Lúc này, Ngu Vũ Mặc, Vy Vy và Thẩm Mạch đều đi tới.
Trình Tình Tình ngạc nhiên nhìn ba người họ.
Lúc này cô đã hoàn toàn bình tĩnh lại, nghĩ ngợi một hồi mới thấy có rất nhiều chỗ không thích hợp.
“Đáng ghét, bị tính kế rồi!” Trình Tình Tình cắn răng nghiến lợi.
Thấy vậy, Hạ Thẩm Châu tiếp tục nói: “Tôi không xen vào chuyện riêng của anh Chiêm. Lần này ra tay giúp đỡ cũng chỉ vì học chung một trường. Chị Trình nên tự giải quyết ổn thỏa chuyện này thì hơn.”
Thẩm Mạch nhìn mộ người, không hiểu hả: “Mấy người đang nói gì vậy? Xảy ra chuyện gì rồi?”
Trình Tình Tình lập tức giấu diếm nói: “Không có gì, chỉ là hiểu lầm thôi. Cảm ơn mấy cậu, tôi về trước đây.”
Nói xong, Trình Tình Tình vội vàng quay người rời đi.
Mọi người không nói lời nào, cũng chẳng ai tiễn Trình Tình Tình.
Ngu Vũ Mặc lặng lẽ nhìn Vy Vy, không nhịn được nói: “Quan hệ lằng nhằng thật đấy.”
Vy Vy khẽ thở dài, ánh mắt trở nên phức tạp, trả lời Ngu Vũ Mặc: “Giới thượng lưu trước giờ đều như vậy, mắt không thấy, tâm không phiền thôi.”
Văn Gian Thanh nắm tay Vy Vy, không nói một lời, cho cô một nụ cười ấm áp.
Hạ Thẩm Châu cũng nắm tay Ngu Vũ Mặc, nói: “Đi thôi, chúng ta về tham dự lễ đính hôn tiếp.”
Thẩm Mạch nhìn bọn họ, bĩu môi rồi đi về một mình.
Ngu Vũ Mặc thấy Hạ Thẩm Châu kéo mình lại liền biết ạn có lời muốn nói với cô.
Cô nhìn Hạ Thẩm Châu bằng ánh mắt sáng ngời, đợi anh mở lời.
Hạ Thẩm Châu cũng không giấu diếm, anh đem chuyện xảy ra mấy hôm nay kể hết cho cô nghe.
Ngu Vũ Mặc nghe xong trừng lớn mắt, nói: “Trời ạ, còn phức tạp hơn cả trong tiểu thuyết nữa!”
“Đúng vậy, đời người là một câu chuyện phức tạp.”Hạ Thẩm Châu thở dài nói: “Lễ đính hôn của họ được tổ chức rất long trọng, nhưng hai gia đình đều rất rõ ràng đây chỉ là đóng kịch. Sau này hai người đó có thể kết hôn với nhau hay không rất khó nói.”
Ngu Vũ Mặc bừng tỉnh, cô hỏi tiếp: “Chuyện của Vy Vy là thế nào?”
“Chuyện này khá phức tạp, một lời khó nói hết.” Hạ Thẩm Châu trả lời: “Việc này Tiểu Viễn đã đi giải quyết rồi. Trong đám bọn anh có anh và Gian Thanh dễ gây sự chú ý của mọi người, làm việc gì cũng không tiện. Đậu Đậu và Đinh Đinh chỉ nghĩ tới chuyện chơi đùa, tất nhiên Đinh Đinh cũng là người có cơ mưu, dù gì nhà họ Phạm cũng không phải đơn giản. Vậy nên người thích hợp nhất để làm việc này là Tiểu Viễn. Nếu anh đoán không nhầm, người nhà họ Đới lúc này đã biết chuyện của Vy Vy. Chắc chắn không lâu nữa họ sẽ tới tìm cô ấy. Tới lúc đó, nếu có thể em nên ở bên khuyên giải cô ấy nhiều hơn. Tuy Vy Vy là bác sĩ tâm lí nhưng bác sĩ không thể tự chữa bệnh cho bản thân, có một số chuyện trong lòng, cô ấy cần người tâm sự.”
“Em hiểu ý anh, em sẽ làm như vậy.” Ngu Vũ Mặc gật đầu thật mạnh: “Vy Vy luôn quan tâm em hết mực, đây cũng là chuyện em nên làm.”
“Vậy thì tốt.” Hạ Thẩm Châu vuốt ve khuôn mặt Ngu Vũ Mặc nói: “Em là một cô gái thông minh, gặp phải chuyện gì cũng bình tĩnh giải quyết, em khuyên Vy Vy có lẽ sẽ ổn”
Ngu Vũ Mặc đỏ mặt.
Dường như trong lúc vô tình, cô đã có quan hệ không rõ ràng với đám công tử nhà giàu này rồi.
Không biết đây là chuyện tốt hay xấu.
Câu nói của Hạ Thẩm Châu nhanh chóng trở thành sự thật.
Ngày hôm sau, Vy Vy nhận được điện thoại của gia đình.
Mấy năm nay chưa từng nói chuyện với người ba trên danh nghĩa nên lúc nhận điện thoại, Vy Vy còn không biết đó là ai.
Nghe ông Đới giới thiệu thân phận của mình, Vy Vy đã gây người rất lâu.
Ông Đới cũng biết quan hệ của ông và con hơi lúng túng, vì vậy ông hỏi thăm Vy Vy vài câu rồi mới nói: “Chúng ta gặp mặt nói chuyện nhé!”
Vy Vy nhớ tới mẹ ruột của mình, có vài vấn đề cô muốn nói chuyện rõ ràng với ông nên liền đồng ý.
Hai người gặp mặt vào hôm sau.
Trong ngày diễn ra lễ đính hôn của nhà họ Chiêm, có rất nhiều người rời đi ngay sau khi buổi lễ kết thúc, cũng có một số người ở lại đến hôm sau mới rời đi.
Vì chuyện của Vy Vy nên đám người Hạ Thẩm Châu và Văn Gian Thanh đều ở lại.
Nhưng họ không tiện ở lại nhà họ Chiêm nên đành thuê phòng ở một khách sạn bên ngoài.
Trước lúc ông Đới tới, Hạ Thẩm Châu không nhịn được đã gọi điện thoại cho Thẩm Hà: “Em biết chị không muốn xen vào chuyện của Vy Vy và Văn Gian Thanh. Nhưng lần này chị nhất định phải giúp họ.”
Thẩm Hà bật cười trong điện thoại: “Được rồi, chị biết em định nói gì, chị là chị của mấy đứa, sao có thể khoanh tay đứng nhìn được? Chị nghe nói về chuyện của mấy đứa rồi, định đợi mấy đứa đủ 18 tuổi rồi mới tới giải quyết. Không ngờ mấy đứa rất may mắn, nhanh như vậy đã tìm được mẹ ruột của Vy Vy. Dự định của em chị cũng có nghe nói. Cách đó cũng được nhưng mà... thôi, chị tự tới đó một chuyến!”
Nghe Thẩm Hà nói như vậy, Hạ Thẩm Châu vô cùng phấn khởi: “Chị sẽ tới đây sao?” Thẩm Hà cười nói: “Mấy đứa đã làm tới nước này rồi, chị còn không tới nữa thì không hay. Được rồi, yên tâm đi! Nếu Gian Thanh đã xác định rõ lòng mình chị cũng vui mừng cho nó. Chỉ cần Vy Vy giải quyết xong chuyện này, chị giúp con bé nói đôi ba câu thì phía mẹ nuôi và bà ngoại chắc chắn không thành vấn đề.”
Hạ Thẩm Châu vội vàng hỏi: “Ngày mai ba của Vy Vy sẽ tới đây, chị...
“
“Biết rồi, tối nay chị sẽ tới.” Thẩm Hà bật cười: “Đúng là thằng bé nóng vội.”
Cúp máy, Hạ Thẩm Châu vô cùng vui vẻ, lập tức nói tin này cho những người khác.
Nghe nói Thẩm Hà muốn tới đây, mọi người đều rất vui.
Tầm ảnh hưởng của công chúa quốc dân ngày càng lớn, có chị ra mặt giúp đỡ, nhà họ Đới chắc chắn không dám làm khó Vy Vy.
Tối hôm đó, Thẩm Hà quả nhiên đến chỗ mọi người.
Lần này cô âm thầm tới đây, chỉ mang theo Cung Tử Á và một số vệ sĩ.
Tất nhiên, dù cô không mang theo người nào cũng không ai dám làm gì một công chúa quốc dân như cô cả.
Đây không phải lần đầu tiên Vy Vy được nhìn thấy Thẩm Hà nhưng mỗi lần như vậy, Vy Vy đều cảm thấy rất ngại.
Trước đây, cô từng hứa với Thẩm Hà không hề có ý gì với Văn Gian Thanh.
Tuy nhiên, Thẩm Hà lại coi như chưa từng xảy ra chuyện gì, rất tự nhiên bắt chuyện với Vy Vy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...