Hắn không phải không nghĩ tới sẽ uống đến nỗi say mèm, nhưng
uống rượu không có nghĩa là mọi việc có thể giải quyết. Ngày hôm sau
tỉnh lại, vẫn là phải tiếp tục đối mặt, còn có thể bị say rượu làm cho
đau đầu phiền toái.
Nhưng hắn lại không thể về nhà đối mặt với
nữ nhân kia, đành phải lái xe, vô mục đích trong đêm khuya đi vòng vòng
thành phố Đài Bắc.
Vấn đề chết tiệt là, hắn bao giờ cũng đều
nghĩ đến nàng, nghĩ nếu nàng biết hắn lái xe trong tâm trạng như thế
này, nhất định sẽ nói không ngừng hắn không bảo vệ môi trường, không có
tiết kiệm năng lượng.
Cuối cùng, hắn thở dài thật mạnh một hơi, đem tay lái chuyển, ngoan ngoãn đem xe đi về hướng nhà của mình.
Bước vào nhà,hắn nhìn thấy một đôi dép lê, nhìn kiểu dáng là dành cho
nam nhân, trong nháy mắt hắn biết là nàng làm, nàng vì hắn mà làm.
Nửa tháng trước, hắn thấy nàng đi đôi dép lê trong nhà, biết là do
nàng làm, hắn mặt dày mày dạn liền yêu cầu nàng làm cho hắn một đôi, tuy ngoài miệng nàng than là rất phiền toái, không nghĩ rằng nàng yên lặng
làm cho hắn.
Nàng đối với hắn thực sự có tâm ý, hắn thực sự cảm động nhưng là………
Hắn cầm lấy đôi dép lê, trong lòng tâm tình phức tạp, sờ sờ luyến tiếc không muốn dùng, liền cho vào trong tủ giầy cất, lấy đôi dép cũ ra đi,
khi vào phòng khách, phát hiện một thân ảnh nằm trên sô pha, không phải
là nàng sao?
Nàng đang đợi hắn, chờ hắn nói câu “Anh đã về”.
Kết quả là không đợi được, nàng mặc áo ngủ, nằm như vậy mà không sợ cảm lạnh.
Hắn đứng đó nhìn nàng một hồi lâu, cuối cùng hạ thấp người ôm lấy
nàng, nàng ngủ rất ngon, hoàn toàn không bừng tỉnh, mặc hắn ôm trở về
phòng ngủ, hắn đem nàng đặt lên trên giường,hắn ngồi ở mép giường, ánh
mắt thâm trầm nhìn nàng ngủ.
Khuôn mặt nàng trắng nõn, hoàn mỹ không tỳ vết, trạng thái ngủ hoàn toàn thả lỏng, không như lúc trước, tâm luôn phòng bị.
Hắn đương nhiên biết nàng muốn dung nhập vào gia đình này,dung nhập vào cuộc hôn nhân này, dung nhập vào cuộc sống của hắn.
Hắn làm sao thường không phải như thế, hắn ngày càng yêu nàng, trong
tim đã sớm có hình bóng của nàng—nhưng là nguyên nhân vì như thế, khiến
hắn hết sức phẫn nộ.
Hắn nên khinh thường nàng, nhưng hắn lạ thay không thể tỏ ra thờ ơ với nàng, nhìn nàng ngây thơ ngủ, hắn thực muốn hôn nàng.
Thiệu Chi Ung lấy tay vuốt má nàng, con ngươi đen tràn ngập cảm xúc
phức tạp, đột nhiên nhìn thân hình xinh đẹp của nàng, hắn rốt cục không
thể kiềm chế dục vọng của bản thân, cúi đầu hôn lên ngực nàng.
“Ngô, Chi Ung…….”
Nàng bị hôn đau, đột nhiên tỉnh giấc, mở mắt khó hiểu nhìn hắn, vì sao tự nhiên trở nên thô bạo với nàng, bình thường hắn không phải rất ôn
nhu sao?
“Đừng cự tuyệt, cho anh……..”. Hằn khàn khàn gầm nhẹ, như con thú bị thương.
Nàng không biết hắn bị làm sao, nhưng nếu như vậy có thể an ủi hắn,
nàng nguyện ý, thân mình trở nên mềm mại, thuận theo hắn, tiếp nhận hắn, để cho hắn muồn làm gì mình thì làm.
Đó là nàng chưa từng xem
qua hắn, hoàn toàn không khống chế được cảm xúc, con ngươi đen tràn đầy
dục vọng, hắn khẩn cấp tiến vào nàng.
(Fuongnguy3n: hix hix, ta chảy máu cam rồi… AnnTh: Em ơi, em mới bị chảy máu cam chứ sis bị chảy từ mấy chap trước rùi. )
Trước nay chưa có cuồng loạn, cơ hồ bức điên hai người rồi, lý trí
hoàn toàn mơ hồ, cảm giác dục vọng đang dâng lên cao. Ngưng tụ lại, thân thể nàng dâng lên từng đợt sóng, trong nháy mắt trào dâng, bùng nổ,
nàng toàn thân xụi lơ, chỉ có thể yêu kiều đầu hàng.
Không đủ,
như vậy dường như chưa đủ, đêm nay, hắn phá phách thân thể nàng, muồn
nàng cho hắn, muốn nàng làm hắn khuây khỏa, cho hắn dây dưa, cho hắn hết thảy……
(FN: Chết chết, hai anh chị này đáng yêu ghê… AT: mai mốt có chồng đi rùi biết em ui. hahaha)
Rốt cục, nàng kiệt sức mà ngủ thiếp đi, mà hắn lại mở to hai mắt, chờ
đợi hừng đông, hắn nhìn nàng, nàng nhất định mệt muốn chết rồi, nhớ tới
chính mình cả đêm phá phách nàng, hắn mi tâm gắt gao, lòng nhói đau…
“Thật xin lỗi”. Hắn hôn nhẹ lên lưng nàng, giọng nỉ non áy náy.
“Chi Ung…..” Cho dù là trong lúc ngủ mơ, nàng vẫn nhớ kĩ hắn.
Cô nàng ngốc này, miệng thì toàn nói dối nhưng lại đối tốt với hắn,
hắn rốt cuộc nên làm sao với nàng bây giờ? Đuổi nàng đi sao? Bỏ, li dị
nàng ư?
Hắn để tay lên ngực tự hỏi, nếu thực sự mất đi nàng, hắn cũng không đau buồn sao, hắn có thể thờ ơ với nàng sao?
Buông tha cho nàng, hắn còn có thể là Thiệu Chi Ung sao? Còn có thể
một lần nữa động tâm sao? Thiệu Chi Ung thống khổ lắc đầu—không được,
hắn không có biện pháp, bởi vì tâm hắn đã có nàng, nếu không đã bỏ nàng.
Hắn duy nghĩ, hắn muốn nàng, đời này kiếp này cho dù có thế nào, hắn Thiệu Chi Ung muốn kêu nàng Bạc Khả Di là vợ của hắn.
Sầu não với hắn căn bản là lãng phí thời gian, trước nắt trọng yếu là
hắn sẽ xử lý, nếu hắn muốn giữ nàng ở bên mình hắn nhất định phải làm
cho lời nói dối biến thành sự thật, đem cô vợ giả biến thành vợ hợp
pháp.
Hắn không cần nàng trở thành thế thân của ai, hắn muốn nàng trở về là chính mình, là Bạc Khả Di.
Mà việc cấp bách hiện tại là tìm được chị của nàng—Bạc Khả Vân. Hắn theo tin điều tra được, sắp xếp lại công việc rồi lái xe tới ngoại ô vùng núi.Ven dường có rất nhiều nhà dân, nhà hàng, nhưng hắn hiện tại
không có tâm ngắm cảnh đẹp, toàn tâm toàn ý muốn nhanh chóng tìm được
Bạc Khả Vân, rốt cuộc hắn cũng tìm được ngôi biệt thự mà nàng đang ở.
Thiệu Chi Ung mở của xuống xe, trước mắt là một biệt thự hết sức đơn
giản với hoa viên nhỏ. Đột nhiên hắn cảm thấy bên chân có một trận ấm áp đảo qua, nhìn xuống thấy một chú chó nhỏ đang quấn vào chân mình, nó
phát hiên không phải người quen chợt rống kêu lên, sau đó hắn liền nghe
thấy từ trong nhà truyên ra tiếng nũ nhân kêu to
“Đậu đậu, nhẫn nại một chút, lập tức cho ngươi ăn cơm”.
Thiệu Chi Ung lập tức nhớ tới mục đích của mình, lập tức tiến lên gõ
cửa. “Ai ?” Chỉ chốc lát, cửa mở ra, đối phương vừa nhìn thấy Thiệu Chi
Ung,khuôn mặt nhỏ nhắn, tinh xảo bỗng chốc trắng bệch, máu trong ngườ
dường như đông lại, nhưng rất nhanh biểu tình trên khuôn mạt đã trở lại
lạnh lùng như cũ. Hắn nheo mắt lại, đánh giá con người trước mặt. Đúng
vậy, hắn nhận thức được đây mới đúng là Bạc Khả Vân, mặc kệ đối mặt với
chuyện gì, luôn lạnh lùng như vậy, mặc dù trong lòng bối rối, nhưng vẫn
giữ được vẻ ngoài lạnh lùng, quyết không làm cho ngườ khác nhìn thấu,
không giống với người nào đó, vĩnh viễn không giấu được tâm sự mà đem
biểu lộ hết ra ngoài.
Giờ phút này rốt cục hắn có thể hiểu
được, rõ ràng bộ dạng như nhau, nhưng đối với Bạc Khả Vân hắn không hề
có chút hảo cảm, còn với Bạc Khả Di thì lại chú ý.
“Xem ra ngươi sống thật tốt”.
“Ta nghĩ ngươi hôm nay đến đây, hẳn là không phải tìm ta để thảo luận
về cuộc sống của ta, thật có lỗi, trong phòng không có chỗ để tiếp
khách, chúng ta ngồi bên ngoài này nói chuyện đi.
Bọn họ ngồi
đối diện nhau, lại không hề mở miệng, thòi gian trôi qua, Bạc Khả Vân
mới lên tiếng phá vỡ bầu không khí trầm mặc “Khả Di biết ngươi tói sao?”
“Ngươi nghĩ cô em ngốc của ngươi sẽ biết sao? Nàng hiện giờ còn đang cố gắn giả làm ngươi, làm sao có tâm tư để ý chuyện này”.
“Ngươi muốn thế nào?”
Ánh mắt sắc bén hướng về phía nàng “Ngươi đã trực tiếp hỏi như vậy,
thì ta cũng không khách khí, không muốn có sự dối trá thêm nữa”.
Thiệu Chi Ung đứng dậy đi ra ngoài, giây lát bỗng nhiên xoay người lại “Rất đơn giản, lập tức theo ta đi đăng kí kết hôn”.
Bạc Khả Vân ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn hắn. “Các người Bạc gia cùng
nhau liên thủ đánh lừa Thiệu gia chúng ta, hiện tại cho ta mượn khuôn
mặt ngươi, hẳn là được chứ?”
“Thiệu Chi Ung, ngươi có ý gì?”
“Ý ta là, cha mẹ ta cho tới bây giờ còn không biết người bên cạnh ta
là cô vợ giả, mà nàng lại lo lắng là mọi chuyện sẽ bị lộ, nhất quyết
không chịu cùng ta đi đăng kí kết hôn, thông minh như ngươi hẳn có thể
biết được, một khi sự việc vỡ lở, mối quan hệ giữa hai nhà sẽ không được tốt, cả đời không qua lại với nhau, nhưng ngươi có hay không nghĩ tới,
sẽ ảnh hưởng tới Khả Di rất nhiều.”
Đúng là lo lắng về sau, hắn và Khả Di lại có cảm tình vói nhau, khả năng về sau khi hai nhà trở mặt sẽ trở thành vật hy sinh, cho nên hắn quyết định trước khi mọi chuyện
bị vạch trần, cần phải để Khả Di trở thành vợ hợp pháp của hắn, cho nên
buổi sáng khi ra ngoài, hắn thừa dịp Bạc Khả Di còn đang chuẩn bị bữa
sáng ở trong bếp, vụng trộm lấy đi chứng minh thư của nàng, tính cho Bạc Khả Vân thay thế nàng cùng hắn đi đăng kí kết hôn. Không nói cho Bạc
Khả Di, là tâm tư của hắn, bởi vì hắn chỉ cần nàng trở thành vợ hợp pháp của mình thì phiền não của hắn đã được giải quyết rồi.
“Ngươi không thể bảo hộ nàng sao?”
“Ta hiện tại không phải là đang nghĩ biện pháp sao? So với ngươi chỉ biết chạy trốn, cách của ta xem như tốt hơn”.
Thiệu Chi Ung động khí. Chuyện này nàng không thể phản bác, là nàng
liện lụy Khả Di, khiến nàng mắc vào chuyện này. “Ta không có hứng thú
trả thù, ta chỉ muốn bảo toàn hôn nhân của mình, danh chính ngôn thuận
lưu lại người đàn bà của ta, mà chuyện này vốn là ngươi nợ ta và Khả
Di”.
Bạc Khả Vân lắng nghe, có chút suy tư. “Ta đương nhiên
cũng có thể chẳng cần quan tâm, cứ để cho nàng tiếp tục nói dối, nhưng
Khả Di cả đời phải làm thế thân, suốt đời cứ như vậy, mà căn bản đây
không phải chuyện của nàng”.
“Ngươi yêu nàng sao?” Trầm mặc rất lâu Bạc Khả Vân mới lên tiếng hỏi.
“Ta muốn làm cho nàng hạnh phúc, nàng là ngươi đầu tiên ta muốn như vậy”.
“Ta hiểu, chờ ta một chút, ta đi theo ngươi”.
Đến sở hộ chính, nhân viên phụ trách nhìn thấy hai ngươi liền cười nói “Lần này có nhớ mang chứng minh thư đi chưa?”
Bạc Khả Vân tỏ vẻ kinh ngạc, Thiệu Chi Ung vội đánh trống lảng “Đúng
vậy, ai bảo ta lấy phải cô vợ ngốc, không để ý đến nàng hay vứt giấy tờ
bừa bãi”.
“Ai nha, đây là vợ chồng nha, nói sau vợ ngài xinh
đẹp như vậy làm cho ngươi luôn luôn phải để ý”. Người nhân viên vừa nói
vừa cười cười. Không bao lâu sau, cầm được chứng minh thư hoàn toàn mới, nhìn mặt sau có ấn của Bạc Khả Di, Thiệu Chi Ung rốt cục nở nụ cười.
Đi ra khỏi sở vụ chính, Bạc Khả Vân mới hỏi “Chuyện vừa nói như thế là sao?”
“Lần khác chính ngươi hỏi Bạc Khả Di đi, muốn nàng tới đây đăng kí kết hôn, không phải là quên mang chứng minh thư mà nàng lừa ta rằng mẹ
không được khỏe, mà nói đúng là nàng không hề nghĩ ta sẽ điện thọai kiểm tra mà nói dối ta”.
“Nàng từ nhỏ vốn như vậy,vừa nói dối sẽ chính mình chột dạ, không chờ người khác vạch trần, nàng liền đã có trăm ngàn chỗ hở”.
“Đúng vậy, đúng là nàng”.
Thiệu Chi Ung đem chứng minh thư mới đem cất vào ví, thật cản thận bỏ vào trong áo khoác “Đi thôi, ta đưa ngươi về”.
“Thiệu Chi Ung, về chuyện đã lừa gạt ngươi, ta thật có lỗi”. Hắn mím
môi mỉm cười, lơ đễnh. Từ sau khi đã xác định được tâm ý với Bạc Khả Di
xong, đối với việc bị Bạc gia lừa, hắn kỳ thật không có tức giận, bởi vì nếu hắn không bị lừa, thì cuộc đời này, hắn cũng sẽ không thể gặp được
người mà hắn yêu nhất.
“Tìm thời gian rồi ngươi đi giải thích
cho cha mẹ ta đi, ta không hy vọng vì chuyện này mà quan hệ của họ với
Khả Di sẽ có khoảng cách, nàng đơn thuần thực sự là một cô gái ngốc”.
“Ta biết, ngươi yên tâm, ta sẽ lo chuyện đó”. Vừa trở về Thiệu Gia trạch, Bạc Khả Di lập tức đã bị mẹ chồng kéo vào trong phòng.
“Lúc đi Thượng Hải mẹ có mua rất nhiều thứ, cũng có phần cho con, đến
đây, con mặc thử cho ta xem…..Làm sao vậy? Khí sắc của con trông không
có được tốt lắm”
“Không có việc gì, con chỉ hơi bị cảm mạo, đã đi khám rồi”.
Biết nàng không thoải mái,Thiệu Chi Ung lập tức liền bức nàng đi gặp
bác sĩ, có điều nàng sợ thuốc không dám uống, cho nên đem hết thuốc giấu ở trong ngăn kéo tủ,làm bộ như đã khỏi hẳn.
“Đều đã là người lớn, phải tự biết lo cho bản thân”.
“Mẹ con biết rồi, con sẽ chú ý”.
“Như vậy mới đúng, tới đây mặc cái này cho ta xem”
Thượng Hải lão sư phụ làm sườn xám thủ công, mặc kệ là sặc sỡ nhưng
vẫn là kiểu dáng, mặc vào không những khiến ngươi ta trưởng thành hơn,
lại còn càng khiến ngưới ta thể hiện khí chất, Bạc Khả Di mặc vào ,thật
là một mỹ nữ.
“Nhìn xem, thật là đẹp mà, ta biết sẽ thích hợp với con mà”.
“Mẹ, mẹ đối vs con thật tốt”.
“Hẳn là, gần đây ta đánh bài rất may, có tí vốn theo Trầm phu nhân
buôn bán lời không ít, mua chút đồ cho con dâu có là gì đâu”.
“Con cám ơn mẹ, bộ sườn xám này quả thực rất đẹp”.
“Cũng không phải là, xứng thượng này ngực châm, quý khí lại thanh lịch.”
Nói xong, Thiệu mẫu cũng hưng phấn, chính mình đi thay sườn xám, rồi liền như vậy bà đứng trước ngắm nhìn.
“Mẹ, chúng ta như vậy thoạt nhìn có phải hay không rất giống hai chị em không?”
“Ha…ha…ha….cái gì mà chị em, ta đã già rồi”. Miệng nói như vậy, nhưng lòng vẫn vui rạo rực.
Bà thử quần áo, lựa trang sức cả nửa ngày, lâu sau mới xuống lầu ăn cơm.
“Mẹ tặng em rất nhiều sườn xám đẹp”. Bạc Khả Di vừa thấy Thiệu Chi Ung đến, liền lập tức vui vẻ nói với hắn.
“Ai bảo con dâu so với con tri kỷ, lại biết được ta thích ăn gì, không giống con cả ngày chỉ có biết công việc”. Thiệu mẫu cố ý, liếc hắn một
cái tỏ vẻ bất mãn.
Nghe vậy, đôi vợ chồng nhỏ trao nhau ành
nhìn thần bí, im lặng, nếu bà mà biết được sở thích của mình đều là do
Thiệu Chi Ung tiết lộ cho nàng biết thì không biết bà sẽ nghĩ như thế
nào?
“Phu nhân, đồ ăn đều chuẩn bị xong.” Quản gia tiến lên nói.
“Tốt lắm, thời gian cũng đã muộn, cơm cũng đã xong, ta vào thư phòng gọi ba con……”
“Không cần kêu, ta không phải đã ra rồi sao?” Thiệu Trấn Đông tự động tự phát ra khỏi thư phòng.
“Mẹ, con còn có bạn đi cùng tới đây, đang chờ ở bên ngoài”. Thiệu Chi Ung đột nhiên nói.
“Là bạn tới sao? Sao không có nghe con nói qua? Đợi chút, ta xuống kêu nhà bếp chuẩn bị thêm đồ ăn”.
“Mẹ, không cần, đều là người một nhà, chính là có chuyện, con nghĩ hẳn là muốn cho mẹ với cha biết, cho nên yêu cầu nàng lại đây một chuyến.”
“Là ai?” Bị Thiệu Chi Ung ôm vào trong ngực Bạc Khả Di tò mò nhỏ giọng hỏi.
Thiệu Chi Ung còn không kịp trả lời, chuông cửa liền vang, giúp việc
tiến đến mở cửa, lại đương trường ngốc ở tại chỗ…… Này, người này như
thế nào sao lại giống với thiếu phu nhân”.
Không chỉ giúp việc, trừ Thiệu Chi Ung ra mọi người đều choáng váng.
“Tỷ tỷ?!”
“Khả Vân, nguyên lai con còn có chị sinh đôi a, như thế nào trước kia
cũng chưa nghe con đề cập qua? Lúc con cùng Chi Ung kết hôn cũng không
có thấy nàng.” Thiệu mẫu dẫn đầu hỏi.
Bạc Khả Di cả người cứng ngắc, đầu trống rỗng, hoàn toàn không biết nên trả lời như thế nào.
Bất quá Thiệu Trấn Đông rốt cuộc là gặp qua trường hợp này, hiểu được
sự tình khẳng định có kỳ quái, đơn giản làm cho mọi người đều ngồi xuống đàm.
“Ba, mẹ, trên thực tế…… Nàng mới là Bạc Khả Vân.” Thiệu Chi Ung nói.
“Nếu nàng mới là Khả Vân, kia là……” Thiệu mẫu khó hiểu ngồi nhìn người con dâu bên cạnh.
“Nàng là em của Khả Vân tên là Bạc Khả Di, người lúc trước kết hôn với con là Khả Di,hai người là chị em sinh đôi.”
Bạc Khả Di vừa nghe, tâm chợt lạnh…… Nguyên lai, hắn đã biết! Nhưng
hắn phát hiện ra lúc nào? Vì sao nàng không có cảm giác được?!
“Tại sao có thể như vậy? Rõ ràng thời điểm kêt hôn, thiếp cưới tên cô
dâu là Bạc Khả Vân, như thế nào tân nương hiện tại lại không phải?”
Thiệu mẫu càng nói, sắc mặt càng khó xem.
Thiệu Chi Ung không
phải không có phát hiện, Bạc Khả Di sắc mặt tái nhợt, nhưng hiện tại bọn họ đã là vợ chồng , hắn trước thuyết phục ba mẹ, cho nên hắn chặt chẽ
cầm lấy bàn tay nhỏ bé của Bạc Khả Di,dùng bàn tay ấm áp của mình gắt
gao bao vây lấy, làm cho nàng có thể cảm nhận được, cho dù phát sinh
chuyện gì, hắn đều nhất định sẽ ở bên cạnh nàng.
“Thưa hai bác, thực có lỗi , trễ như vậy mới đến chào hỏi hai bác.” Bạc Khả Vân mở miệng
“Thật sự là vào ngày hôn lễ hôm đó cháu đã bỏ trốn, cha mẹ cháu trong
tình huống bất đắc dĩ, đành phải cho Khả Di thay thế cháu xuất giá.”
Thiệu Trấn Đông tuy rằng chưa nói gì, nhưng sắc mặt rõ ràng suy sụp
xuống, dù sao cũng bị lừa, cho dù nói cái gì cũng không nhịn được.
Bất quá Thiệu mẫu đã có thể không bực nhưng sau khi nghe nàng n oi vậy liền không chịu được “Tốt, bỏ trốn khỏi hôn lễ, ba ngươi cư nhiên không có báo cho biết chúng ta, tùy tùy tiện tiện cho người giả mạo ngươi gả
vào nhà chúng ta, ta hỏi ngươi, các ngươi toàn gia là coi Thiệu gia
chúng ta là cái gì, cho là cả nhà ta đều ngu ngốc sao?”
“Mẹ……” Bạc Khả Di bất an kêu.
“Không cần kêu ta!” Thiệu mẫu cảm thấy chính mình giống như bị giáng
một cái tát. Bà quý con dâu, kết quả lại quý con dâu giả, này tin tức
nếu truyền ra đi, bà còn mặt mũi nào nữa?
“Bác gái, bác phẫn nộ cháu có thể lý giải, này hết thảy đều là do cháu sai, cháu thực xin lỗi hai bác, cũng đối với Thiệu Chi Ung cảm thấy thật có lỗi, nhưng em gái
cháu vô tội, nàng cũng là bị bắt buộc,mong hai bác đừng trách Khả Di”
“Cho dù là nói dối có thiện ý, cũng là nói dối, sự tình không nên xử lý như thế này” Thiệu Trấn Đông nói.
“Bác trai nói không sai, điểm ấy ba ta mẹ cũng thật có lỗi, bọn họ sẽ
tìm thời gian tự mình tới tạ lỗi.” Từ đầu tới đuôi, Bạc Khả Vân thái độ
thành khẩn.
“Kia hiện tại tính xử lý như thế nào? Chúng ta phải câm điếc, coi như là không biết phải không?” Thiệu mẫu bén nhọn hỏi.
“Mẹ, từ đầu tới đuôi, Khả Di là người ở bên cạnh con, con cũng nhận định nàng”
“Vấn đề nàng là giả mạo!”
Cho dù ngay từ đầu là giả mạo, nhưng hiện tại cũng là thật sự, nàng đã là vợ hợp pháp của con.” Thiệu Chi Ung xuất ra chứng minh thư.
Thấy tên mình có trong chúng minh thư cửa Thiệu Chi Ung, Bạc Khả Di
kinh ngạc nói không ra lời. Nàng không phải vẫn thường lấy lý do thoái
thác sao? Hắn như thế nào đi đăng kí kết hôn? Khi nào thì đi? Nàng như
thế nào cái gì cũng không biết? Nàng giật mình nhìn Thiệu Chi Ung, trong lòng gan ruột rối bời.
“Ta mặc kệ!”
“Mẹ, con biết mẹ
cảm thấy thực thất vọng, bởi vì là Khả Di, nhưng là cho dù nàng không
phải là người chúng ta ngay từ đầu nhận định là tân nương, nàng mặc kệ
đối con, nhưng đối với cha và mẹ vẫn là một người con dâu tốt, mẹ bình
thường cũng khen nàng ngoan, khen nàng được không?” Thiệu Chi Ung nhắc
nhở mẹ.
Có lẽ chính là bởi vì vượt qua, đau quá, mới cảm thấy càng khó khan, cảm thấy bị đùa giỡn.
“Mẹ…… Thực xin lỗi, thật sự thực xin lỗi.” Bạc Khả Di nói với giọng bi thương.
“Cái gì cũng đừng nói, lần này Bạc gia thật sự khinh người quá đáng,
ta tuyệt đối sẽ không tha thứ.” Thiệu mẫu thở phì phì,biểu tình bực tức.
Trong lúc này, không khí trong phòng khách trở nên lạnh, đồ ăn trên
bàn đã nguội từ lâu, nhưng không ai có khẩu vị ăn cơm, thẳng trầm mặc.
Bạc Khả Di cả người rét run, sợ hãi về sau mất đi Thiệu Chi Ung, nàng
đột nhiên cảm thấy bụng co rút nhanh, chân tay lạnh như băng, dù nàng
xoa bóp hai tay thế nào,cung không thấy bớt lạnh.
“Chi Ung, con tính làm sao bây giờ?” Thiệu Trấn Đông hỏi.
“Con muốn Khả Di là vợ con, tiếp tục ở lại ta bên cạnh con, không ai thích hợp hơn nàng”
Nghe thấy Thiệu Chi Ung nói, Bạc Khả Di kích động hốc mắt chứa đầy
nước mắt, sợ hãi mình sẽ khóc, nàng chỉ có thể gắt gao cắn môi dưới.
“Khả Vân……”
“Bác trai, mời bác nói.”
“Chuyện này không chỉ các ngươi ở Bạc gia mặt mũi không thể mất được
được, chúng ta Thiệu gia cũng hy vọng cha ngươi sẽ cho ta một lý do hợp
lý.”
“Vâng, ta sẽ nói với cha, cũng mong ngài nhận lời giải thích của ta.”
Tuy rằng Bạc Khả Di cố gắng nhịn, vừa vặn ở cái không khí như thế này, gặp phải chuyện như thế này, bản thân không thể thả lỏng, cảm giác
không thoải mái càng ngày càng mãnh liệt, rốt cục, nàng rốt cuộc nhịn
không được, che miệng nhanh chạy hướng toilet, bắt đầu kịch liệt nôn
mửa.
“Khả Di, em làm sao vậy?!” Thiệu Chi Ung khẩn trương chạy đuổi theo, đẩy cửa toilet ra rồi đi vào.
Nàng nói không ra lời, chỉ có thể dương tay ngăn lại, bởi vì nàng không muốn để cho hắn ngửi được mùi nôn.
Bất quá Thiệu Chi Ung không cần, chậm rãi đi đến ngồi xổm xuống bên
cạnh nàng, vỗ nhẹ lên lưng nàng,” Rất khó chịu có phải hay không?”
Rất khó chịu, mặc kệ là thân thể vẫn, là tâm lý, đều khó chịu cực kỳ,
nàng rõ ràng không phải là một người hay khóc, lại đột nhiên giống đứa
nhỏ khóc nức nở.
Thiệu Chi Ung yên lặng nhìn nàng rơi lệ, cũng
không nói thêm cái gì, chờ nàng bình phục một chút sau, mới quan tâm mở
miệng,” Còn muốn phun sao?”
Nàng suy yếu lắc đầu.
“Đến đây,anh đỡ em đứng lên, uống chút nước đi.”
Nàng cầm lấy cốc nước,xúc miệng rồi để hắn giúp đỡ nàng đi ra ngoài.
Chờ hai người vừa đi ra khỏi toilet, thiệu mẫu nhìn về phía bọn họ,
ánh mắt biểu lộ thân thiết, nhưng là vẫn không nói lời nào.
“Làm sao vậy?” Thiệu Trấn Đông hỏi.
“Cô ấy bị nôn, ba, mẹ, con nghĩ trước mang Khả Di trở về nghỉ ngơi.”
“Tình hình này diễn ra bao lâu rồi, có phải hay không là có thai?” Thiệu mẫu rốt cục kiềm chế không được.
Bạc Khả Di đang muốn phủ nhận, Thiệu Chi Ung lại lập tức trách móc,
“Con cũng cảm thấy như vậy, cũng không phải không có khả năng, con cùng
Khả Di vẫn đều rất muốn có cục cưng, nhưng lại muốn thừa dịp tuổi trẻ
sinh nhiều một chút, làm cho trong nhà có thể náo nhiệt hơn.”
Bạc Khả Di vừa nghe, quay đầu nhìn về phía hắn, nghẹn họng nhìn trân
trối. Thiệu Chi Ung làm sao có thể nói chuyện này mà không hề đỏ mặt?
“Ba, mẹ, hôm nay trước hết như vậy đi, con muốn trước mang Khả Di trở về nghỉ ngơi.”
“Phòng trên gác tuy rằng một thời gian không có người ở, nhưng là a di mỗi ngày đều có quét dọn.” Nghĩ đến Bạc Khả Di khả năng đang có thai,
Thiệu mẫu cho dù đang tức giận, nhưng vì cháu đích tôn, bà cố nén.
“Không được, chỉ cần mẹ còn tức giận, Khả Di sẽ không thể thả lỏng, con mang nàng trở về là tốt nhất.”
Nói xong, hắn đơn giản một phen ôm lấy Bạc Khả Di, ở trước mắt bao
người ra khỏi Thiệu gia đại môn, Bạc Khả Vân cũng lễ phép chào Thiệu
Trấn Đông, Thiệu mẫu mà rời đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...