Tô Tố cũng rất vui, cô còn không thiết ăn gì. Trưa đó Tiểu Hy lái xe đưa Tô Tố và hai đứa nhỏ đến phim trường. An Tiểu Hy đã nói trước với người trong đoàn nhờ họ báo danh hộ, chỉ cần đến nơi lấy số thứ tự là vào quay thử được luôn. Tô Tố ngồi trên ghế phụ, mắt nhìn hai hàng cây chạy dần về phía sau, lòng bàn tay toát mồ hôi, tim đập thình thịch. Cô không nghĩ có thể sớm quay lại công việc cũ thế này. Showbiz là một nơi đầy phức tạp, cô của kiếp trước chính vì không đi theo "luật ẩn" nên mặc dù xinh đẹp nhưng phải mất đến 7 năm cô mới gây dựng được tên tuổi diễn viên hạng B vậy nên bây giờ cô cảm thấy khá thấp thỏm.
Kiếp trước thời kỳ cô đang mang thai, gần như cách ly hoàn toàn với làng giải trí cho nên gần như không biết chuyện đầu tư cho bộ phim. Càng không biết nhà sản xuất và đạo diễn của đoàn làm phim kia có phải dạng mặt người dạ thú hay không, hơn nữa mặc dù nay cô là sinh viên chuyên ngành nhưng một bộ phim được đầu tư lớn như thế này vai nữ phụ chắc cũng không đến lượt một người mới chưa có kinh nghiệm như cô. Giờ nghĩ đến cô mới thấy lo lắng. haizz, có khi đi rồi cũng chẳng có chuyện của cô, mà đi xem xem cũng tốt,vai nữ phụ không đến lượt nhỡ đâu có vai quần chúng nho nhỏ nào đó thì sao.
Tô Tiểu Thất ngồi ghế sau, vui hơn ai hết, nếu như không phải đã cài dây an toàn chỉ sợ cô bé đã nhảy cẫng lên. Tiểu Thất tỳ lên ghế ngồi của Tô Tố,gương mặt đầy hứng khởi đến độ đỏ hồng lên.
"mà mí, mà mí, có phải mẹ sắp làm đại minh tinh không? giống như Balala tiểu tiên nữ, biết dùng phép nữa?"
Đúng lúc vừa gặp đèn đỏ, An Tiểu Hy đạp phanh xe, quay đầu lại cười tít mắt nói thay cho Tô Tố:
"Tiểu Thất, mà mí của cháu sẽ lợi hại hơn Balala tiểu tiên nữ nhiều, biết dùng phép còn biết phi thiên độn thổ kìa."
"woa,mà mí nhất định phải cố lên nhé."
Tố Tố giở khóc giở cười với cô con gái đáng yêu. Ba mươi còn chưa phải là tết kìa, cứ như là cô đã cầm chắc vai này không bằng nữa. Khi đến phim trường, An Tiểu Hy đi đỗ xe rồi gọi điện cho sư huynh ra để anh ta đưa Tô Tố vào lấy số quay thử. An Tiểu Hy không vào mà chỉ vỗ vỗ vai Tô Tố, trầm giọng xuống:"gái của tao, cố lên, tao đem trai nuôi với gái nuôi đi ăn cơm trưa đây, khi nào xong mày bảo sư huynh tao gọi điện cho tao qua đón mày."
An Tiểu Hy biết Tô Tố không muốn cho ai biết sự có mặt của hai đứa con cô bởi sợ người khác sẽ dùng ánh mắt không mấy thiện cảm nhìn các con của cô. Ngoài ra An Tiểu Hy còn một suy nghĩ nữa, một người sắp bước vào giới giải trí mà lại bị biết chưa kết hôn đã có con nhất định sẽ khó mà tồn tại...
Tô Tố đi theo sư huynh của An Tiểu Hy, vị sư huynh này cũng là người tốt nghiêp từ trường của cô, tên Lục Ngộ, trong giới cũng đã có một chút tên tuổi, trước chỉ vì nể An Tiểu Hy nên mới báo danh cho Tô Tố, khi nhìn thấy Tô Tố mắt anh lập tức sáng lên. Tô Tố vì chuẩn bị cho buổi quay thử nên đã có chuẩn bị từ trên xuống dưới, có trang điểm nhẹ, để phù hợp với hình tượng của vai nữ phụ, cô còn mặc một chiếc đầm đỏ rực dài ngang gối phối hợp với mái tóc xoăn bồng lọn to xõa xuống vai tự nhiên, nhất cử nhất động của cô đều toát ra hương hướng huyễn hoặc và mê đắm. Lục Ngộ vào giới cũng đã ba năm,gặp không ít mỹ nhân nhưng đến khi gặp Tô Tố anh đột nhiên cảm thấy tim đập mạnh, mặt đỏ bừng.
Thật đúng là!-Anh thầm cố đè nén ngọn lửa như đang bốc cháy trong anh, bắt chuyện với cô:
"Em là Tô Tố nhỉ, anh tên Lục Ngộ, trong giới giải trí cũng có chút ít tên tuổi rồi, anh là bạn của Tiểu Hy, trong đóng một vai phụ, hình tượng của em thật là hợp với hình tượng của vai nữ phụ đấy, đạo diễn Phạm Lãi mà nhìn thấy em chắc chắn sẽ vừa ý."
"Cảm ơn anh." Tô Tố cảm ơn một cách chân thành.
khi nghe đến tên đạo diễn Phạm Lãi cô thở phào nhẹ nhõm, ông nổi tiếng là người cứng rắn sắt đá trong giới đạo diễn, cô đã từng hợp tác với ông một lần, ông là một người vô tình nhưng công tâm, chỉ xem trọng tác phẩm chứ không để tâm đến những chuyện nhăng nhít trong giới.
Cô theo Lục Ngộ vào trong hậu trường, ở đây xếp một hàng dài toàn những cô gái trẻ, khi nghe thấy tiếng mở cửa khá nhiều người đểu nhìn ra. Thấy Tô Tố họ đều lộ rõ vẻ ghen tỵ và ganh ghét. Đặc biệt là khi thấy cô vào cùng với Lục Ngộ, vẻ mặt lại càng thay đổi. Ai mà không biết trong hai năm nay Lục Ngộ là ngôi sao mới nổi, lại tham diễn, Tô Tố được anh dẫn vào, rõ ràng là có quan hệ. Cô gái này không phải là đi cửa sau đấy chứ?
Lục Ngộ nhét vào tay Tô Tố tờ giấy:"Đây là số thứ tự của em, sắp đến lượt em rồi đấy."Anh chỉ vào căn phòng quay thử đang đóng chặt cửa. Anh phải vào xem cùng đạo diễn rồi."Tô Tố cảm kích nắm chặt lấy số thứ tự của mình, trên đó là một con số 3, cô lại tạ ơn một lần nữa:"Cảm ơn anh."
Cô là người đã từng trải trong ngành, cô hiểu độ quan trọng của những con số này, bởi vì khi quay thử các thí sinh đều diễn chung một màn nên rất khó có sự khác biệt. Trong tình hình như vậy, số thứ tự càng đứng trước ưu thế càng lớn, nói gì đi nữa đạo diễn xem nhiều cũng sẽ mệt, khi số thứ tự xếp quá sau thì trừ khi có một màn biểu diễn thật xuất sắc không thì rất khó để đạo diễn có ấn tượng về mình.
Lục Ngộ cười với cô động viên:"Cố lên nhé", rồi bước vào phòng quay thử. Tô Tố nắm lấy tờ kịch bản, cô đang tự dàn dựng trong đầu màn kịch sắp phải diễn. Cảnh quay thử là cảnh vai nữ phụ lần đầu gặp nam chính, hai người tay kiếm lăm lăm, bởi vì phim có tính chất giả tưởng nên nam chính sẽ từ một kẻ vô dụng biến thành thiên tài, khi gặp được vai nữ phụ anh ta vẫn trong giai đoạn trưởng thành, hoàn toàn không phải là đối thủ của cô. Vai nữ phụ Mỹ Đỗ Sa là một người cuồng giết chóc, nam chính vô tình xông vào địa bàn của cô cướp đi bảo bối mà cô đang canh giữ nên bị hạ lệnh duổi giết. Tô Tố chỉ cần thể hiện được sự lạnh băng của Mỹ Đỗ Sa và sát khí của cô với nam chính là được. Cô thở nhẹ một cái, cũng may! kiếp trước cô từng diễn không ít vai phụ ác độc, nên muốn diễn xuất dạng nhân vật này với cô không khó khăn lắm. Đúng lúc đó, cửa phòng mở ra, một người mang bảng nhân viên ra gọi:"Số ba, mời vào!" Tô Tố lập tức theo cô ta vào...
Ngay lúc này, nơi một căn phòng trong phim trường. Tiêu Lăng ngồi trước máy tính, theo dõi phòng quay thử qua máy quay, công ty truyền thông Tinh Quang là một công ty con do anh thành lập, bình thường anh rất ít quản lý công ty, hoàn toàn giao phó cho bộ phận bên dưới quản lý. Nhưng hôm nay lại khác, đã quay thử hai người, anh bắt đầu hết kiên nhẫn, đôi lông mày nhíu lại," Sao vẫn chưa thấy đến, Trương thư ký, rốt cuộc cô có phát tán tin tức ra ngoài không vậy?" Thư ký Trương từ phía sau bưng lên một tách cà phê đen, liếc nhìn màn hình,:"Chủ tịch yên tâm ạ, thông tin tôi đã gửi đến cô Tô thông qua bạn của cô ấy rồi, cô Tô đã đoạn tuyệt quan hệ với gia đình chắc chắn cô ấy cần công việc để mưu sinh, nhất định sẽ đến thôi ạ."
Trương thư ký vừa dứt lời, Tiêu Lăng đã nhìn thấy trên màn hình xuất hiện bóng dáng của Tô Tố. khuôn mặt âm u của anh lập tức hửng nắng, mắt không buồn nhắm dõi theo dáng người trên màn hình, khóe miệng dâng lên:
"Tiểu yêu tinh, xem lần này cô chạy đi đâu!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...