Tên đại ca khóc lóc vật vã, gấp gáp nói:” Bọn họ cũng sẽ không xuất hiện trong tầm mắt của anh! Tất cả mọi việc em sẽ giải quyết ổn thỏa.”
Lúc này mấy tên đó đều đau đến ngất xỉu rồi, một sàn nhà đầy máu tươi.
Hai người vệ sĩ lúc này mới hài lòng, gật đầu nói:” Thu dọn sạch sẽ nơi này, không được phép lưu lại một vệt máu!”
“Dạ, hai vị đại ca, xin hai người yên tâm! Em nhất định sẽ dọn dẹp sạch sẽ! Tuyệt đối sẽ không để một lời đồn nào tới tai của các anh!” tên đại ca quỳ dưới đất, hận không thể giơ tay lên thề.
Vệ sĩ lúc này mới mỉm cười, cùng quay người rời đi.
Sau khi hai người vệ sĩ bỏ đi, tên đại ca lập tức nằm liệt dưới đất, một lúc lâu cũng thở không ra hơi.
Mẹ kiếp, suýt chút nữa là bị bốn tên khốn này hại chết rồi!
Tên đại ca bực tức, đưa chân lên đạp cho bọn chúng mấy phát.
Bọn chúng đều đau đến nỗi hôn mê rồi, cứ nằm im như vậy.
Nhìn thấy một sàn nhà đầy máu, tên đại ca cũng sợ xảy ra chuyện chết người, liền nhanh chóng gọi điện thoại cho đàn em đến, đưa bốn tên này cùng với của quý bị cắt đứt đi đến bệnh viện.
Tên đại ca cũng kêu thêm mấy tên đàn em tới, rửa sạch sẽ bên trong và bên ngoài nhà vệ sinh.
Bốn tên đó được đưa đến bệnh viện, coi như giữ được mạng rồi.
Nhưng mà của quý của bọn họ thì thảm rồi.
Bị cắt quá gọn, hơn nữa thời gian hơi lâu, căn bản không thể nối lại được nữa rồi.
Nói một cách khác, bốn người này, sau này chỉ có thể trở thành thụ thôi.
Sau khi Hạ Thẩm Châu từ nhà vệ sinh đi ra, sắc mặt hơi khó coi, quay người đi qua nhà vệ sinh khác.
Đợi lúc cậu trở lại, thì mọi người đã lại tụ tập chơi rồi.
Cậu đứng ngây ra tại chỗ, thế là chuẩn bị quay người đi mua chút đồ ăn, tìm một nơi ngồi đợi mọi người.
Phía trước có một cửa tiệm nhỏ, chuyên bán gà rán.
Buôn bán có vẻ cũng rất ổn.
Hạ Thẩm Châu nhìn xung quanh cũng không có gì ăn, cũng không để ý thức ăn ở đây không sạch sẽ, liền qua đó kêu một phần gà rán.
Hạ Thẩm Châu nhìn thấy mọi người dùng điện thoại quét trả tiền, cũng làm theo quét điện thoại, đặt một phần ăn.
Vừa đúng lúc, cậu mới trả tiền xong, nhìn thấy phần ăn cậu đặt được đưa ra.
Hạ Thẩm Châu cứ nghĩ là của mình, liền mang đi.
Cậu chưa đi được mấy bước, phía sau có người gọi tới:” Nè nè, cậu làm gì cướp gà rán của tôi vậy!”
Vừa dứt lời, Hạ Thẩm Châu nhìn thấy một bóng hình chạy về phía cậu, không đợi cậu trả lời, liền giựt lại phần gà trên tay của cậu!
“Nè!” Hạ Thẩm Châu nhíu mày:” Cái này là của tôi!”
“Làm ơn đi, chị hai nhìn cho kĩ vào, cái này là của tôi!” một giọng con gái dễ thương, tay chống nạnh, lắc lắc phiếu đặt phần ăn trong điện thoại, cây ngay không sợ chết đứng nói:” Cậu lấy đi là phần mà tôi đặt!”
“Tôi là con trai!” Hạ Thẩm Châu suýt chút là bị người con gái dễ thương ở trước mặt làm cho tức muốn chết:” Cậu muốn ăn thì cho cậu đó, làm gì mà phải nói là của cậu chứ? Tôi vừa mới trả tiền, phần này rõ ràng là của tôi!”
Hạ Thẩm Châu cảm thấy ngày hôm nay thật sự rất xấu, việc gì cũng đều không thuận lợi!
Trước tiên là ở bên hồ đánh nhau với người ta vì bị giành thuyền, sau đó bị đám người đó chặn ở trong nhà vệ sinh, còn muốn bỡn cợt cậu.
Bây giờ thì tốt rồi, lại xuất hiện thêm một cô gái, không có chọc ghẹo cậu, nhưng mà kêu cậu là chị hai! Còn giành ăn với cậu!
A, hôm nay ra ngoài quên xem hoàng lịch rồi sao?
Tại sao cậu lại xui xẻo như vậy chứ?
Bỏ đi vậy, nể tình vì đối phương là con gái, không tính toán với cô ta!
Hạ Thẩm Châu quay người tính bỏ đi. Cô bé lập tức kéo tay Hạ Thẩm Châu:” Nè, nói chuyện có lí chút! Nếu như đây là của cậu, tôi tuyệt đối sẽ không giành đồ của cậu. Cũng sẽ không ăn đồ của cậu. Nhưng mà phần này rõ ràng là của tôi, cậu còn nói cái gì mà tôi ăn thì cho tôi sao? Nói cứ như là cậu bố thí cho tui vậy đó. Tôi rõ ràng là trả tiền đó có được không?”
Hạ Thẩm Châu vốn dĩ không muốn tính toán với cô, nhưng mà nhìn cô rất tích cực, lập tức quay người lại nói:” Được thôi, vậy chúng ta đi hỏi xem phần gà này là của ai!”
Đang nói chuyện, chủ tiệm nhìn thấy Hạ Thẩm Châu, lập tức liền kêu lại:” Cậu đẹp trai, phần gà của cậu xong rồi nè!”
Hạ Thẩm Châu lập tức hóa đá!
Lẽ nào phần gà vừa rồi không phải của cậu sao?
Nữ chủ nhân bên cạnh đắc ý cười xì một tiếng, bĩu môi nói với Hạ Thẩm Châu:” Bây giờ cậu tin rồi chứ? Hứ, cướp gà rán của tôi, còn làm dữ với tôi!”
Hạ Thẩm Châu có chút ngại ngùng.
Cậu không phải la loại người có chết cũng phải giữ thể diện, lập tức nói với cô gái:” Xin lỗi! Tôi vừa trả tiền, tôi cứ tưởng là của tôi!”
Nói xong, Hạ Thẩm Châu lấy phần gà của mình, lập tức đưa cho cô gái:” Nè, phần này cũng cho cậu luôn, coi như là tôi xin lỗi!”
Cô bé thể hiện biểu cảm không ngờ Hạ Thẩm Châu lại nói và làm như vậy. Xem ra, vừa nãy cậu ta thật sự là nhầm lẫn, chứ không phải cố ý lấy phần gà rán của mình.
Cô bé liền đẩy trả lại, nói:” Không có gì! Chỉ là hiểu lầm thôi.”
Nói xong, cô bé liền quay người rời đi.
Lúc này, bên cạnh truyền đến một giọng nữ, gọi tên cô bé:” Ngu Vũ Mạc, cậu làm gì mà chậm vậy? Tụi mình đợi cậu lâu lắm rồi đó!”
Cô bé đó liền đáp lại một tiếng:” Đến ngay đây!”
Sau đó, cô bé liền mang phần gà rán chạy đi mất.
Ngu Vũ Mạc? Thật là một cái tên hay.
Hạ Thẩm Châu cứ như vậy xem bóng dáng cô bé chạy đi, mỉm cười.
Lúc này, nhóm Văn Gian Thanh cũng trở lại rồi, nhìn thấy Hạ Thẩm Châu đứng đó cầm đồ ăn cười ngốc nghếch, lập tức đều chạy đến, cướp lấy phần gà rán trong tay của cậu.
“A, Anh có chút đói, cho mình một miếng!” Thẩm Tùng Tý rộn ràng nói:” Nguyên buổi chiều nay đi chơi, đồ ăn trong bụng đều tiêu hóa hết rồi! Ý, gà rán này ở đâu ra vậy?”
“Em cũng muốn!” Thẩm Mạch hôm nay là người chơi dữ nhất và vui nhất, tất nhiên cũng là người đói nhất.
Sau đó mọi người chia đều ăn.
Tuy mùi vị không so sánh được với ở nhà, nhưng mà có nhiều người náo nhiệt, vẫn là một lúc liền ăn hết sạch sẽ.
Hạ Thẩm Châu nhìn trời, nói:” Nè nè nè, mọi người có cần phải thế không? Đến giờ này rồi, chúng ta đi ăn tối đi! Nói đi, hôm nay muốn ăn gì, mình mời!”
Thẩm Viễn lập tức hào hứng:” Được thôi, chúng ta đi Ngẫu Đường đi? Rất lâu chưa đi ăn rồi!”
Phạm Đậu Đậu, Phạm Đinh Đinh đồng loạt gật đầu, nói:” Được đó, tụi mình cũng lâu rồi chưa đi Ngẫu Đường ăn cơm rồi! Đúng lúc mùa này hoa sen nở, chúng ta đi là đúng lúc!”
Thẩm Mạch vừa nghe hoa sen nở, lập tức gật đầu theo nói:” em cũng muốn đi xem hoa sen!”
Văn Gian Thanh nói:” Mình không có ý kiến, sao cũng được!”
Vy Vy, Farina và Mộ Tiểu Vũ đều là khách, tất nhiên cũng không nói gì, chỉ gật đầu biểu thị đồng ý.
Bây giờ tất cả mọi người đồng ý, sau đó cùng quyết định đi Ngẫu Đường ăn tối. Ngẫu đường là một nhà hàng mới mở ở tỉnh Nghệ An.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...