Thẩm Hà lập tức liền do dự.
Thật sự phải công khai mối quan hệ sao?
Cô thực ra không ngại công khai.
Nhưng cô đã nói với Joel rồi, muốn chờ sau khi Tư Nhiên và Tiểu Cát công khai rồi mới công khai, nhưng vậy có thể bảo vệ cho tình cảm và tôn nghiêm của Tư Nhiên.
Joel đối với Thẩm Hà rất quan trọng, nhưng Tư Nhiên cũng rất quan trọng a.
Hiện tại Tư Nhiên vừa mới bị chính mình đả kích, nếu sau đó lại cùng Joel công khai, Tư Nhiên chẳng phải sẽ bị người khác chế giễu sao?
Nhưng nếu Tư Nhiên và Tiểu Cát xác định mối quan hệ, sau đó bọn họ mới công khai, thì đó là một chuyện khác.
Thẩm Hà không muốn để người khác xem thường Tư Nhiên, không muốn những tin đồn bịa đặt kia hướng về phía Tư Nhiên.
Vì thế, Thẩm Hà do dự.
Vu Tiểu Uyển cũng hiểu được nỗi băn khoăn của Thẩm Hà, vì thế nói: “Tớ cũng tin tình cảm của Joel dành cho cậu là không thể lay động. Nhưng, không nhanh chóng công khai sẽ đêm dài lắm mộng.”
“Tiểu Uyển, những gì cậu nói tớ đều hiểu. Nhưng, anh Tiểu Nhiên đối với tớ mà nói cũng rất quan trọng a.” Thẩm Hà do dự mở miệng nói: “Tớ hi vọng anh Tiểu Nhiên cùng chị Tiểu Cát có thể mau chóng xác định được tình cảm và mối quan hệ, chỉ có như thế tớ mới chú tâm để cùng Joel tuyên bố mối quan hệ của bọn tớ. Nếu không, nếu bởi vì bọn tớ công khai mà ảnh hưởng không tốt đến anh Tư Nhiên, cho dù tớ có cùng Joel kết hôn thì trong lòng tớ cũng sẽ bứt rứt.”
Vu Tiểu Uyển thở dài một tiếng, nói: “Đúng vậy. Vì thế cậu nên chuẩn bị sẵn sàng đi.”
“Ừ.” Thẩm Hà lập tức nắm tay lại, nói: “Hừm, tớ thật muốn xem xem, quốc vương nước Y tìm cho Joel một cô gái như thế nào. Tớ không tin Hạ Thẩm Hà tớ không so được với cô ta.”
Vu Tiểu Uyển nhất thời nhếch miệng cười: “Không sai, đây mới là khí chất của công chúa đế quốc chúng ta. Cho dù anh ta có làm mối cho ai thì đều gạt ra ngoài. Sau đó, thuận tiện có thể kiểm tra xem hoàng tử Joel rốt cuộc có bao nhiêu kiên định.”
Thẩm Hà và Vu Tiểu Uyển bỗng nhiên cùng nhau cười lên.
Chuyện này rất nhanh liền bị hai người gạt bỏ ra phía sau.
Đến đêm khuya, mọi người đều trở về phòng của mình.
Văn Gian Thanh cuối cùng lấy điện thoại của mình ra.
Cậu vốn đã không mong đợi gì.
Nhưng lúc cậu đọc được cái tin nhắn ấy, cả người liền cứng ngắc, sau đó bất thình lình ở tại chỗ mà hưng phấn hét lên, thậm chí còn lộn ngược ra sau ba cái.
Văn Gian Thanh lập tức ngã xuống giường, đem tin nhắn mà Vy Vy gửi đến, xem đi xem lại mấy lần.
Tuy rằng chỉ có một hàng chữ ngắn, nhưng Văn Gian Thanh đem từng nét chữ ấy vẽ phỏng lại trong lòng mình rất lâu, rất lâu.
Vy Vy, tớ biết, cậu nhất định sẽ nhớ ngày sinh nhật của tớ mà.
Cảm ơn cậu đã không quên nó.
Văn Gian Thanh nhìn cái số này, một chuỗi con số xa lạ, hiển nhiên không phải được chuyển đến từ điện thoại, mà là được chuyển đến thông qua Internet.
Nói cách khác, Vy vy vẫn dấu đi thân phận và địa chỉ của mình.
Nếu là Văn Gian Thanh của trước kia, cậu nhất định sẽ vội vã sai người đi giải mã con số này, tìm được Vy Vy.
Nhưng hiện tại đã trưởng thành rồi, cậu luôn luôn ghi nhớ câu nói của Thẩm Hà: Phải bình tĩnh, thong dong, phải trưởng thành, chịu đựng.
Cậu muốn chờ cơ hội, chờ lúc bản thân hoàn toàn lớn mạnh mới đi tìm cô ấy.
Vy Vy, chờ tớ.
Tớ nhất định sẽ trở nên lớn mạnh.
Tớ nhất định sẽ cho cậu thấy một Văn Gian Thanh hoàn toàn khác.
So với sự hưng phấn và vui vẻ của Văn Gian Thanh, Thẩm Hà vừa nằm xuống giường lại không buồn ngủ chút nào.
Nếu là trước kia, người theo đuổi Joel rất nhiều, cô cũng không thèm để ý.
Vì cô biết những người đó có theo đuổi chặt đến đâu cũng không có tác dụng gì, Joel căn bản không thèm liếc mắt nhìn bọn họ.
Nhưng hiện tại cái cuộc hôn nhân sắp đặt này không giống vậy, Joel cho dù không thích cũng phải giữ thể diện mà ứng phó một chút.
Nếu chưa yêu đương gì, cậu còn tùy ý mà ứng phó.
Nhưng người đang yêu, thực ra đều rất ích kỷ, không thể chấp nhận được việc người yêu của mình bị người khác thầm thương trộm nhớ, mong mỏi có được.
Nhớ thương thôi cũng không được, chứ đừng nói đến là hy vọng có được.
Đừng xem Thẩm Hà chỉ là một người con gái, quanh năm suốt tháng dưới sự hun đúc của anh trai và ba mẹ, kỳ thật cô cũng rất khí phách đấy.
Lúc có người bắt đầu không biết sống chết mà chú ý đến người của cô, Thẩm Hà liền ngồi không yên.
Cô không biết Joel vì ổn định mối quan hệ này, trả giá và nhượng bộ bao nhiêu.
Cô rất tin tưởng Joel.
Cô tin Joel sẽ vì từ chối cuộc hôn nhân chính trị này, mà chủ động nhượng bộ, bỏ ra một lợi ích cực lớn để đổi lấy sự tự do hôn nhân cho mình.
Vậy, cuối cùng người thật sự được lợi là ai?
Tuy bản thân không thiếu tiền, nhưng tuyệt đối không cho phép người khác tùy tiện nghĩ đến.
Chủ động đưa là một chuyện, bị tính kế là một chuyện khác.
Thẩm Hà lập tức từ trên giường ngồi dậy, vuốt cằm, suy nghĩ kỹ chuyện này một lần.
Là những nhà tài phiệt trong nước?
Là cổ đông trong nội bộ tập đoàn?
Hay là chính là anh trai ruột của cậu ấy – quốc vương bệ hạ hiện tại?
Thân là quốc vương của nước Y, sẽ không phải không biết người mà em trai mình thích là ai chứ, thân là quốc vương của nước Y, cũng nên biết đắc tội với Hạ gia có nghĩa là gì.
Vậy, anh ta tại sao lại phải làm như vậy?
Là có nỗi khổ bất đắc dĩ gì sao? Hay là muốn thăm giò thái độ của mình và Hạ gia?
Còn có, đối tượng kết hôn mà anh ta muốn giới thiệu cho Joel là ai?
Vừa nghĩ đến những vấn đề này, Thẩm Hà liền cảm thấy rất khó chịu.
Trong lòng đặc biệt khó chịu.
Thẩm Hà bước xuống giường, rót cho mình một cốc nước, sau đó đứng trước cửa sổ nhìn xuống dưới.
Giờ này mọi người đều đi nghỉ ngơi cả rồi.
Phía dưới có mấy người giúp việc đang dọn dẹp tàn cuộc, nhưng cũng đã sắp xong rồi.
Hôm nay, mọi người đều rất vất vả, cho nên đều nghỉ ngơi sớm rồi.
Thẩm Hà muốn đi ra ngoài tản bộ một chút.
Hiện tại đang là cuối xuân đầu hạ, nhiệt độ vẫn còn hơi lạnh, vì thế Thẩm Hà liền mang một cánh áo choàng có đường may tỉ mỉ đi ra ngoài, đi tản bộ ở công viên trong nhà.
Thẩm Hà không biết rằng, cô không ngủ được, Joel cũng không ngủ được.
Hai người liền cứ như thế không hẹn mà gặp ở trong công viên.
Joel và Thẩm Thất ít nhiều cũng có chút ngượng ngùng, cùng đồng thanh nói: “Sao anh/em vẫn chưa ngủ?”
Sau đó hai người lại trả lời cùng lúc: “À, ngủ không được, ra ngoài đi dạo một chút.”
Nói xong, hai người đều cười lên.
Thẩm Hà nói: “Nếu anh đã không ngủ được, vậy đi thôi, chúng ta cùng nhau đi dạo một chút.”
Joel gật gật đầu, liền cùng Thẩm Hà chầm chậm đi dạo như vậy.
Hai người rất im lặng, không ai nói gì.
Hai người từ trước đến nay chưa từng im lặng như vậy.
Một lúc sau, Joel cuối cùng nhịn không được mà mở miệng nói: “Tiểu Hà, em hãy tin anh, tình cảm của anh dành cho em tuyệt đối không thay đổi.”
Thẩm Hà rầu rĩ ừ một tiếng, không nói gì khác.
Joel bỗng nhiên đứng lại, quay đầu nhìn Thẩm Hà, nói: “Anh biết, nói chuyện này với em, tâm tình của em chắc chắn sẽ không tốt. Cho nên mấy ngày trước anh mới không nói với em. Là sợ em bận lòng. Em coi trọng bữa tiệc sinh nhật lần thứ 16 của Văn Gian Thanh và Hạ Thẩm Châu như vậy, vì thế anh mới giấu em không nói. Anh thật sự không phải cố ý giấu em.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...