Lấy Ông Xã Là Tổng Tài Chồng À Con Ko Phải Do Em Sinh!


~~~~ ~~~~
Chương 3.

Mẹ đến a! Bà hàng xóm bên cạnh cũng là cực phẩm.
Ko biết làm cách nào mà Giang Linh có thể bò từ phòng tắm đến phòng ngủ, rồi lại từ trong mơ hồ mà thiếp đi tới tận ba giờ chiều.

Xuỳ, chuyện đấy thì cô làm thường xuyên, ko sao hết nhưng mà...!CÒN BÉ CON THÌ LÀM SAO ĐÂY A???
Vội vàng chạy ra phòng khách, đập vào mắt cô là một khung cảnh cực kỳ chói mắt: mẹ cô đang ‘cười thật tươi’ bế đứa bé; ba cô thì trầm mặc; ông anh trai chết tiệt của cô thì cợt nhả cười, ánh mắt ông ta sáng lên cứ như kiểu ‘lần này thì mi chết thật rồi’; còn đứa bé kia thì vẫn cười toe cười toét y như lúc mẹ nó giới thiệu nó cho cô vậy, thật là đáng đánh mà.

Nuốt nước bọt một cái, những biểu cảm này là sao chứ? Cô đâu có gây sự gì đâu mà cả gia đình cô lại kéo đến đây đông đủ thế này?! Thường thì gia đình cô ‘đoàn tụ lại với nhau’ khi và chỉ khi cô đánh người, phá đồ còn ba mẹ cô thì đến để ‘dọn dẹp’ hậu quả.
-Hừ! Con còn định giấu chuyện này đến bao giờ? Đã sáu tháng con ko gây chuyện gì là mẹ thấy nghi rồi mà! _ Mẹ cô – bà Trần Đinh Hương hừ lạnh nói.
-Thôi, dù gì thì chuyện cũng đã xảy ra rồi, từ từ tính tiếp cũng được, ko sao đâu Linh Nhi?! _ Ba cô – ông Giang Thành Vũ an ủi nói.
-Tưởng em gái ‘ngoan hiền’ thế nào hoá ra...!_ Ông anh cô – Giang Khánh Phong tặc lưỡi nói
-Hì hì...!_ Đứa bé cười.

-Gì cơ?! _ Giang Linh ngu ngơ hỏi lại, cô thật sự ko hiểu có chuyện gì đang diễn ra trong nhà cô nha!
Nhìn Giang Linh còn đang đần cái mặt thối ra ko hiểu, cả nhà ba người nào đó tức giận đồng thanh hét lên:
-BA CỦA ĐỨA TRẺ LÀ AI?!
-Ko biết! _ Tưởng chuyện gì chứ chuyện này thì phải đi mà hỏi Tần Phương chứ, hỏi cô cô biết hỏi ai!
-Ối giời ơi là giời, ko biết, nó còn trơ mặt ra mà nói là ko biết kìa! Con nói ngay, thằng nào, con nào à ko, chỉ thằng nào thôi, làm con có...!thằng oắt này hả??? _ Vừa gào, mẹ cô vừa chỉ chỉ vào đứa bé phụ hoạ.
Cô đen mặt, cái này ko phải nói đây là con cô chứ?! Làm ba, làm mẹ, làm anh kiểu gì mà lại ko tin tưởng con cái đến thế? Nhìn cô là dạng người dễ dãi đến vậy à?!
-Cái ‘thằng’ mà làm cho con có cái thằng oắt này là...!Tần Phương đấy! _ Cô cười cười nói.
-Cái gì?! _ Bây giờ thì đến lượt ba người nào đó đơ mặt.
Trong lúc mà gia đình Giang Linh đang cố hết sức để tiêu hoá cái thông tin động trời mà cô vừa xả ra thì cô đã tranh thủ xử lý xong một cốc nước táo ép và ba cái bánh mì loại lớn.

Vuốt vuốt cái bụng căng tròn của mình, Giang Linh hướng đôi mắt đầy ý cười nhìn về ba người một sơ sinh kia nói:
-Thế nào?! Đã hiểu chưa?
-Chưa hiểu! _ Bộ ba nào đó lại tiếp tục hiểu ý nhau khi đồng thanh tập hai.
-Sặc _ Ai đó sặc nước miếng, tại sao cô lại được sinh ra vào cái gia đình có chỉ số IQ cao chót vót như thế hả trời?! Ko được, cuối tuần cô cũng phải đi kiểm tra IQ mới được, ai đó âm thầm cho ra quyết định khi nhìn thấy bộ ba vẫn còn ngơ ngác ko hiểu chuyện kia.
Lắc đầu thở dài, Giang Linh nên đưa sự trợ giúp ra rồi:
-Sự trợ giúp thứ nhất: Gọi điện thoại cho Tần Phương.

Sự trợ giúp thứ hai: Bổn tiểu thư đây sẽ nói cho mọi người bốn đáp án để thoải mái lựa chọn.

Sự trợ giúp thứ ba: Dừng cuộc chơi tại đây và đóng gói gửi trả về nơi sản xuất.
Bộ ba nào đó trợn mắt nhìn lên trời bắt đầu suy nghĩ.

Về sự trợ giúp thứ nhất...
-Alo! Tần Phương đó hả con? Con cho bác hỏi con làm Linh Nhi nhà bác có cái thằng...!bé, ừ thằng bé kia như thế nào vậy?
-Bác nghĩ cháu là loại con gái nào? Bác nghĩ cháu làm thế nào cho Linh Nhi có em bé? Bác có suy nghĩ trước khi gọi cho cháu chưa? Cháu nói cho bác biết cho dù có xa đoạ đến mức nào thì cháu cũng ko cần phải XXOO với Tiểu Linh Linh nhá! Cháu ko có bách hợp, cả Giang Linh cũng thế.


Cháu mong bác hãy suy nghĩ lại đi ạ, nếu ko giới tính của Giang Linh cũng sẽ theo đó mà lệch lạc đấy v.v...!
Cả ba người đều rất ăn ý mà rùng mình tập thể, dựa theo hiểu biết của họ về Tần Phường thì sự trợ giúp thứ nhất nên bỏ đi là vừa.

Lại nghĩ đến sự trợ giúp thứ ba...!Tay ko trở về?! CỨ NẰM MƠ ĐI! Nhà họ Trần – Giang có chết cũng ko chịu bỏ cuộc đâu! Vậy nên, cả ba người đều quăng ánh mắt cún con nhìn lấy nhìn để Giang Linh, Giang Linh hài lòng, xem ra là còn biết động não.

Nếu ba người nào đó mà biết được suy nghĩ này của cô thì chắc chắn một điều cô sẽ phải ở bệnh viện một tuần và ăn mì tôm ba tháng.
-Đáp án thứ nhất: Con và Tần Phương XXOO.

Đáp án thứ hai: Tần Phương và con OOXX.

Đáp án thứ ba: Đó là con của con.

Đáp án thứ tư: Đó là con của Tần Phương.

_ Giang Linh đắc trí mỉm cười, nào nghĩ đi, nghĩ đi, nghĩ ra được cô làm con ba, con mẹ, em anh, ko nghĩ được thì...!vẫn thế.
-CON MẸ NÓ! _ Cả ba người, thậm chí là ba Vũ cũng ko để ý hình tượng mà chửi láo.
-Hề hề hề, có gì đâu mà căng, đáp án là: Đó là con của Tần Phương...
-Con và nó XXOO với nhau xong thì con của ai nó chẳng như nhau? _ Ko để Giang Linh nói xong, mẹ Hương đã nhảy vào cổ họng cô mà nói lên điều băn khoăn từ ‘tận đáy lòng mình’.


Giang Linh cảm thán, thật sự là mẹ cô có IQ cực phẩm nha.
-Đó là con của Tần Phương...!với một người đàn ông lạ mặt, ko phải với con! _ Giang Linh khẳng định.
-À! Thì ra là vậy! _ Gia đình ba người nào đó cảm khái.

_ HẢ?! CON VỪA PHÁT NGÔN CÁI GÌ??? _ Gia đình ba người nào đó lại một lần nữa hét vang nhà.
Cốc...!cốc...!cốc...!Giang Linh nhanh nhẹn ra mở cửa:
-Bác Trương, có gì ko bác?
-Hì hì, có, có gì thì bác mới sang đây.

_ Hít một hơi thật sâu, bác Trương tiếp tục.

_ Gia đình có lâu ngày gặp lại thì cũng vừa vừa phải phải thôi chứ, ỒN ÀO NHƯ VẬY AI MÀ CHỊU NỔI! Bác nói xong rồi, bác về nha! _ Xong rồi bác Trương vui vẻ quay đi.
Chậc chậc chậc, ko trách được ba mẹ cô, đến bà hàng xóm bên cạnh cũng là cực phẩm cơ mà.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui