Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Triệu Văn Văn cúi đầu cười: “được chứ, vậy chị có muốn mời em làm người đại diện cho S.A không?”

“Thế thì quá tốt!” Thẩm Thất nói với Triệu Văn Văn rất nghiêm túc: “em là hoàng hậu sàn catwalk đấy! Bao nhiêu thương hiệu lớn tìm em làm đại diện! Nếu em làm đại diện cho chị, vậy S.A của chị sẽ được vượt lên đứng top rồi.”

Triệu Văn Văn vừa định nói gì, Phùng Mạn Luân chạy đến, Triệu Văn Văn lập tức chuyển chủ đề, nói: “vậy tốt, hình ảnh cô dâu của em nhờ hết vào chị rồi nhé! Buổi tiệc hôm nay không thích hợp nói nhiều quá, mình nói chuyện sau nhé.”

“Được, nói chuyện sau nhé.” Thẩm Thất nhìn về phía Phùng Mạn Luân gật đầu cười với Triệu Văn Văn, quay người đi về phía Hạ Nhật Ninh.

“Vừa rồi nói gì, mà sao em vui thế?” Hạ Nhật Ninh cố ý vô tình hỏi.

Anh sẽ không thừa nhận, anh ghen cả với phụ nữ đâu!

“Em nói, tối mai sẽ dẫn đội ngũ S.A qua chăm sóc tạo mẫu cho em ý.” Thẩm Thất không hiểu Hạ Nhật Ninh đang nũng nịu cái gì?

Cho nên, Thẩm Thất đã lườm yêu anh một cái: “được rồi, trình độ ghen của anh kỹ thuật hơi kém đấy! Đi nào, lễ khai mạc sắp bắt đầu rồi!”

Lúc này Hạ Nhật Ninh mới độc đoán ấn nhẹ đầu mũi Thẩm Thất: “em biết là tốt rồi!”

Thẩm Duệ và Thẩm Hà tại nơi xa Đông Bắc đang ở trường mầm non, rảnh quá đang chơi xếp gỗ.

Thẩm Hà tay đỡ cằm hỏi Thẩm Duệ: “Anh ơi, anh bảo bao giờ Mami qua chúng ta đến thành phố Vinh đây? Chắc sẽ không phải đợi lâu quá chứ? Không phải mẹ nói sự nghiệp ổn định rồi sẽ đến đón chúng ta qua đó sao? Tại sao đã lâu thế rồi, còn chưa có tin tức?”

Thẩm Duệ xếp nốt thanh gỗ cuối cùng, một lâu đài hình học ba chiều xuất hiện ngay trước mặt.

Bây giờ xem ra, thiết kế này là hoàn toàn phù hợp lực học đấy.

Thẩm Duệ nói: “chẳng phải Mami nói, đang liên hệ trường mầm non cho chúng ta sao? Trường mầm non bình thường chắc chắn không đáp ứng được nhu cầu của chúng ta đâu!”

“Nhưng mà em nhớ Mami lắm.” Thẩm Hà chu mỏ, đôi mắt to bắt đầu ướt: “em lo lắng có người bắt nạt Mami! Tên ngốc Mami này, bị người ta bắt nạt, cũng không lên tiếng đâu!”

“Em nghĩ mọi người trên thế gian này đều xấu bụng như em sao?” Thẩm Duệ lấy tay vỗ vỗ đỉnh đầu của em gái: “ngoan nhé, cậu nói rồi, Mami dạo này đang yêu Thà phụ thiên hạ không phụ nàng. Chúng ta qua đó sớm quá, sẽ ảnh hưởng đến chuyện yêu đương của Mami đấy!”

“Cũng đúng nhì.” Thẩm Hà gật đầu ra vẻ rất nghiêm túc, cuối cùng cũng không khóc nữa: “vì hạnh phúc của Mami, cho dù có nhớ Mami đến mấy, em cũng sẽ nhịn!”

“Tiểu Hà ngoan nhé!” Thẩm Duệ cười nói với em gái: “Mami nói rồi, bên đó sắp xếp ổn thỏa, sẽ lập tức đón chúng ta qua. Cậu cũng nói rồi, tổng công ty cũng sắp chuyển đến thành phố Vinh rồi! Nếu như vậy, tất cả chúng ta đều có thể ở bên nhau rồi!”


Lúc này Thẩm Hà mới vui vẻ.

Lúc này, một bé trai mặt đỏ hửng chạy đến, đứng trước mặt Thẩm Hà, đưa cái thiệp trong tay mình cho Thẩm Hà: “bạn Thẩm Hà, đây là một chút tấm lòng của mình, mong bạn nhận lấy!”

Thẩm Hà quay sang nhìn cậu bé, mặt không biểu cảm gì, trả lời: “bạn không đẹp trai bằng cậu, mình từ chối!”

Bé trai sau khi nghe xong, lập tức khóc òa lên chạy đi: “Thẩm Hà lại bắt nạt con rồi!”

Sau đó cô giáo mầm non chạy nhanh ra dỗ dành, cô nhìn sang Thẩm Hà, vẻ mặt rất bất lực.

Đây là bạn trai thứ 48 bị con từ chối rồi!

Từ khi Thẩm Hà chuyển đến trường mầm non, bất luận là bác bạn trai ở lớp bé lớp nhỡ hay lớp lớn, tất cả đều thích Thẩm Hà!

Thẩm Hà vốn đã rất xinh đẹp rồi, hàng ngày lại ăn mặc như tiên nữ nữa.

Quần áo của con cũng nhiều nhất, từ khi chuyển đến đây học, chưa một ngày nào mặc lại bộ cũ.

Không biết bao nhiêu bạn nhỏ ở trường mầm non đều ngưỡng mộ con!

Mọi người hay nói nữ thần quá đẹp, dễ bị các bạn nữ đố kỵ

Nhưng Thẩm Hà lại không!

Con không chỉ có duyên với các bạn nam, còn có duyên cả với các bạn nữ nữa!

Con không chỉ là bạn nhiều quần áo nhất xinh đẹp nhất trường mầm non, con còn là bạn nhiều đồ ăn vặt nhất!

Ngày nào con cũng chia sẻ đồ ăn vặt của mình với các bạn trong lớp, cho nên, các bạn nữ cũng rất thích Thẩm Hà đó!

Chỉ cần làm bạn với Thẩm Hà, là sẽ có đồ ăn vặt rất ngon đó!

Và, và, điều quan trọng nhất là, anh trai sinh đôi của Thẩm Hà, Thẩm Duệ là bạn trai đẹp trai nhất của lớp!


Cho nên, những bạn nữ thầm yêu trộm nhớ Thẩm Duệ, đều đến làm bạn với Thẩm Hà!

Được rồi, hiệu trưởng trường mầm non và các cô giáo trong trường đều rất thích hai anh em!

Vì họ là họ Thẩm!

Vì đây là tỉnh G thành phố G!

Vì Thẩm gia ở thành phố G, là gia đình thượng lưu chính thống!

Đúng lúc này, tivi của trường mầm non đang chiếu tin tức thời sự.

Thẩm Hà vừa ngẩng mặt lên nhìn ngay thấy Mami và Thà phụ thiên hạ không phụ nàng đẹp trai sánh vai đi trên thảm đỏ, lập tức ngạc nhiên kêu lên: “Mami và Thà phụ thiên hạ không phụ nàng đã phát triển đến mức độ này rồi sao?”

Thẩm Duệ nhìn thấy, không hay rồi, sắp bị lộ rồi!

Chân tay luống cuống liền cướp lấy điều khiển chuyển kênh luôn.

Thẩm Hà lập tức không hài lòng hỏi: “em muốn xem Mami!”

“Tiểu Ha, bây giờ chúng ta đang thảo luận chuyện công việc mà!” Thẩm Duệ nhanh trí, chuyển ngay chủ đề: “mà này, không phải em nói muốn thiết kế đồng phục cho bản đồ mới sao? Mô hình của anh cũng lắp xong rồi, đồng phục của em đâu rồi?”

Thẩm Hà: “dạo này em nhớ Mami quá, vẫn còn chưa vẽ ra.”

Trẻ con đúng là trẻ con, Thẩm Duệ vừa chuyển chủ đề, câu chuyện của Thẩm Hà bất tri bất giác đã bị chuyển đi rồi.

“Thế em còn không mau làm đi? Cậu nói rồi đấy! Qua tết là cần mẫu mới rồi, một bộ sưu tập mới, với lại bộ sưu tập này còn lấy Mami làm hình mẫu đấy!” Thẩm Duệ cố tình dọa Thẩm Hà: “Mami rất kỳ vọng về bộ sưu tập này! Em đừng có làm mẹ thất vọng đấy!”

Quả nhiên Thẩm Hà lập tức ngồi thẳng tắp người giống hiểu gà bị cắt tiết vậy: “anh yên tâm đi, em nhất định sẽ vẽ Mami thật xinh đẹp! Trong tranh em và Mami sẽ hạnh phúc đến cuối cùng.

Lúc này Thẩm Duệ mới thấy thở phào nhẹ nhõm.

Nguy hiểm quá, nguy hiểm quá, tí nữa thì lộ mất.


Daddy ơi, sao Daddy lại vội vàng đưa Mami ra mắt khắp nơi thế! Chẳng lẽ Daddy không sợ Thẩm Hà đổi ý sao?

Hư, may quá mình thông minh!

Thẩm Thất sau khi tham dự xong lễ khai mạc, quả thật rất dễ dàng tìm được Trình Thiên Cát.

Thẩm Thất vừa gọi điện, chưa đến 10 phút, Trình Thiên Cát đã xuất hiện ngay trước mặt cô rồi.

Thẩm Thất còn chưa kịp phản ứng, anh ta đến nhanh thật đấy!

“Em tìm anh có việc gì vậy?” Trình Thiên Cát ngồi đối diện Thẩm Thất, ánh mắt bắt gặp ngay tấm thiệp mời trên bàn.

Không cần mở ra, anh cũng biết là của ai rồi.

Thực ra, thiệp mời này, Triệu Văn Văn đã đưa cho Trình Thiên Cát rồi.

Cô ta đưa cho anh lần nữa, chẳng qua là cố tình mượn Thẩm Thất, ép Trình Thiên Cát xuất hiện thôi.

“Thiệp mời lễ đính hôn của sư huynh em.” Thẩm Thất đẩy tấm thiệp đến trước mặt anh, nói: “em đã nhận lời Triệu Văn Văn, làm nhà tạo mẫu của cô. Tối mai em sẽ dẫn theo đội làm việc của mình qua đó, anh sẽ tham dự lễ đính hôn chứ?”

“Được.” Trình Thiên Cát nhận lấy tấm thiệp, cười rất lịch sự nhìn Thẩm Thất: “Tiểu Thất, có phải em đã nhớ lại tất cả rồi không?”

Thẩm Thất cười gượng gạo: “mấy ngày nay, câu hỏi em nghe nhiều nhất, chính là câu nói này! Đúng đấy, em đã nhớ lại rồi. Trước đây vì mối tình này, em đã bỏ ra rất nhiều công sức, cũng chịu đựng rất nhiều. Bây giờ, khó khăn lắm mới lại một lần nữa yêu nhau, em không muốn dễ dàng bỏ cuộc.”

“Dù em có quyết định như thế nào, anh cũng sẽ ủng hộ em đến cùng.” ánh mắt Trình Thiên Cát nhìn Thẩm Thất rất dịu dàng.

“Vâng.” Thẩm Thất gật đầu cười, nói tiếp: “em vẫn là câu nói đó, anh xứng đáng có cuộc sống tốt hơn, xứng đáng có được người tốt hơn!”

“Anh vẫn luôn ghi nhớ trong lòng.” Trình Thiên Cát lấy tay đấm vào ngực, nói: “cho nên, anh đã rời khỏi nơi đó, rời khỏi thế giới đó rồi. Anh làm người bình thường rồi!”

“Anh có dự định cụ thể nào không? Có chỗ nào cần em giúp đỡ không?” Thẩm Thất hỏi: “tiệm trước đây mở, đang rất tốt lại đóng cửa mất, đúng là rất đáng tiếc đó.”

“Nếu em thích, mở lại một cái mới là được.” Trình Thiên Cát cười một lúc rồi trả lời: “dù sao, bây giờ anh cũng rất nhiều thời gian.”

“Chủ yếu phải là anh thích!” Thẩm Thất nhấn mạnh nói: “em mong anh có thể sống vui hơn!”

Trình Thiên Cát gật đầu cười.

Thẩm Thất đưa tay lên xem thời gian, nói: “hôm nay em hẹn bà nội về nhà ăn cơm, vậy em không nói nhiều với anh nữa. Có chuyện gì, gọi điện thoại cho em nhé.”


“Ô tối ngày mai, anh đưa em qua đó nhé.” Trình Thiên Cát do dự một lúc rồi nói: “anh gặp Triệu Văn Văn trước một lúc là được rồi!”

“Cũng được, vậy cứ chốt thế nhé! Em đi trước đây! Bye bye!” Thẩm Thất vui vẻ vẫy tay chào Trình Thiên Cát: “Nhật Ninh đang đợi em ở ngoài kia! Em không nói nữa nhé!”

“Được.” Trình Thiên Cát vừa cười vừa nhìn Thẩm Thất đi ra.

Tấm thiệp trong tay vứt mạnh một cái, tiện tay vứt luôn vào thùng rác.

Anh muốn gặp Triệu Văn Văn, đâu cần đến thiệp mời.

Triệu Văn Văn để Thẩm Thất đến đây, chẳng qua là muốn gặp anh thôi.

Anh không thích cách cư xử này.

Thẩm Thất vừa ra cửa, chạy ngay đến trước mặt Hạ Nhật Ninh; “xin lỗi, để anh chờ lâu quá.”

“Không sao, bao lâu anh cũng đồng ý chờ.”Hạ Nhật Ninh đưa tay ra vuốt những sợi tóc rối của Thẩm Thất, cười rất dịu dàng: “chỉ là bà nội chờ hơi nóng lòng thôi. Bà nghe nói em lấy lại trí nhớ, mừng quá đến nỗi khóc đấy.”

Mắt Thẩm Thất rưng rưng: “là lỗi của em, để bà nội phải chờ nhiều năm vậy.”

“Đừng nói thế, trở về là tốt rồi. Nào, chúng ta về nhà thôi.” Hạ Nhật Ninh cười tủm tỉm dắt tay Thẩm Thất.

Một câu nói về nhà, đủ để sưởi ấm con tim băng giá.

Tiểu Hạ Tiểu Xuân cười híp mắt đứng bên cạnh, cùng mở cửa cho họ.

Họ đợi ngày này, cũng rất lâu rất lâu rồi.

Thiếu phu nhân, cuối cùng cũng chính thức về nhà rồi!

Tiểu thiếu gia tiểu tiểu thư, chắc cũng sắp trở về rồi?

Vừa lên xe, Thẩm Thất hơi căng thẳng: “Nhật Ninh, có phải em nên mua chút gì mang đến cho bà nội không?”

“Em trở về nhà, chính là món quà tốt nhất rồi.” Hạ Nhật Ninh cười lên “có phải lần đầu tiên về nhà đâu, sao em lại căng thẳng đến thế?”

“Đúng đấy, tại sao em lại căng thẳng thế nhì?” Thẩm Thất cũng không kìm nổi cười lên: “cứ như lần đầu tiên bị bà nội gọi về nhà, em còn chưa biết anh là chồng em vậy. Nhật Ninh, anh nói thật đi, lúc đó, anh có biết em là vợ anh không?”

Đôi mắt phượng của Hạ Nhật Ninh cong lên: “em đoán xem!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui