Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Tang lễ của Mạc lão đầu, Tiêu Lăng và Tiêu lão gia đương nhiên phải tham dự.

Nói đến đây, vừa nghe tin Mạc lão đầu mất do tai nạn, Tiêu Lăng và Tiêu lão gia kinh ngạc không thôi.

Thấy cộng đồng mạng đoán Mạc lão đầu do sợ tội tự sát, Tiêu lão gia là người đầu tiên không tin.

Ông nói với Tiêu Lăng, “Mạc lão đầu là người ham sống nhất trong những người ông biết, ông ta không thể nào tự sát. ông ta đi kinh thành một chuyến, đột nhiên có chuyện, nếu nói trùng hợp thì cũng trùng hợp quá, theo ông trong chuyện này có sự bất thường, Tiêu Lăng con đi điều tra, xem xem trong chăn này giấu cây kim như thế nào.”

Tiêu Lăng cũng không tin Mạc lão đầu sẽ tự sát, chỉ dựa vào biểu hiện ích kỷ của ông ta trong buổi đính hôn, cũng giống như lời ông nội nói, người như vậy rất ham sống không thể nào đi tự sát được. Khi nghe thấy phân tích của ông nội, anh gật gật đầu, “Con sẽ điều tra kỹ càng.”

...

Đám tang Mạc lão đầu được định vào ngày 10 tháng 10.

Ngày này, vì Mộ Bạch cũng đi tham dự lễ tang của Mạc lão đầu nên lấy danh nghĩa vai chính của bộ phim, đoàn làm phim phải nghỉ quay một ngày, Tô Tố do vậy cũng được nghỉ một ngày.

Hai ngày nay vì chuyện của mẹ cô mà tâm tình không được tốt, hai đứa con đều đi học rồi, Tiêu Lăng lo mình cô ở nhà sẽ nghĩ lung tung, trước lúc ra khỏi nhà anh gọi cho Tiểu Hy, kêu Tiểu Hy đến nhà chơi với Tô Tố.


“Yên tâm đi, em không sao đâu, một mình ở nhà xem sách, thời gian cũng trôi qua nhanh thôi.”

Tiêu Lăng khẽ thơm lên trán Tô Tố, “Nếu ở nhà không thoải mái thì ra ngoài đi loanh quanh với An Tiểu Hy nhé.”Anh rút từ ví một chiếc thẻ màu đen, “Đây là thẻ phụ của anh, không giới hạn số dư, thích gì em cứ mua đó, mật mã là 666.”

Mặc dù Tô Tố không vui, cô vẫn bị cái mật mã quá đỗi đơn giản của anh làm nực cười, “Mật mã của anh sao đơn giản thế.”

Tiêu Lăng nhanh trí, nhét thẻ vào tay cô cười, “Hôm nào mình đi đổi cái mật mã phức tạp hơn nhé.”

“Vâng.”

Tô Tố không từ chối, tiện tay nhét thẻ vào túi. Bây giờ cô tuyệt đối không nghèo, cô có số tiết kiệm 6 số mẹ để lại, bản thân cô cũng có cát xê, hơn nữa bất cứ thứ gì cô muốn, Tiêu Lăng đều cho người chuẩn bị trước, cô hoàn toàn không có việc gì cần dùng đến tiền.

Nhưng cô cũng biết Tiêu Lăng rất kiên quyết, nếu cô không nhận lấy, anh chắc chắn sẽ lại không vui.

...

Tiêu Lăng và lão gia đến đúng cuối giờ viếng. Họ mặc một cây đen, khi đến nhà Mạc gia, người nhà bên họ cũng đều mặc cả bộ đen. Mạc Đào ôm di ảnh của Mạc lão đầu, gương mặt đờ đẫn tiếp nhận lời an ủi của khách viếng.

Mạc Tầm và Mạc Oanh Oanh, hai người cũng mặc toàn bộ đen, đứng ngoài cửa tiếp đón khách viếng.

Mạc Oanh Oanh tự nhủ với bản thân phải quên Tiêu Lăng và bắt đầu lại.

Nhưng khi nhìn thấy anh chậm rãi bước đến, trái tim của cô vẫn loạn nhịp. Anh có bước đi đĩnh đạc, mặc sơ mi trắng với vest đen, thời tiết đã chuyển lạnh, anh khoác lên mình một chiếc áo gió đen lì. Áo gió để phanh ngực, khi anh bước từng bước lớn, cánh áo lay động theo. Mạc Oanh Oanh dính mắt vào anh, rồi từ người nhìn lên mặt, lúc này Tiêu Lăng đang dìu lão gia đi tới, anh đang cúi đầu nói với lão gia gì đó, sắc mặt lạnh lùng hơi dịu đi, cô nhìn anh mà tim đập thình thịch.

Mạc Oanh Oanh giữ lấy lồng ngực.

Người này sao lại cuốn hút đến thế, lại có thể đẹp đến thế.

Đặc biệt khi anh cười, nụ cười khẽ nơi khóe miệng gần như có thể làm cho nghìn vạn thiếu nữ mất hồn, nhưng tại sao, từ trước giờ nụ cười ấy chưa từng nở với cô.


Mạc Oanh Oanh đứng ngây ra đấy, quên luôn cả chào hỏi khách đến viếng.

Khách viếng nhìn theo hướng của cô, thấy Tiêu Lăng đến, ánh mắt của bọn họ bắt đầu trở nên kỳ quặc. Cái cô Mạc đại tiểu thư này đầu không vấn đề chứ? Trong lễ tang của ông nội mà cô ta còn tâm tình để ngắm trai.

Đúng là cạn lời

Mạc Tầm chú ý đến thái độ của Mạc Oanh Oanh, khẽ khàng dẵm lên chân cô một cái.

“Á...” Mạc Oanh Oanh rên lên.

Mạc Tầm lạnh lùng ngoắc cô một cái, trầm giọng cảnh cáo cô, “Mạc Oanh Oanh, đừng làm anh mất mặt, muốn lên cơn mê trai thì cút về phòng.”

Mạc Oanh Oanh ấm ức cắn lấy môi.

Cô chỉ mới nhìn Tiêu Lăng một cái, sao đến mức để anh mắng cô.

Lúc này, Tiêu Lăng và lão gia đã bước nhanh đến, vì Mạc gia thành công vực lại đại cuộc nên người đến tham gia tang lễ không ít, lão gia và Mạc lão đầu nói gì cũng là chiến hữu mấy chục năm, thấy Mạc lão đầu khi đi xương cốt không vẹn, sắc mặt ông cũng có chút thương tâm, ông vỗ vỗ vai Mạc Tầm, nói nhỏ, “Bớt đau buồn.”

Mạc Tầm rung rung miệng, không nói gì.


Lão gia lắc đầu, tiến vào sảnh lớn.

Tiêu Lăng vừa định đi theo lão gia, Mạc Tầm đã bước lên trước cản anh lại. Đôi mắt sâu của anh bỗng chốc đen đi phần nào, anh liếc nhìn Mạc Tầm, “Có việc?”

Mạc Tầm nghĩ đến chuyện vụ việc vừa rồi căn nguyên do Tiêu Lăng, trong lòng oán hận, nhưng trên mặt lại cười tươi, anh ta đè giọng, “Tiêu Lăng, đợi sự trả đũa từ tôi đấy.”

“Bất kể lúc nào.”

Mạc Tầm thấy vẻ mặt vô can của Tiêu Lăng, trong lòng càng cay cú, anh ta thành tâm muốn trọc tức Tiêu Lăng, “Đúng rồi, nói ra thì tôi phải cảm ơn cậu mới đúng, nếu không phải cậu bày ra một đống chuyện như vậy thì tôi bây giờ cũng không thể trở thành người chủ của Mạc gia, sau này tập đoàn họ Mạc trong tay tôi chắc chắn sẽ phát triển lớn mạnh, còn nữa... cũng cảm ơn quyền thế cậu cho tôi, để tôi sau này hành xử không cần phải suy nghĩ nhiều nữa.”

Tiêu Lăng đút hai tay vào túi, ngó qua anh ta, “Nói xong chưa?”

“Đương nhiên chưa.” Mạc Tầm khóe miệng nhểnh lên, một nụ cười khó hiểu, “Tiêu Lăng, vậy tôi nói thẳng cho cậu biết, về Tô Tố... tôi nhất định sẽ không bỏ cuộc đâu, lúc trước có ông nội ngồi trên đầu ép xuống, tôi không thể làm gì. Bây giờ... Tôi có thể làm bất cứ thứ gì mình thích. Ha ha, đừng nhìn tôi như thế, nhỡ đâu tôi lại sợ quá mà đi cưỡng hiếp Tô Tố thì sao, mùi vị của nó thật khó quên, lần trước ở chỗ William, nếu như cậu đến chậm mấy phút nữa thôi, Tô Tố đã thành người của tôi rồi. Chậc chậc, bây giờ nhớ lại vẫn tiếc. Nhưng không sao, tin là sự tiếc nuối này không phải chờ đợi bao lâu đâu. Đúng rồi, quên nói với cậu, da của Tô Tố thật mềm mại, giống như lụa vậy, chúng làm người ta không muốn rời đi, còn vòng eo thon gọn ấy nữa, bộ ngực căng đầy...”

“Ngậm mồm!” tiêu Lăng đã bị kích động.

Mạc Tầm thấy mình đã thành công, cục tức trong lòng cũng được tan ra nhiều, anh ta cười vui sướng, nói tiếp, “Sao thế, mới vậy đã không chịu được rồi? Ha ha, Tiêu Lăng, kịch hay còn ở đằng sau kìa, Mạc Tầm này đảm bảo với cậu, đời này kiếp này, nếu không có được trái tim Tô Tố, cũng chắc chắn sẽ lấy được người của cô ấy. Trừ phi cả đời này cậu cho người bám sát cô ấy, không thì... Chỉ cần để tôi nhắm được cơ hội, tôi chắc chắn sẽ dùng trăm phương nghìn kế, làm cho cô ấy đau khổ trên giường.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui