Khi Thẩm Hà về phòng, mọi thứ đã được chuẩn bị đâu vào đấy rồi.
Quả nhiên Cung Tử Á là người xứng đáng nhất với chức vụ trợ lý đặc biệt.
Cô ấy có thể lo liệu ổn thỏa cuộc sống và công việc của Thẩm Hà. Thẩm Hà đã tăng lương cho Cung Tử Á hai lần, về sau Cung Tử Á nằng nặc yêu cầu không được tăng lương cho cô ấy nữa, lúc này Thẩm Hà mới miễn cưỡng dừng lại.
Thẩm Hà chính là tâm can, là máu thịt của nhà họ Hạ.
Ai đối tốt với Thẩm Hà, nhà họ Hạ lập tức báo đáp lại. Chỉ đơn giản như vậy thôi.
Cho nên, vì Cung Tử Á làm việc xuất sắc, nên người thân trong gia đình cũng nhận được rất nhiều sự quan tâm giúp đỡ.
Vì sức khỏe của ba Cung Tử Á không tốt, nên đã sớm được chuyển đến chức vụ vừa thoải mái vừa nhàn nhã. Em trai Cung Tử Á cũng nhận được suất học bổng đặc biệt, học phí và sinh hoạt phí đều được nhà họ Hạ trợ cấp.
Cho nên, mấy năm nay người nhà Cung Tử Á vô cùng nở mày nở mặt.
Những người thân từng khinh thường Cung Tử Á trước kia, gần đây cũng không mời mà đến nhà Cung Tử Á bắt chuyện. Những anh chị em họ có quan hệ xa bắn đại bác cũng không tới, cũng liên tục tìm Cung Tử Á nhờ giúp đỡ, cứ như Cung Tử Á là con cháu thân thiết trong nhà vậy.
Cung Tử Á cũng không vì sự tệ bạc trước đây của mấy người thân thích này mà từ chối bọn họ.
Cô cũng cố gắng hết sức để giúp đỡ bọn họ, nhưng những chuyện dính líu đến tiền bạc, cô kiên quyết không làm.
Nhất là những chuyện gây tổn hại đến tài sản nhà họ Hạ và người nhà họ Hạ, Cung Tử Á tuyệt đối không đồng ý.
Cung Tử Á rất rõ, cuộc sống tốt đẹp mà cô đang có lúc này, là do Thẩm Hà và nhà họ Hạ cho cô cơ hội.
Làm người, không thể vong ân phụ nghĩa.
Vì thế Cung Tử Á rất kiên định trên vấn đề nguyên tắc và chuyện đúng sai!
Dạo này, người nhà vẫn luôn giới thiệu đối tượng cho Cung Tử Á, nhưng cô đều lấy lí do công việc bận rộn để từ chối.
Cung Tử Á cũng không nói quá.
Cô thực sự rất bận.
Thế nhưng, khi ba mẹ Cung Tử Á nhắc đến chuyện này, cô lập tức cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ.
Lý do mà mẹ Cung Tử Á đưa ra rất chặt chẽ: Sức khỏe bà không tốt, không biết lúc nào sẽ nhắm mắt xuôi tay. Bà muốn nhìn thấy cái kết viên mãn của Cung Tử Á khi bà còn sống, nếu không bà chết cũng không nhắm mắt.
Cung Tử Á không thể cự tuyệt thỉnh cầu của mẹ mình.
Nhưng cô không thể ở bên cạnh người cô không yêu.
Sau khi tiễn Thẩm Hà về phòng, một mình cô ra ban công, ngây ngẩn ngồi ở đó.
Bây giờ cô đang lấy cớ ở nước ngoài, không thể đi xem mắt.
Nhưng người nhà đã chuẩn bị cho cô một danh sách những đối tượng xem mắt, chỉ đợi cô về nước là có thể gặp mặt làm quen.
Những người thân khác còn nhiệt tình hơn, giới thiệu cho cô một đám con nhà giàu đẹp trai.
Vỗn dĩ những cậu ấm đó không muốn làm quen với một cô gái nhà nghèo, nhưng khi nghe thấy Cung Tử Á là trợ lý đắc lực nhất bên cạnh thiên kim tiểu thư Hạ Thẩm Hà của tập đoàn Hạ Thị, thì ai cũng quay ngoắt lại, cầu xin được làm quen với Cung Tử Á.
Bây giờ dù chưa gặp Cung Tử Á, nhưng những người này đã chen chúc trong nhà của Cung Tử Á rồi.
Ai trong số họ cũng lắm tiền nhiều của, ai cũng ra sức lấy lòng ba mẹ và em trai Cung Tử Á, chỉ ước có thể cung phụng người nhà Cung Tử Á như Đức Phật vậy.
Cho nên, người nhà họ Cung thấy cậu này không tệ, cậu kia rất tốt, cậu khác rất thuận mắt.
Sau khi cân nhắc đủ kiểu, chỉ có thể ép Cung Tử Á mau chóng về nước, mau chóng xem mắt.
Sau khi biết chuyện này, Cung Tử Á thật sự chẳng biết làm sao.
Từ lâu cô đã lo lắng sẽ xuất hiện tình huống này, nhưng không ngờ nó lại đến sớm như vậy.
Năm nay cô mới hai mươi hai tuổi!
Vậy mà người nhà cô đã sốt ruột đến mức này.
Thật sự không biết những người kia đã tẩy não ba mẹ mình như thế nào mà khiến họ sốt ruột đến vậy.
Cung Tử Á thở dài, nhấc tay xem đồng hồ, đã là nửa đêm rồi.
Cô không thể thức khuya.
Ngày mai cô còn rất nhiều rất nhiều việc phải làm, cô không có thời gian để nghĩ nhiều về chuyện riêng tư.
Mọi chuyện đành đợi đến khi cô về nước rồi nói.
Ngày hôm sau, Thẩm Hà dậy từ rất sớm.
Sau khi tắm xong, rồi trải qua bàn tay nhào nặn của các nhà tạo hình, Thẩm Hà xuất hiện trước mặt Cung Tử Á với dáng vẻ vô cùng xinh đẹp.
Cung Tử Á bưng một cốc sữa tươi, cắm ông hút vào rồi đưa cho Thẩm Hà.
Thẩm Hà nhận lấy, uống hai ngụm rồi nói: “Tử Á, tớ phát hiện hai ngày nay dáng vẻ cậu đầy tâm sự. Có phải trong nhà có chuyện phiền phức gì không?”
Cung Tử Á lắc đầu, nói: “Không có gì, chỉ là mấy chuyện vụn vặt trong nhà thôi. Cậu cũng biết, từ sau khi tớ làm trợ lý đặc biệt của cậu, mấy người thân kia như nhìn thấy con gái ruột vậy, không có việc gì cũng chạy đến nhà tớ. Nhiều người đến nhà, tự nhiên cũng có nhiều chuyện phiền phức hơn. Có điều, cũng không sao cả. Đợi tớ về xử lý là được.”
Thẩm Hà gật đầu. Cô cũng biết chuyện như vậy.
Cung Tử Á đã than thở với cô mấy lần rồi.
Cô cũng đã dự liệu đến chuyện này từ lâu.
Cô tin Cung Tử Á có đủ khả năng và biện pháp để giải quyết ổn thỏa chuyện này, nên cô chưa từng hỏi đến.
Nếu Cung Tử Á đã nói không sao, vậy thì nhất định cô ấy đã có biện pháp giải quyết rồi!
Nên Thẩm Hà cũng không can dự vào.
Sau khi chuẩn bị xong xuôi, Thẩm Hà dẫn theo Cung Tử Á và đám vệ sĩ, đi đến địa điểm mà quốc vương mời Thẩm Hà đến.
Quốc vương không chiêu đãi Thẩm Hà ở trong hoàng cung của mình, mà ở trong một tòa hàng cung nhỏ ở bên ngoài.
Tòa hành cung này là nơi ở trước kia của quốc vương nước Y trước khi ông đăng cơ quốc vương.
Vì thế, tòa hành cung này cũng trở thành nơi vị quốc vương đầu tiên này thích mở tiệc chiêu đãi khách khứa nhất.
Bởi vì ông ta muốn vị khách của mình cảm thấy như họ đã về nhà.
Cho nên, phàm là những vị khách quan trọng đều được quốc vương chiêu đãi ở đây.
Lúc Thẩm Hà đến nơi thì nhìn thấy không ít xe đã đậu bên ngoài.
Xem ra khách khứa hôm nay không ít nhỉ!
Thẩm Hà khoác trên mình bộ lễ phục màu đen, toát lên phong cách phu nhân thời trung cổ.
Bộ váy chiết eo làm nổi bật những đường cong dịu dàng quyến rũ trên người cô, lại toát ra khí chất cao quý, tao nhã và phóng khoáng của cô.
Bộ lễ phục trên người cô nằm trong bộ sưu tập được tạo ra bởi ba nhà thiết kế đẳng cấp thế giới mà S.A mời đến trong năm nay.
Cả thế giới này chỉ có Thẩm Hà và Thẩm Mạch sở hữu bộ sưu tập này.
Nói cách khác, người khác có tiền cũng không mua được!
Mỗi một bộ lễ phục đều có nét độc đáo riêng biệt, hơn nữa người khác không thể bắt chước được những nét độc đáo ấy.
Sau khi những bộ lễ phục này được mặc thì sẽ được giặt là cẩn thận, rồi đưa thẳng vào phòng thay đồ của Thẩm Hà làm đồ sưu tầm.
Vì thế, giá trị của bộ y phục này đã lên tới hàng chục tỷ đồng.
Vừa xuống xe, Thẩm Hà đã nhìn thấy đám khách khứa ăn mặc sang trọng lộng lẫy, đi về phía bên này.
Nhìn từ xa, đâu đâu cũng lộng lẫy xa hoa.
Xem ra, hôm nay phải nào nhiệt lắm đây.
Thẩm Hà gật đầu với những người kia, lịch sự mỉm cười thân thiện.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...