Ngu Vũ Mặc liền thất thần, suýt chút nữa không phản ứng kịp, sắc mặt có chút mù mờ: “Hả? Vy Vy?”
Cung Tử Á liền cười lên: “Đúng vậy, lần này bọn chị tới đây là để giải quyết chuyện của Vy Vy. Không biết em biết gì về Vy Vy không?”
Ngu Vũ Mặc quả nhiên do dự.
Cô chậm rãi mở miệng nói: “Về chuyện đời tư của người khác, em không tiện nói cho lắm. Chị Tử Á, nếu chị muốn biết hay là đi hỏi Vy Vy đi.”
Cung Tử Á âm thầm gật gật đầu: “Yên tâm, chị cũng chỉ là tùy tiện nói chuyện với em chút thôi. Nếu chưa biết rõ ràng tình hình hiện tại, chị và đại tiểu thư muốn giúp cũng không có cách nào để giúp.”
Nghe thấy Cung Tử Á nói như vậy, Ngu Vũ Mặc lại do dự một lần nữa, một lúc sau mới nói nhỏ: “Chuyện của Vy Vy, chắc đại tiểu thư đều đã biết rồi chứ ạ?”
“Em nói xem?” Cung Tử Á cười như không cười nhìn Ngu Vũ Mặc
Mặt Ngu Vũ Mặc liền đỏ lên, lúc này mới hiểu được bản thân quá cẩn thận rồi.
Nếu Thẩm Hà muốn hại Vy Vy, cô ấy căn bản trốn không khỏi.
Với cái danh của Hạ Thẩm Hà, muốn trị ai mà không dễ dàng chứ?
Còn phải phiền phức thế này sao? Hiểu được điểm này, Ngu Vũ Mặc mới mở miệng nói: “Vy Vy thực sự rất giỏi. Không chỉ thông minh mà tính tình cũng rất tốt. Em chưa từng thấy người cùng tuổi nào kiên trì như vậy. Cho dù xảy ra vấn đề gì, cô ấy dường như đều rất bình tĩnh rất thong dong. Dường như, chuyện có lớn đến đâu thì cũng không sợ. Em rất khâm phục điểm này của cô ấy. Về phần các phương diện khác em cũng không rõ lắm. Hiện tại chuyện duy nhất khiến cô ấy đau đầu, đại khái cũng là vấn đề về thân phận của bản thân. Tuy nhà họ Đới tìm cô ấy về, nhưng từ trước đến nay chưa từng ghi tên cô ấy vào gia phả. Nói cách khác, Vy Vy hiện tại tuy mang họ Đới nhưng chỉ là một người con không có cơ sở. Cô ấy nói, hoàn cảnh của cô ấy còn không bằng em. Em tuy xuất thân từ tầng lớp bần hàn nhất nhưng ba mẹ, ông bà nội, ông bà ngoại đều rõ ràng. Lúc đó cô ấy còn không biết mẹ đẻ của mình là ai, tên gì, cô ấy chỉ biết mình là con ngoài, hơn nữa ba ruột không thích, vợ chính thức của ba cũng không thích cô ấy. Vì thế, cô ấy không có cách nào khác, muốn thuận lợi mà sống tiếp chỉ có thể dựa vào chính bản thân mình.”
“Khoảng thời gian trước, lúc Văn Gian Thanh theo đuổi cô ấy, cô ấy nghĩ mọi cách để trốn tránh. Em cũng hỏi qua cô ấy, có thật sự thích Văn Gian Thanh không. Cô ấy chỉ cười cười, nói, trên thế giới này không phải cứ thích là có thể nhất định có được. Nếu đã định trước là xa cách, vậy lúc bắt đầu không nên ở cùng một chỗ. Em rất tán thành với câu nói này của cô ấy. Vì thế...” Ngu Vũ Mặc cắn môi, nói: “Vì thế em cảm thấy con người cô ấy thực sự rất tốt. Nhìn nhận mọi việc đều sáng suốt hơn so với đại bộ phận người cùng tuổi. Em đặc biệt thích nghe cô ấy nói chuyện, luôn cảm thấy rằng có thể học được không ít.”
Cung Tử Á gật gật đầu: “Tuổi còn nhỏ mà đã có thể đạt được giấy chứng nhận về bác sĩ tâm lý, quả thực có điểm hơn người. Cái phần thông minh tài hoa này cứ mai một như thế quả thực rất đáng tiếc.” Ngu Vũ Mặc nhất thời có chút vội vàng: “Đúng rồi, ngày mai ông Đới muốn gặp Vy Vy, cũng không biết sẽ nói về chuyện gì. Có điều, em đoán rằng chủ đề câu chuyện sẽ không thoải mái lắm đâu. Chị Tử Á, chị giúp cô ấy một chút nhé. Cô ấy thực sự rất đáng thương. Rõ ràng là thân thế không rõ ràng phải chịu áp lực lớn như vậy, nhưng lại phải giả bộ là sống rất thoải mái, cô ấy thực sự rất đáng thương rồi.”
Cung Tử Á mỉm cười như cũ: “Được, chị sẽ cố hết sức.”
Vấn đề mà Ngu Vũ Mặc lo lắng cũng thật sự không phải bịa đặt.
Sáng ngày hôm sau, ông Đới quả nhiên gọi điện cho Vy Vy.
Sau khi nhận điện thoại, Vy Vy không có chút do dự nào, liền đi gặp ông Đới.
Đến nơi hẹn, Vy Vy nhìn qua liền nhận ra ba ruột của mình.
Ông Đới hiện tại đã ở tuổi trung niên rồi, trừ dáng người hơi phát tướng ra, không có sự thay đổi gì quá lớn.
Chính là Vy Vy mới thay đổi rất nhiều, sau vài năm, đã khiến cô từ một cô bé ngây thơ trở thành một cô gái duyên dáng yêu kiểu như hiện tại.
“Ba.” Vy Vy đứng trước mặt ông Đới.
Ông Đới sửng sốt, rõ ràng không ngờ rằng con gái mình đã lớn như vậy, sau khi quan sát cô từ trên xuống dưới một chút xong mới nói: “Ngồi xuống nói chuyện đi.”
Vy Vy cũng không khách khí với ông ta, lập tức kéo ghế ra ngồi xuống phía đối diện.
Hai cha con trong nháy mắt liền rơi vào im lặng.
Một lúc lâu sau ông Đới liền một lần nữa gượng gạo hỏi thăm: “Con dạo này vẫn tốt chứ?”
Vy Vy cười châm biếm: “Ba, ba có chuyện gì cứ nói thẳng đi. Con biết ba rất bận. Phu nhân hiện tại chắc cũng đang ở thành phố K? Phu nhân dẫn theo em trai rất không thuận tiện, ba xong việc nên về sớm qua đó sum vầy với bọn họ đi.”
Nghe thấy giọng điệu trào phúng của Vy Vy, trong lòng ông Đới có một luồng khí, ngột ngạt đếm mức khó chịu.
Ông Đới biết, sự xa lạ giữa ông ta và Vy Vy, không thể dễ dàng mà xóa bỏ.
Nếu là trước kia thì không xóa bỏ được thì thôi, dù sao một đứa con gái riêng, còn chưa vào gia phả, cũng không coi là gì cả.
Nhưng hiện tại không giống thế.
Hiện tại Đới Vy Vy đã có dính dáng tới những cậu ấm của tầng lớp trên, không thể không xem xét kỹ giá trị của đứa con gái này một chút.
Hiện tại chi trưởng của nhà họ Đới đều đang tạo áp lực cho ông ta, bắt ông ta mau chóng phục hồi lại quan hệ với đứa con gái này, nếu không để lấy lòng Văn gia, liền đem đứa con gái này đóng gọi mà tặng qua đó.
Vì thế, ông Đới dịu dàng nói với Vy Vy: “Con xem con đến nhà họ Đới đã nhiều năm như thế, là sơ suất của ba, luôn quên mất việc cho con vào gia phả...”
Vy Vy cười lạnh một tiếng
Quên?
Loại chuyện này sao lại quên chứ?
Căn bản là không muốn cho cô vào chứ gì?
Chỉ muốn làm nhục cô mà thôi chứ gì?
Nếu nói trước kia thì quả thực đã nghĩ tới việc này, hi vọng có một ngày có thể vào gia phả nhà họ Đới. Nhưng bản thân hiện tại đã hoàn toàn không muốn nữa rồi.
Cô không muốn có bất cứ quan hệ gì với nhà họ Đới.
Nếu là hôm qua cô còn chưa có sức mạnh gì.
Thì hiện tại đã tràn đầy sức mạnh rồi.
Hạ Thẩm Châu và Văn Gian Thanh đều đã rải đường sẵn, Hạ Thẩm Hà cũng đích thân qua rồi, cô còn sợ cái gì?
Vy Vy lúc đầu quả thực không muốn làm phiền người khác, nhưng nếu người khác đã giúp cô ấy, cô cũng không phải loại người bảo thủ.
Đương nhiên sẽ không phụ lòng tốt của người khác.
Nếu hiện tại có thể thừa cơ mà hoàn toàn vứt bỏ hết quan hệ với nhà họ Đới, tại sao không chứ?
Nếu có thể mượn cơ hội tốt này, khôi phục lại thân phận của mình, tại sao không chứ?
Nếu có thể mang họ mẹ, có hộ khẩu và thân phận của mình, tại sao không chứ? Vì vậy, Vy Vy nghe thấy câu nói đó của ông Đới, trong nháy mắt liền mở miệng nói: “Xin lỗi, ba, con không muốn vào gia phả nhà họ Đới. Toàn bộ nhà họ Đới đều không có quan hệ gì với con, con cũng không có ý định thừa kế cái gì của ba cả. Con đã tìm thấy mẹ đẻ của mình rồi, nếu ba không có ý kiến gì khác, xin ba viết một lời tuyên bố, chứng minh thân phận của con, đồng thời cho phép con sửa đổi họ. Như vậy, phu nhân cũng hoàn toàn yên tâm.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...