Farina cảm thấy đủ loại không thể tưởng tượng nổi.
Tại sao trên thế giới lại có chuyện trùng hợp như vậy?
Vy Vy ngoại trừ đi học ra, chuyện còn làm nhà tâm lý học tư vấn, Farina là biết rõ đấy.
Nhưng mà, trước kia Vy Vy đều đem quan hệ xử lý rất tốt.
Chưa bao giờ cùng khách hàng nghiệp vụ xảy ra bất kỳ quan hệ nào vượt qua quan hệ công tác.
Tại sao lần này lại không chịu kiểm soát như vậy?
Vy Vy khẽ giọng nói: "Farina, tớ cũng không biết nên nói chuyện này như thế nào. Văn Gian Thanh người này, thật sự là một người con trai vô cùng xuất sắc, xuất sắc đến, cho dù là tớ thân là y sĩ của cậu ấy, cũng nhịn không được đến trình độ sẽ bị người thu hút đấy."
Farina gật gật đầu: "Tớ cảm thấy được như thế cũng rất dễ lý giải. Những người này, người nào không thu hút người đây? Tớ lúc đó chẳng phải bị Thẩm Tùng Tý thu hút tới sao? Vì vậy cậu lại có thể bị Văn Gian Thanh thu hút, hình như cũng không phải là chuyện hiếm hoi gì rồi." Vy Vy khẽ giọng nói: "Thế nhưng là tớ có thể đối với bất kỳ một người đàn ông nào trên thế giới động lòng, duy chỉ không thể đối với khách hàng của chính mình động lòng. Đây là phẩm chức nghề nghiệp. Huống chi, người ra tiền kêu tớ làm khai thông tâm linh, không phải là người khác, chính là nhị hoàng tử, hoàng tử Joel của nước Y của các người đấy. Anh ấy bây giờ còn là chuẩn con rể của Hạ gia. Cậu nói xem, tớ dám đối với Văn Gian Thanh có bất kỳ ý tưởng gì sao?"
Farina nhướng mày: "Đây đúng là một vấn đề. Tớ nhìn thấy bộ dạng mà cậu ấy đối với cậu, cũng không phải là bộ dạng đối với cậu không có cảm giác."
"Cho dù có cảm giác, tớ cũng chỉ có thể giả vờ không biết." Vy Vy cắt ngang lời đang nói của Farina, nói: "Tớ không thể cùng với cậu ấy xảy ra bất kỳ tình cảm nào, không thể cho cậu ấy bất kỳ hy vọng nào, cũng không có thể cho chính bản thân mình bất kỳ hy vọng nào! Tớ cùng cậu ấy, chỉ có thể là người xa lạ mà quen thuộc nhất thôi!"
Farina thở dài một tiếng, nói: "Tớ còn tưởng rằng tình yêu của tớ cũng đủ khúc chiết đấy, bây giờ nhìn lại, tình yêu của cậu cũng không khá hơn chút nào!"
Vy Vy lắc đầu nói: "Không, tớ không có tình yêu! Tớ tuyệt đối không thể có bất kỳ tình cảm nào! Buổi tối hôm nay đến Mộ Tiểu Vũ kia, nếu như tớ không có đoán sai, cô ấy hẳn là hướng về phía Văn Gian Thanh mà đến đấy!"
"Cậu khẳng định như vậy sao?" Farina nghi ngờ hỏi. "Tớ là nhà tâm lý học tư vấn a! Tớ một mắt thì nhìn ra rồi, ánh mắt của Mộ Tiểu Vũ kia vẫn luôn vây quanh người của Văn Gian Thanh mà xoay chuyển. Vì vậy, cô ấy lần này tới đây, tám phần cũng là hướng về phía Văn Gian Thanh mà đến đấy. Hơn nữa tớ còn nghe nói, cô ấy còn được đại tiểu thư của Hạ gia gọi tới. Như vậy, chuyện rất rõ ràng cho thấy chính là, đại tiểu thư của Hạ gia đã biết tớ cũng đang ở nơi này, vì vậy đã đem Mộ Tiểu Vũ gọi tới, đây là đang biến tướng gõ châm biếm tớ, kêu tớ đừng nảy sinh lên tâm tư khác. Không nên có đấy, không nên đưa tay ra."
"Farina, cậu cùng đại tiểu thư của Hạ gia tiếp xúc còn ít, vì vậy cậu có lẽ cũng không có phát hiện, đại tiểu thư của Hạ gia thật ra là một người vô cùng bá đạo cũng vô cùng sức thi hành. Chị ấy làm việc, đều rất có kết cấu đấy." Vy Vy tiếp tục đối với Farina nói: "Chị ấy trước kia cùng tớ nói chuyện qua vài câu, mặc dù nói không nhiều lắm, nhưng mà tớ có thể nhìn ra, chị ấy vô cùng để ý những em trai em gái này đấy. Vì vậy, chị ấy là tuyệt đối không cho phép Văn Gian Thanh cùng tớ đến với nhau đấy. Vì vậy, tớ ngoại trừ đối với Văn Gian Thanh giả ngu ra, tớ cái gì cũng không làm được! Tớ không thể cùng Hạ gia đối chọi! Tớ không có bản lĩnh kia!"
Farina sau nửa ngày cũng không nói nên lời.
Bởi vì cô cũng cảm thấy phân tích của Vy Vy cũng có lý.
Thật ra Thẩm Hà thật đúng là không phải là ý tứ này, cô chỉ là muốn kêu Thẩm Mạch phụng bồi Mộ Tiểu Vũ trước, đợi cô có thời gian rảnh rồi thì hẳn cùng Mộ Tiểu Vũ tâm sự thật tốt.
Nào biết đâu, cứ như vậy trùng hợp đây?
Thẩm Mạch lại cũng mang theo Mộ Tiểu Vũ qua đó rồi!
Vậy có lẽ chính là vô xảo bất thành thư (trùng hợp một cách kỳ lạ) chăng!
Bởi vì chuyện này, Vy Vy đem chuyện này đã đọc hiểu thành: Thẩm Hà không thích Vy Vy trở thành người của Văn Gian Thanh, vì vậy gọi tới Mộ Tiểu Vũ đến châm biếm cô, cảnh cáo cô.
Vì vậy, Vy Vy đối với Văn Nhất Phi cũng liền càng thêm trốn tránh cùng kháng cự thêm.
Farina thở dài một tiếng, nói: "Việc đã đến nước này rồi, tớ cũng không biết nên nói như thế nào cho tốt rồi. Chỉ mong, Mộ Tiểu Vũ đối với Văn Gian Thanh không có ý tứ gì đi!"
Vy Vy cười gượng lắc đầu: "Chỉ sợ không chỉ có ý tứ, hơn nữa ý tứ còn rất nhiều. Được rồi, tớ cũng không cưỡng cầu rồi. Tớ chỉ cần làm tốt bổn phận của mình là được rồi. Giàu sang quyền thế, vốn cũng không phải là tớ có thể với tới đấy. Thật ra như vậy cũng tốt, cũng tránh khỏi rất nhiều phiền não cùng tâm sự."
Farina không phục mà nói: "Cậu lại không có thua kém Mộ Tiểu Vũ ấy bao nhiêu!"
Vy Vy lắc đầu: "Được rồi, không thèm nghĩ nữa rồi. Tớ thì giả vờ như cái gì cũng chưa có xảy ra, cái gì cũng không biết, ở chỗ này thoải thoải mái mái mà trải qua kỳ nghỉ là được rồi."
Lúc Farina cùng Vy Vy nói chuyện phiếm, Thẩm Mạch cũng đang cùng Mộ Tiểu Vũ nói chuyện phiếm
Dù sao, Thẩm Mạch chịu trách nhiệm phải tiếp đãi Mộ Tiểu Vũ mà.
Cũng không thể đem người quăng ở nơi này rồi mặc kệ, cô còn phải mò một cái tính tình và bản tính của Mộ Tiểu Vũ, để tốt cùng Thẩm Hà báo cáo đây!
Thẩm Mạch đối với Mộ Tiểu Vũ nói: "Căn phòng này là ngay tại bên cạnh tớ, cậu có chuyện gì thì trực tiếp tìm tớ là được rồi, tuyệt đối đừng khách khí với tớ a!"
Mộ Tiểu Vũ vừa cười vừa nói: "Không có đấy, cám ơn cậu, tớ đã rất hài lòng rồi! Căn biệt thự này rất xinh đẹp đấy! Tớ cũng chưa thấy qua biệt thự đẹp mắt như vậy!"
Thẩm Mạch cười hì hì mà trả lời nói: "Cái này ư, đương nhiên đấy. Căn biệt thự này là bản thân của chị gái tớ thiết kế bản vẽ xây dựng đây! Daddy của tớ thì đã tài trợ rất nhiều tiền. Đây là căn đầu tiên của chị gái tớ thiết kế đấy, vì vậy vô cùng có ý nghĩa kỷ niệm!"
"Đại tiểu thư của Hạ gia quả nhiên là danh tiếng truyền đi đúng như thực tế a!" Mộ Tiểu Vũ một vẻ mặt hâm mộ nói: "Bây giờ tất cả mọi người đều đang bàn về chị ấy đây! Đều nói chị ấy thật sự rất có phúc khí, người xinh đẹp như vậy, gia thế còn cao quý như thế, bây giờ lại cùng hoàng tử đến với nhau, quả thực là người thắng trong cuộc sống."
Thẩm Mạch một vẻ mặt kiêu ngạo: "Đúng vậy đúng vậy! Chị gái của tớ đương nhiên là thiên hạ tốt nhất mà. Đúng rồi, cậu vừa rồi làm gì cứ nhìn chằm chằm vào anh Gian Thanh của tớ mà nhìn đấy a! Cậu cũng quen biết anh ấy a?"
Mộ Tiểu Vũ vội vàng che giấu mà nói: "Không có a, tớ... tớ... chỉ là gặp qua anh ấy một lần. Chính là lần trước anh ấy sinh nhật, lúc tớ cùng theo cô giáo Từ, gặp qua anh ấy một lần." Thẩm Mạch ồ một tiếng, nói: "Tớ còn tưởng rằng các người rất quen thuộc đây! Hèn chi anh Gian Thanh không nhận ra cậu! Nhưng mà, cậu cũng đừng đau lòng, từ từ sẽ quen biết á! Tớ vừa mới nghe anh Tùng Tý nói, ngày mai chúng ta phải đi lên núi chơi đây! Vào mùa này, lên núi là thoải mái nhất rồi! Không lạnh không nóng đấy, ở bên ngoài dùng bữa dã ngoại, vô cùng thú vị! Trước kia, các anh trai còn dẫn tớ đi đào các loài nấm, rất nhiều nấm nhỏ rất xinh đẹp, nhưng mà các anh trai nói các loại nấm càng là đẹp mắt nhỏ thì càng không thể ăn, bởi vì có độc! Nhưng mà những loài nấm ngon thật sự rất là ngon! Ngày mai chúng ta cùng nhau đào đi!"
Ánh mắt của Mộ Tiểu Vũ lung lay một cái, lập tức trả lời nói: "Được đấy được đấy, tớ cũng rất thích dùng bữa dã ngoại đấy!"
Thẩm Mạch lúc này mới vui mừng lên, nói: "Được rồi, tớ không nói với cậu nữa á! Tớ về nghỉ ngơi đây! Buổi sáng ngày mai còn phải dậy sớm đấy!"
Thẩm Mạch nói xong, liền vui vui vẻ vẻ trở về phòng nghỉ ngơi. Tiễn Thẩm Mạch đi rồi, Mộ Tiểu Vũ lúc này mới có thời gian nghĩ về tâm sự của mình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...