Đôi mắt Võ Vạn Kỳ liền mở to, cảm thấy trong đầu đầy pháo hoa đang nổ.
Trong đầu cô ấy giờ chỉ có một ý nghĩ: Phạm Đinh Đinh sao lại đến đây?
Phạm Đinh Đinh thấy những người khác đều đứng dậy cả, chỉ có Võ Vạn Kỳ vẫn khom lưng cúi chào, liền đưa tay dìu cô ấy: “Tớ cuối cùng cũng gặp được cậu. Tớ hứa không đi tìm cậu, cho nên tớ ở đây đợi cậu mãi, tớ không có phạm quy nhỉ?”
Võ Vạn Kỳ giờ mới ngẩng đầu nhìn Phạm Đinh Đinh, cứ thế mà đứng ngây ra, không biết nên nói gì cho phải.
Phạm Đinh Đinh khẽ ho một tiếng, nói: “Võ Vạn Kỳ, đến văn phòng của tớ.”
Nói xong, Phạm Đinh Đinh quay người liền muốn rời khỏi, đi được hai bước lại dừng lại, quay đầu nhìn Võ Vạn Kỳ: “Đừng nghĩ đến chuyện bỏ trốn, cậu ký hợp đồng với công ty, nếu như từ chức không lý do, là vi phạm hợp đồng phải chi trả gấp mười lần tiền bồi thường.”
Võ Vạn Kỳ liền tỉnh người, ngoan ngoãn đi theo Phạm Đinh Đinh vào văn phòng.
Tất cả mọi người trong đạo quán đều mở to mắt cả, không dám tin vào tất cả trước mắt mình!
A a a a a, ông chủ bảnh trai như thế, tuy nhiên là vì Võ Vạn Kỳ mà đến!
A a a, số của Võ Vạn Kỳ sao mà tốt thế, tuy nhiên có thể gặp được người đàn ông đẹp trai đến thế này!
Thật sự là ngưỡng mộ đố kỵ quá đi!
Ây, loại chuyện này, quả nhiên là ngưỡng mộ cũng không có!
Khi nào thì cũng cho một ông chủ đẹp trai lắm tiền thích tôi nào!
Lúc này đây Võ Vạn Kỳ làm gì biết được trong lòng đồng nghiệp nghĩ gì chứ, trong đầu cô ấy đều là dấu chấm hỏi, Phạm Đinh Đinh sao lại ở đây, cậu ta vẫn chưa giải thích rõ ràng! Nơi đây là đạo quán, trừ khi là người của đạo quán mới được vào đây, khách khứa đều ở bên ngoài văn pòng cả!
Cứ không thể nào là cậu ta chính là ông chủ mới đó chứ?
Trong đầu của Võ Vạn Kỳ lướt qua suy đoán kinh người này.
Vào đến văn phòng, Phạm Đinh Đinh tự tay rót ly trà cho Võ Vạn Kỳ, đưa đến tay của Võ Vạn Kỳ, nói: “Hôm đó không nói không rằng liền chặn tớ, cũng không cho tớ cơ hội giải thích, cũng không cho phép tớ đi tìm cậu. Tớ đều hứa cả. Bây giờ, có phải là nên hết giận rồi, có thể bình ổn mà nghe tớ giải thích một chút rồi chứ?”
Võ Vạn Kỳ không lên tiếng, cứ thế mà bưng ly trà đứng đó, cúi đầu chứ không nhìn cậu ta.
Phạm Đinh Đinh thấy dáng vẻ này của Võ Vạn Kỳ cũng rất bất lực!
Nhưng hôm nay nhất định cần giải thích rõ ràng chuyện này!
Nếu không thì, cậu ta tuyệt đối sẽ dám vỗ ngực mà bảo đảm, với sự cứng đầu của Võ Vạn Kỳ chính là một trăm năm cũng nghĩ không thông!
Phạm Đinh Đinh kiên nhẫn mà nói: “Cậu nói cậu và tớ không cùng tầng lớp, cho nên cậu không có lòng tin bên cạnh tớ. Cậu và Tiểu Đào cũng không phải người cùng tầng lớp, tại sao hai người vẫn có thể chơi với nhau rất tốt? Cậu là đối với mình không có lòng tin hay không có lòng tin với tớ?’
“Cậu là người thừa kế của công ty giải trí Phạm thị, người bên cạnh cậu sau này, nhất định là môn đăng hộ đối với cậu. Tớ không thể làm đá cản đường cậu.” Võ Vạn Kỳ khẩn trương nói: “Tớ, tớ cái gì đều không tốt cả. Không học qua đại học, không có bản lĩnh gì, diện mạo cũng không đẹp, lại là bình dân, tớ không biết có lý do gì để thuyết phục chính mình. Cậu và Tiểu Đào không như nhau.”
“Thế thì cậu đây là thừa nhận, cậu thực ra thích tớ rồi?” Phạm Đinh Đinh cười xấu mà nhìn Võ Vạn Kỳ.
“Tớ... tớ không có! Tớ... cậu đừng nói bừa!” Võ Vạn Kỳ liền vội, sắc mặt đỏ ửng nói: “Tớ mới không có ý nghĩ đó! Cậu đừng nghĩ nhiều quá!”
Phạm Đinh Đinh đưa tay đưa cằm của Võ Vạn Kỳ ngước lên, cười rất nhàn nhã: “Mặt đỏ thế này, vẫn cố gắng phủ nhận sao?”
“Tớ mới không phải.” Võ Vạn Kỳ liền đưa tay hất bỏ ngón tay của Phạm Đinh Đinh, có chút giận dữ mà nhìn Phạm Đinh Đinh: “Nghiêm chỉnh cho tớ nhờ.”
Đây có lẽ lần đầu trong đời bị con gái dạy dỗ, Phạm Đinh Đinh tuy nhiên không cảm thấy có gì không tốt, ngoan ngoãn đứng đó: “Được được được, tớ nghiêm chỉnh, là được chứ gì?”
Võ Vạn Kỳ nghiêng đâu đi không quan tâm cậu ta.
“Thế, tớ thích cậu, vậy được chứ?” Phạm Đinh Đinh tiếp tục giải thích nói: “Tất cả những đều tớ làm, thực ra nói cho cùng cũng là do tớ thích cậu, muốn cùng cậu bên nhau, nhưng tớ không thể xác định cậu có phải đối với tớ cũng có ý nghĩ như thế, cho nên tớ mới giấu thân phận của mình.”
Mặt của Võ Vạn Kỳ liền đỏ, tiếp tục không lên tiếng.
“Tớ biết tớ làm như thế cậu sẽ giận, nhưng không ngờ cậu lại giận đến thế. Sau này tớ không dám nữa, được không nào?” Phạm Đinh Đinh cẩn thận tỉ mĩ mà nhìn biểu cảm của Võ Vạn Kỳ, nói: “Cứ cho tớ thêm một cơ hội, được không?”
Võ Vạn Kỳ ngước đầu nhìn Phạm Đinh Đinh: “Cậu biết cậu đang nói gì chứ? Những lời cậu nói này, có thể làm chủ được sao? Những công tử hào môn các cậu, hôn nhân có thể tự mình nói được sao? Tiểu Đào và vị hôn phu của cậu ấy, là bởi vì môn đăng hộ đối, nên mới nhận được sự chúc phúc từ hai nhà. Tớ với cậu? Cậu có thể đảm bảo cậu gánh nổi trách nhiệm khi nói ra chữ thích này? chúng ta đều không còn là con nít nữa, đừng có ngây thơ như vậy nữa được không? Tớ không muốn sự việc sau này đi đến bước không cách nào cứu vãn, hai bên cùng tổn thương. Không bằng bây giờ đường ai nấy đi tốt hơn. Như thế với cậu với tớ đều tốt cả.”
Phạm Đinh Đinh kiên định mà nói: “Nếu tớ nói được thì sao?”
“Tớ không tin!” Võ Vạn Kỳ ngắn gọn dứt khoát nói: “Tớ không tin cậu có thể thuyết phục người nhà cậu!”
“Tôi có thể.” bên ngoài cửa truyền đến giọng của Thẩm Hà.
Thẩm Hà đẩy cửa đi vào: “Xin lỗi, không mời mà đến.”
Mắt của Võ Vạn Kỳ liền rực sáng: “Chị Thẩm Hà!”
Thẩm Hà gật đầu với Võ Vạn Kỳ: “Em kêu chị một tiếng chị, chị có thể bảo đảm với em, nếu như em và Đinh Đinh là thật sự thích nhau thật lòng, chị có thể thuyết phục cả nhà chú Phạm, chấp nhận sự tồn tại của em.”
Nói xong, Thẩm Hà bật cười, nói: “Trên thực tế, chú Phạm không phải là người cổ hủ như thế. Mà Phạm gia cũng không cần liên hôn chính trị và hôn nhân kinh doanh để mở rộng phạm vi của mình. Mấy gia tộc nhà bọn chị nắm giữ lấy cổ phiếu của nhau, tài sản của bọn chị đủ nhiều rồi. Tục ngữ nói, trăng đầy sẽ khuyết. Tài phú quá nhiều, có khi cần phải hành xử khiêm tốn. Thân phận của em, đối với Phạm gia mà nói, ngược lại là chuyện tốt.”
Võ Vạn Kỳ với vẻ không hiểu.
Thẩm Hà than nhẹ một tiếng: “Chuyện của tầng lớp này không tiện giải thích với em. Em chỉ cần tin tưởng chị, chỉ cần em muốn yêu nhau cùng Đinh đinh, chị có thể đảm bảo con đường tình yêu của hai người sẽ thuận lợi suôn sẻ, sẽ không có mấy người dưng nhảy ra ngăn cản em là đủ rồi. Thế thì Vạn kỳ, em tin chị chứ?”
Võ Vạn Kỳ nghe lời, liền mơ hồ.
Thẩm Hà đưa tay vỗ vai của Phạm Đinh Đinh, nói: “Vừa rồi có xin lỗi chưa?”
“Có ạ.” Phạm Đinh Đinh nghiêm chỉnh trả lời.
“Rất tốt.” Thẩm Hà gật đầu nói: “Con trai Phạm gia chính là phải gánh vác nổi trách nhiệm, gánh nổi gánh nặng trên vai.”
Phạm Đinh Đinh nói với Võ Vạn Kỳ: “Tớ sẽ dùng hành động để bày tỏ tâm ý đối với cậu!”
Võ Vạn Kỳ sau khi ấp úng rất lâu, mới nói: “Nếu chị Thẩm Hà cũng bảo đảm cho cậu, thế thì... thì cứ thử vậy!”
Nói xong, mặt Võ Vạn Kỳ lần nữa lại đỏ lên.
Tuần xin nghỉ phép này, cô ấy không ngừng nhớ về Phạm Đinh Đinh.
Những ngáy tháng bên nhau đó, đã khiến cô ấy quen với sự tồn tại của Phạm Đinh Đinh.
Bây giờ lại có người giải quyết mối lo về sau, thế không bằng cứ thử thôi?
Võ Vạn Kỳ can đảm mà ngước đầu lên cùng Phạm Đinh Đinh nhìn nhau mà cười.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...