Lấy Ông Chồng Ngốc [lichaeng]

Đây mới là bắt đầu, chỉ thấy sau vài tiếng nấc nghẹn miệng anh há to chuẩn bị gào khóc mà gào khóc rất đáng thương nha. Khiến cô đang cười mà dừng hẳng ngồi vội vàng dỗ anh.

- Ơ ơ em đùa thôi mà đừng khóc, sau anh muốn lúc nào cũng được á... Thôi nha-

- Thật á-
Ngừng khóc, hô hấp không thuận mà đỏ bừng, hai mắt mở to, đôi mắt được nước càng thêm trong trẻo

Thấy anh vui vẻ liền buông lòng - Thật-

- Đáng yêu quá à-
Dứt câu cô. Cúi thấp chút nữa rồi đặt nụ hôn lên má anh. Cô rất vui vẻ, thấy anh bị cô mê hoặc đến không biết ngày đêm liền cảm thấy vô cùng thõa mãn.

- Có thể hôn nhẹ ở đây không ?-
Buông một tay ra chỉ vào môi mình, xấu hổ hỏi.

- Tự anh làm-
Cười nhìn anh, muốn anh tự hành động

Mỗi lần đều là cô chủ động, cô cũng rất ngại đó.

- Có thể chứ ?-

Anh thật sự có thể hôn cô sao ?

*gật gật* vậy là tên sói nào đó được thể đè cô mà hôn, nụ hôn tràn ngập chiếm hữu và mang khí phách không thể kháng cự.

Tay đặt trên eo cô liền dùng sức kéo cô vào trong lòng mình. Còn cô thuận thế quỳ gối giữ hai chân anh, cả người dựa sát vào anh.

Cô chỉ "ưm" một tiếng, rồi vươn hai tay ôm lấy cổ anh.

Trong đôi đồng tử thâm trầm màu ngọc lưu ly có một tia nghi ngờ nhanh chóng xẹt qua, nhưng cánh tay tà ác không hề ngừng lại một khắc.

Cảm giác bộ ngực mềm mại của cô ép sát lồng ngực mình khiến anh nổi lên phản ứng, dục vọng nhanh chóng thức tỉnh, tay đặt trên eo lầm vào vạt áo rồi vuốt ve lưng cô. Anh vừa hôn vừa không ngừng kêu tên cô.

Cô cũng cảm nhận được dục vọng của anh, tuy đêm qua hai người đã có một đêm nồng cháy, à cô cũng là ác nữ đọc H không đỏ mặt, nhưng rụt rè là bản chất. Nhưng cô vẫn khá hơn anh, ít nhất thì cô cũng biết phản ứng sinh lý của anh là gì. Mà nào hay biết tên sói không ngây thơ như cô nghĩ.

- Vợ ơi...chơi trò hôm qua đi... Anh rất khó chịu-
Dẫu biết làm cô mệt chết rồi, nhưng mà anh muốn cô thế nào cũng không đủ.

- Ông bà, sao ông bà nghe lén trước cửa phòng thiếu gia thiếu phu nhân vậy-
Sau khi quét dọn hành lang sạch sẽ liền đẩy cửa phòng định dọn dẹp phòng giúp cô.

Còn chưa kịp để ông bà phản ứng, Lan Nhi vừa tiến vào lập tức nhìn thấy một màn tình cảm mãnh liệt này sợ đến mức vội vàng chạy ra ngoài. Đóng cửa, dựa lưng vào cửa thở phì phò, hai má đỏ ửng. Trời ạ, cô xem được cảnh quá kích thích rồi.


Bởi lẽ căn phòng ấy giờ đây tràn ngập không khí ám muội, à hơn nữa... Thiếu gia, thiếu phu nhân đang lõa thể nha, chắc đã làm rồi.

- Hai đứa cứ tiếp tục đi nha, nó mới tới chưa hiểu chuyện.-

Bị người quấy rối, hai người đang hôn đến bùng cháy rốt cuộc cũng buông nhau ra

Anh ôm cô, thở phì phò, môi mở liên cảm toàn thân mềm nhũn, cứ như thế mà ôm cô ngã xuống giường. Còn cô khuôn mắt hồng nhuận mà xấu hổ đẩy anh ra chạy vào nhà tắm.

- Ơ vợ....chết tiệt -
Khẽ gọi tên cô, nhưng đã thấy cô vào nhà tắm, ai như anh không thức ăn tới miệng rồi còn tuột mất. Bỗng anh lặng người ngang ngoãn ngồi yên trên giường, nhìn cửa phòng vệ sinh không chóp mắt. Rồi đôi mắt chợt lên ý cười.

[...]

Trong phòng tắm yên tĩnh, chỉ có tiếng thở dốc nho nhỏ. Khói bốc lên mờ ảo như tiên cảnh.

Cô vừa ngại ngùng mà vặn nước vào bồn, cho tay vào sờ thấy độ ấm vừa đủ. Tắm thật nhiều cho bỏ ngại. Xấu hổ chết cô mà.

Bỗng*cạch* cánh cửa phòng tắm mở ra khiến cho khí lạnh tràn vào.

Cô quay lại thì thấy anh cơ thể lõa lồ của anh ẩn hiện sau chiếc chăn mỏng manh. Vật to lớn rõ ràng ngóc đầu sẵn sàng lên đạn bất cứ lúc nào qua lớp chăn, như đang cố ý nghĩ trong đầu.

Ối trời ơi đất hỡi. Con ma háo sắc trong cô lại nổi lên rồi.

Đưa tay che mũi mình lại, chủ sợ chảy máu mũi mất.

Người gù đâu mà đẹp trai a~~~.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận