cô bộ dạng như một mặt quỷ thế này mà không bị dọa chạy mất, Tiểu Thất cũng đã cảm thấy với rất thích rồi...
...
Lục Sâm không biết nhưng tâm tư vòng vòng vèo vèo như này của Tiểu Thất, ánh mắt anh vẫn rất tự nhiên đút cháo cho Tiểu Thất, nhìn thấy bát cháo đã gần thấy đáy,đưa tay lấy tờ giấy ít đầu giường lau miệng cho Tiểu Thất, sau đó mới ngẩng đầu hỏi cô, “Ăn no chưa? có còn muốn ăn chút đồ gì nữa không?”
Tiểu Thất lắc đầu nguầy nguậy như trống bỏi vậy.
“Không cần không cần nữa, em ăn no rồi.”
Lục Sâm gật gật đầu, đẩy xe lăn đem toàn bộ chỗ đồ ăn thừa ném vào thùng rác. Vừa quay người vẫn thấy Triệu Đào và Lưu Tuyền ở trong phòng bệnh, anh nhếch lông mày, “Triệu Đào, tôi vừa nói gì cậu không nghe thấy sao?”
“Ồ!ồ ồ ồ!vâng vâng, Lưu tiểu thư, bây giờ cũng tôi đi tới nơi huấn luyện nhé.”
Lưu Tuyền có chút đắn đo.
Để Tiểu Thất cùng với một người đàn ông, thật sự không có vấn đề gì sao?
Mà Lục Sâm hai chân còn không thuận tiện, anh ấy có thể chăm sóc Tiểu Thất không?
Lưu Tuyền đúng nguyên đó bất động, một lúc sau mới nói, “Hay là, tôi đợi Tiểu Thất ra viện, cùng Tiểu Thất đi.”
Triệu Đào nhìn về phía Lục Sâm.
Lục Sâm không nhìn Lưu Tuyền, tuỳ ý nói, “Điều ấy đương nhiên cũng được, nhưng lần tuyển chọn này có yêu cầu, La Na đã sắp xếp xong, tuyển chọn lần này là năm mươi người vào ba mươi, trực tiếp đào thải hai mươi học sinh,câu hỏi lần này cũng đều là do La Na ra đề,La Na sẽ dựa theo sự yêu thích của bản thân để yêu cầu, cho nên... đến nơi tập huấn trước, quan sát tìm hiểu nhiều một chút, sẽ có nhiều ưu thế hơn.”
Lưu Tuyền vẫn đang đắn đo.
Tiểu Thất đã vội càng hơn rồi, cô không thể để Lưu Tuyền vì cô mà mất đi cơ hội tốt như vậy!
“Tiểu Tuyền Tiểu Tuyền,cậu nhanh đi đi,mình kết đây không vấn đề gì cả, bác sĩ cũng đã nói đều là vết thương ngoài da thôi, trên người xương không có vấn đề gì cả, cho nên cậu đừng lo lắng về mình quá, mình ở đây có Lục Sâm chăm sóc rồi sẽ không có chuyện gì đâu, mà Lục Sâm có nói rồi, anh ấy sẽ giúp mình tìm bác sĩ tốt,không để mặt mình có sẹo được, cậu yên tâm đi đi, mình vẫn đang đợi cậu ký được hợp đồng với công ty Phong Hoa kiếm thật nhiều tiền mời mình ăn cơm đó.”
Lưu Tuyền cười không nổi, gãi gãi đầu bất lực, “Được, thế mình đi trước nhé, nếu ở đây có tình hình gì ngay lập tức gọi cho mình nhé.”
“Được rồi được rồi, cậu yên tâm đi.”
Lưu Tuyền lại nhìn về phía Lục Sâm, “Lục tổng, Tiểu Thất làm phiền anh chăm sóc nhé.”
“Không phiền, nên làm!”
Lưu Tuyền miệng méo đi,cái gì mà gọi là nên làm?
Đây nghĩa là đã đem Tiểu Thất biến thành bạn gái của mình rồi phải không !
Lưu Tuyền cuối cùng vẫn đi theo Triệu Đào rồi, sau khi hai người họ vừa rời khỏi phòng bệnh lại một lần nữa chỉ còn Tiểu Thất và Lục Sâm, Tiểu Thất dựa vào đầu giường, cầm một cốc nước nhấp từng ngụm nhỏ một uống, vừa uống vừa nhìn trộm Lục Sâm.
“Muốn nhìn thì quang minh chính đại mà nhìn.”
“hì hì!”Tiểu Thất đặt cốc nước xuống, “Sao anh biết em đang nhìn anh?”
Cô cảm thấy kỹ thuật cô nhìn trộm cũng rất trưởng thành.
Lục Sâm dựa vào xe lăn, đặt túi đồ ăn sáng xuống, vừa lau miệng vừa nói, “Ánh mắt em bốc cháy như thế, giống như mèo nhìn chuột, hoặc là sói nhìn thấy nai vậy, muốn để người khác không để ý tới cũng khó!”
Gương mặt Tiểu Thất đỏ ửng lên!
Có khoa trương tới như vậy không?
Nhưng mà, nếu như anh ấy đã phát hiện rồi, cô cũng sẽ quang minh chính đại nhìn vậy.
Tiểu Thất phát hiện, Lục Sâm càng nhìn càng đẹp trai.
Trước kia lần đầu tiên khi nhìn thấy đã c nhận được rằng người con trai này tương đối đẹp trai, hôm nay lại nhìn, phát hiện lại còn đẹp hơn rất nhiều. mỗi ngực quan trên gương mặt đều có một nét rất cân đối, đẹp không thể nói gì được.
Lục Sâm có chút chịu không nổi ánh mắt lộ liễu của Tiểu Thất, nhưng trong tâm lại vì ánh mắt này của mà có chút cảm thấy tự mãn.
“Đẹp không?”
“Đẹp đẹp, Lục Sâm, mẹ anh chắc chắn rất xinh đẹp!”
“Đúng, Mẹ anh chính xác là rất đẹp!”
Tiểu Thất nghiêng đầu nhìn anh, trong ánh mắt có chút lấp lánh, “Thật muốn nhìn thấy mẹ anh như thế nào sao lại có thể sinh được người con trai đẹp như thế này!”
Mắt Lục Sâm sáng lên.
“Đợi khi nào anh đưa em đi gặp mẹ anh nhé!”
Tiểu Thất căn bản không nghĩ gì nhiều, gật đầu nói luôn, “được được, nhưng anh không phải nói mẹ anh ít nước ngoài sao?”
“Đợi một thời gian nữa, anh gọi điện bảo và ấy về nước!”
Quay về xem con dâu của bà !
Mẹ vẫn lo lắng chuyện tình cảm của bà và cha ảnh hưởng tới anh, sợ anh đối với chuyện tình cảm thất vọng, cho nên rất lo lắng cho chuyện yêu đương của anh, nếu như biết anh yêu rồi, khẳng định sẽ vui mừng quay về ngay.
Gặp phụ huynh...
Ếy!
Cái này không tồi!
Lục Sâm nghĩ nghĩ, hỏi thăm dò, “Em nói bố em và anh trai em cũng đều rất đẹp trai?”
“Đúng thế, hai người họ thuộc vào kiểu mẫu phụ nữ vừa nhìn thấy một cái nhất định muốn ôm ngay, đàn ông nhìn thấy sẽ tự ti vào bản thân kiểu kiểu vậy đó, ha ha, Bố em nếu như không đẹp trai, sao lại có thể sinh ra em một người con gái cưng đẹp như thế này, hahaha!”
Thật tự mãn !
Nhưng không thể không công nhận, Tiểu Thất vốn có thể tự mãn.
Ánh mắt Lục Sâm lại sáng lên, “Em nói như vậy, anh lại có chút tò về bố mẹ em và anh trai em,đợi khi nào có cơ hội, em đưa anh đi gặp bọn họ nhé?”
“Được thôi được thôi, nhưng bây giờ thì chưa được, bây giờ em bị thương bố mẹ em bọn họ mà nhìn thấy khẳng định sẽ cho người đi sống chết mất, anh đợi nhé,đợi vết thương của em khỏi em sẽ đưa anh đi gặp họ.”
Trong tâm Lục Sâm mãn nguyện cười thành tiếng, “Được!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...