Ngược lại trong tâm Tô Tố không hề tức giận vì bị lừa.
Cô chỉ có chút thấy thất bại!
Thây thất bại vô cùng mãnh liệt!
Chẳng trách Tom đối với cô lại tốt như vậy,Tom đối với cô là giám đốc,cùng lúc cũng là người bạn thân của cô.Bởi vì Tom đối với cô rất quan tâm,giống như một người bạn quan tâm tới nhau vậy,mặc dù trên miệng thường trách móc,nhưng trên thực tế Tom giúp đỡ cô rất nhiều.
Khi Cảnh Thụy và Tiểu Thất vừa mới tới mỹ đi học,vì ngôn ngữ bất đồng nên thường bị bạn bè ức hiếp.
Cảnh Thụy thường xuyên vì bảo vệ Tiểu Thất,có khi đánh nhau cùng bạn học.
Mỗi khi xảy ra chuyện này,tom đều đại lượng cho phép cô được nghỉ phép,mà còn cùng cô tới trường học xem tình hình hai đứa nhỏ.Không những thế còn tìm thầy dạy cao cấp để luyện tiếng anh cho hai đứa nhỏ.
Chỉ cần điểm này thôi,Tô Tố đối với anh ấy đã rất cảm kích rồi.
Nhưng thì ra... những việc này đều là Tiêu Lăng ở phía sau sai khiến...
Còn công việc của cô!
Thì ra cũng có liên quan tới Tiêu Lăng
Tô Tố cảm thấy có chút chán nản.
Cô vẫn nghĩ là mình ba năm nay phát triển rất nhiều,cũng là người phụ nữ mạnh mẽ,chẳng thể biết được thì ra những việc này đều do Tiêu Lăng...
Tô Tố cắn chặt chăn.
Nhưng cùng lúc,tim cô cũng cảm thấy ấm áp,thì ra bà năm nay Tiêu Lăng đâu có phải là không quan tâm tới ba mẹ con cô,ngay cả cuộc sống của bọn cô như thế nào cũng được anh sắp xếp rất tốt.
Nếu như khi nãy cố tha thứ cho Tiêu Lăng,trong tâm cô vẫn có chút lúng túng,còn bây giờ,những cảm xúc xấu hoàn toàn biến mất hết rồi.
Anh vì cô làm không biết bao nhiêu việc,cô mà còn không chịu tha thứ nữa... bản thân cô cũng nhận thấy mình thật không có lương tâm.
Nghe thấy thở cửa phòng có tiếng động,Tôi Tố nhanh chóng lại nhắm chặt mắt vào!
Lần này cô thật sự ngủ rất say.
...
Mấy ngày sau đó,Tiểu Hy và Tôn Nguyên,Trương Hân và Lãnh Mạc đều tới thăm Tô Tố.Ba người đàn ông ra ngoài nói chuyện,để ba người phụ nữ khỏe trong phòng.
Tô Tố nhìn thấy Trương Huệ không cần nói cũng biết kinh ngạc thế nào, Trương Huệ thời gian này dưỡng rất tốt, cắt người khí sắc hồi phục rất nhiều rồi, trên mặt cũng có tia thịt hơn,chỉ có ánh mắt là vẫn có chút ảm đạm.
Nhìn thấy Tô Tố,cô ấy có chút lo lắng thăm, “Sao rồi!Chị nghe Lãnh Mạc nói tình hình của em không được tốt lắm... những tên giết người ngàn dao ấy,dám bắt cóc em, thật là muốn chết mà!”
“Em không sao, không có chuyện gì rồi.”Tô Tố đổi chủ đề nói, “Lãnh Mạc đồng ý để chị ra ngoài rồi à.”
Trương Hân ngẩn một lúc,cười khắc khổ gật đầu, “Bây giờ chỉ đồng ta cho chị ra ngoài khi đi cùng anh ấy thôi.”
Tô Tố nắm lấy tay cô, “Đã có thay đổi rất lớn rồi,chị cần kiên quyết một thời gian,đợi anh ấy quyết tâm thay đổi không còn thế nữa,lúc đó sẽ là cơ hội của chị!”
Trương Hân kiên định gật đầu.
Cô đã quyết định rồi,chỉ cần có cơ hội,nhất định rời xa Lãnh Mạc,tìm một nơi anh ấy mãi mãi không bao giờ tìm thấy để sinh sống!
Trương Hân và Tô Tố nói chuyện,người hay tí ta tí tách thật kỳ lạ hôm nay một chữ cũng không nói gì.
Hai người nhìn nhau sau đó quay lại nhìn Tiểu Hy,nhìn thấy khuôn mặt cô ấy khắc khổ,cả người đều cúi đầu thở dài.
“Tiểu Hy,cậu làm sao thế?”
“A?”Tiểu Hy bỗng giật mình, bối rối nhìn hai người, “sao cơ?’’
“cậu làm sao thế?”
“Mình? Mình vẫn tốt mà!”
Tô Tố bĩu môi,từ cạnh giường đưa cho cô ấy một chiếc gương, “Cậu tự mình nhìn sắc mặt của mình mà xem,lại còn nói là vẫn tốt!”
Tiểu Hy lấy gương lên soi,nhìn thấy bản thân ở trong gương,sắc mặt càng thêm khổ sở! Cô ấy chán nản vất gương xuống,nhìn hai người có chuyện nhưng không dám nói.
“Rốt cuộc làm sao?”
Tiểu Hy ngại ngùng!
Cô ấy cảm thấy thật sự có chút rất mất mặt!
Tôn Nguyên muốn cô sau ba ngày gặp mặt phụ huynh, kết quả thì sao, khi ba ba ngày tới,cô hoảng sợ luôn!
Gửi một tin nhắn cho Tôn Nguyên, nói gần giờ đột nhiên nhà đài điều cô đi ra ngoại ô quay tiết mục,cô nhân cơ hội trốn luôn!
Ngày hôm nay cô mới vừa quay lại,mới quay lại nghe nói Tô Tô có chuyện,ngay lập tức chạy tới đây xem tình hình của Tô Tố,nhớ lại sắc mặt của Tôn Nguyên sáng nay khi nhìn thấy cô...
“A—Sao mà phiền thế này!”
Tiểu Hy than vãn, cuối cùng dưới con mắt tò mò của hai người bọn họ, cô ấy cũng đem chuyện cô và Tôn Nguyên một năm rõ mười nói ra hết, “Tố Tố,Trương Hân,đây là sự xấu hổ lớn nhất của em,hai người đừng có nói cho người khác biết nhé... bây giờ em phải làm sao đây,em không biết là phải làm sao nữa!”
Tô Tố suýt chút nữa thì phun hết ra, “Tôn Nguyên nói cậu cưỡng bức anh ấy?”
Tiểu Hy liên lườm cô,mặt đỏ lừ lên, “có thể đừng dùng ‘cưỡng bức’ hai từ này không, mình chỉ là uống hơi nhiều một chút... uống hơi nhiều chút,cho nên mới... aizzz zaa,phiền chết đi được!”
“Cho nên... bọn cậu chắc chắn là đang trong mối quan hệ yêu đương chứ?”
Tiểu Hy uể oải gật đầu.
“Sau đó Tôn Nguyên để cậu cùng anh ấy về nhà gặp phụ huynh,cậu lại thả boom không tới gặp bố mẹ anh ấy...”
Tiểu Hy cố chấp tự tìm cách biện hộ cho mình, “Mình,lúc đó mình có việc gấp... thôi được rồi,mình gần tới lúc đó muốn trốn tránh... hai người nói xem bây giờ phải làm sao?”
Tô Tố và Trương Hân nhìn nhau,hai người đối với Tiểu Hy không biết nói gì nữa.
Rất rõ ràng,Tôn Nguyên người ta đưa cái giỏ bắt Tiểu Hy,nhưng Tiểu Hy ngốc tự mình chui vào rồi.
“Hụ...”Tô Tố ho một tiếng,nhìn Tiểu Hy thành thật hỏi, “thế cậu... thích Tôn Nguyên không?”
Thích không?
Tiểu Hy mấy ngày hôm nay cũng luôn hỏi bản thân.
Nhưng đáp án là cô ấy cũng không biết nữa.
Cô cấu cấu mặt,khóc không ra lệ, “Mình cũng không biết nữa...”
“Thế mình hỏi cậu câu này,hai người việc gì cần phát sinh cũng phát sinh rồi,bây giờ cũng có thân thể tiếp xúc nhé,lúc thân thể tiếp xúc trong thâm tâm cậu từ chối hay là tiếp nhận?”
“Hình như... Tiếp nhận.”
Sau khi đã nhận định là bạn trai rồi,cùng bạn trai ôm ôm ấp ấp là điều không được bình thường hay sao.
Tô Tố thở dài.
Dự tính nha đầu này chắc cũng có cảm tình với Tôn Nguyên,nếu đã như vậy thì cô cũng không phá hỏng âm mưu của Tôn Nguyên nữa,chỉ vỗ vỗ vai an ủi cô ấy, “Cậu tự mình thương lượng với Tôn Nguyên đi nhé,cậu bỏ boom gia đình nhà người ta như vậy,phía bên Tôn Nguyên còn nói được,chỉ sợ bố mẹ anh ấy sẽ có định kiến với cậu thôi.”
“Thế bây giờ mình phải làm sao?”
“Đi về nhà Tôn Nguyên cùng anh ấy,mua quà xin lỗi!”
“A?”
“Nếu không phải làm sao bây giờ,lần trước cậu nói vì công việc không tới chào hỏi được,bây giờ mới trở về,cậu mà không đi thể nào cũng không thể nói gì đỡ được nữa.”
“Thế thì... được rồi!”
...
Lúc này ở bên ngoài phòng khách lạnh băng
Sắc mặt Tiêu Lăng lạnh lùng, “Thế nào rồi,tìm ra chưa?”
“Tìm ra rồi!” Lãnh Mạc gật đầu, “Là số của phía bên Kinh Thành,sự việc lần này dự tính chắc chắn có liên quan tới Bạch Linh!”
Qủa nhiên là cô ta!
Sắc mặt Tiêu Lăng, “xòa xòa xào”cảm giác giảm xuống rất nhiều độ, “Cô ta nghĩ bây giờ cô ta có Tô gia chống lưng,tôi sẽ không dám làm gì cô ta sao!”
“Đừng kích động,bây giờ người ở Kinh Thành vẫn chưa biết hai người bắt cóc Tô Tố đã chết.Tôi đã cho người dùng máy giả giọng để nói chuyện với bọn họ,ngày mai bọn hơn sẽ tới thành phố a đón đầu,chúng ta vừa vặn có thể nhân cơ hội này,cho một quả Úng trung tróc miết!”
“Được!” Tiêu Lăng lạnh lùng nói!
Ba năm trước Bạch Linh được Tô gia đón đi,Lãnh Mạc ngay phút đầu tiên đã cho anh biết.
Ba năm nay Bạch Linh không có động tĩnh gì,anh cứ nghĩ người phụ nữ này đã bỏ cuộc rồi!
Bây giờ lại dám đùa trên đầu anh!
Thế thì đừng trách anh không khách khí!
Người phụ nữ này không dễ gì loại bỏ,đơn giản mà nói cô ta giống như một khối u vậy!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...