Nghe xong, suýt chút nữa thì Joel rơi luôn cả tròng mắt ra ngoài.
Đúng là một phân cảnh cổ lỗ sĩ!
Là phân cảnh thường xuất hiện trong các bộ phim truyền hình hoặc những bộ phim thanh xuân vườn trường nhàm chán!
Cho dù có dùng đầu ngón chân để nghĩ thì cũng có thể nhìn ra được rất nhiều kẽ hở.
Thứ nhất, khu vực Văn Gian Thanh lái thử xe chắc chắn không phải là một con đường bình thường mà là khu nhà giàu hoặc khu biệt thự. Về cơ bản, những chỗ đó rất hiếm khi có người lạ xuất hiện. Vậy nên rất thích hợp với việc lái thử xe, tăng tốc rất dễ dàng. Việc cô Tranh Tranh đó xuất hiện ở đây là một chuyện rất khả nghi.
Thứ hai, Joel vừa gặp cô gái đó, rõ ràng là khuôn mặt cô đã được tiêm Axit Hyalunoric. Hơn nữa, mặc dù dấu vết phẫu thuật thẩm mĩ đã được mài mòn qua năm tháng, nhưng vẫn có thể nhìn ra được. Dễ nhận thấy, hoàn cảnh gia đình của cô không tồi.
Thứ ba, cô ta cứ nhất quyết tìm Văn Gian Thanh để trả tiền. Điểm này cũng đáng để lưu ý. Trong thời đại ngày nay, việc trả tiền quá tiện lợi! Đủ các kiểu chuyển khoản luôn sẵn sàng phục vụ. Cô ta cần phải đích thân đến để trả tận tay ư? Cô ta cho rằng đây là thế kỷ trước à?
Nhưng, vì sao Văn Gian Thanh không phát hiện ra nhiều chỗ sơ hở như thế chứ?
Chỉ có thể nói rằng, chuyện này đúng là một vở kịch!
Còn Văn Gian Thanh lại quá nhỏ!
Mới mười sáu tuổi!
Hơn nữa, cậu cũng chưa yêu đương bao giờ mà chỉ dùng hầu hết thời gian để cùng Hạ Thẩm Châu bàn bạc cách đầu tư, cách kiếm tiền, cậu rất ít khi tiếp xúc với các cô gái. Cho dù có tiếp xúc thì cũng chỉ gặp gỡ những cô gái xinh đẹp, đoan trang, giàu có nên sẽ không xảy ra chuyện cay cú như thế này.
Có lẽ vì mới mẻ nên cậu mới cảm thấy tò mò.
Sau đó, vì tò mò nên lại muốn đi tìm hiểu.
Tiếp đến, việc đối phương khóc lóc kể lể đã trở thành chất xúc tác nên cậu đã dần dần hứng thú với cái cô Tranh Tranh này?
Đúng là một phân cảnh nhàm chán!
Tại sao cậu bé lại không nhận ra chứ?
Chẳng lẽ cậu bé chưa xem những bộ phim nhàm chán gần đây à?
Joel hắng giọng: “Gian Thanh, theo anh được biết, em đã đưa cho cô bé đó không ít tiền.”
“Đúng thế ạ, em phải cầu xin thì cô ấy mới nhận đấy ạ!” Văn Gian Thanh trừng to hai mắt: “Anh Joel, chắc anh không biết. Lúc em đưa tiền, cô ấy đã rất tức giận. Em phải khuyên can mãi thì có ấy mới nhận đấy. Cô ấy là một cô gái tốt. Nhưng vì sao gia đình lại không chịu chấp nhận cô ấy chứ?”
“Gian Thanh, em đã điều tra lai lịch của cô bé đó chưa?” Joel hỏi tiếp: “Làm sao em dám khẳng định những lời cô bé nói đề là thật? Thực ra, em chỉ cần gọi một cuộc điện thoại là đã có thể có được toàn bộ tài liệu về cô bé rồi!”
Văn Gian Thanh lắc đầu: “Em sẽ không điều tra cô ấy đâu! Nếu như đã yêu thì em sẽ tin cô ấy!”
Joel bỗng nhiên cảm thấy nghẹn lời!
Xem ra, không chỉ có cách dạy dỗ Thẩm Mạch của Sùng Minh có vấn đề mà ngay cả sự giáo dục của nhà họ Văn với Văn Gian Thanh cũng không ổn!
Một đứa thì được bảo vệ quá kỹ, một đứa thì chỉ quan tâm đến việc kiếm tiền chứ chưa được nếm trải những kinh nghiệm trong cuộc sống!
“Anh Joel, em biết anh muốn tốt cho em. Nhưng Tranh Tranh là người con gái đầu tiên mà em thích. Em không muốn dễ dàng từ bỏ. Thái độ của ba mẹ em rất cương quyết, nhất định bắt em phải chia tay. Còn em thì không muốn thế.” Văn Gian Thanh cúi đầu nói tiếp: “Em cũng không muốn hủy bỏ bữa tiệc sinh nhật của mình. Nhưng với thái độ của ba mẹ em, chỉ cần em quay về thì nhất định sẽ bị giam lỏng, buộc chúng em phải chia tay. Em không muốn thế đâu.”
Joel thở dài một tiếng: “Không đâu. Anh cam đoan với em, chuyện như thế sẽ không xảy ra đâu.”
Văn Gian Thanh lắc đầu, cậu bé cương quyết nói: “Anh à, không phải em không chịu nghe lởi anh đâu. Nhưng mà em không muốn chia tay với Tranh Tranh!”
Nói đến đây, Joel không còn cách nào khác nữa.
Bây giờ có nói gì thì Văn Gian Thanh cũng không chịu nghe!
Anh bảo cậu bé tự đi điều tra mà cậu bé cũng không đồng ý.
Vậy thì anh còn cách nào nữa chứ?
Joel đau đầu nhìn Văn Gian Thanh: “Được thôi, anh cũng không quen ép buộc người khác. Tạm thời anh chỉ nói với em như thế thôi. Chắc Tư Nhiên đang nóng ruột chờ bên ngoài rồi, em có muốn nói chuyện tiếp với cậu ấy không?”
“Ừm.” Văn Gian Thanh không dám từ chối.
Joel và cậu bé không có quan hệ gì, nhưng Tư Nhiên thì lại rất gần gũi.
Bây giờ, Tư Nhiên đã là con cháu của nhà họ Thẩm trên danh nghĩa rồi!
Mà quan hệ giữa nhà họ Thẩm và nhà họ Văn lại rất phức tạp!
Vì vậy, Văn Gian Thanh không dám trái ý!
Ngay sau đó, Joel ra ngoài chào hỏi Tư Nhiên rồi để Tư Nhiên vào nói chuyện với Văn Gian Thanh.
Joel đứng chờ ở bên ngoài.
Hai người vừa đổi vị trí cho nhau thì Tranh Tranh lập tức chạy đến, lởn vởn quanh Joel.
Tranh Tranh thề rằng, cả đời này cô chưa bao giờ gặp một người đàn ông nào tuyệt vời thế này!
Quả thực rất đẹp trai!
Mặc dù Văn Gian Thanh cũng rất đẹp trai, nhưng dù sao cậu bé cũng mới chỉ là một thiếu niên.
Văn Gian Thanh mới mười sáu tuổi nên chưa bảnh bao như một người đàn ông đã hai mươi ba tuổi như Joel, đúng là không thể sánh được.
Joel không chỉ sở hữu một thân hình vạm vỡ mà điều quan trọng hơn là, anh có khí chất và phong thái của một người đàn ông trưởng thành.
Vậy nên, vừa thấy Joel, Tranh Tranh không thể nào rời mắt.
Thấy Tranh Tranh nhìn mình một cách thẳng thừng và vô lễ như vậy, Joel lập tức tỏ ra không vui, anh xoay người né tránh.
Tranh Tranh liếm môi, gương mặt tham lam của cô ta lộ ra sự quả quyết.
Phía bên trong, vừa đi vào, Tư Nhiên đã hỏi thẳng: “Gian Thanh, sao em lại thích một người phụ nữ lỗ mãng như thế?”
Văn Gian Thanh lập tức mất hứng: “Anh! Sao anh có thể nói thế chứ?”
Thấy vẻ mặt của Văn Gian Thanh, Tư Nhiên liền hiểu ra ngay lí do vì sao Văn Nhất Phi và Lưu Nghĩa lại tức giận!
Văn Gian Thanh đúng là rất bướng bỉnh!
Chỉ coi mình là đúng.
Người khác nói gì cũng không chịu nghe.
Có ai nhìn một đứa bé như thế mà không tức giận chứ?
Nhà họ Văn chiều hư Văn Gian Thanh rồi, cậu bé là người thừa kế duy nhất của cả hai gia tộc, cho nên nuông chiều là chuyện đương nhiên.
Nhưng mà, cứ nuông chiều thế này thì e rằng sớm muộn gì cũng hủy hoại cậu bé mất!
Tư Nhiên không thể trơ mắt nhìn Văn Gian Thanh bị cái cô Tranh Tranh kia hủy hoại được nên anh lập tức nói: “Gian Thanh, em là con trai cả của nhà họ Văn, em phải gánh vác rất nhiều trách nhiệm trên vai, con còn không tự biết rõ à? Sao có thể chọn một người phụ nữ như thế làm đối tượng kết hôn trong tương lai được chứ? Nếu như cô ta là con gái nhà lành thì còn được. Ba mẹ em không phải là người cổ hủ. Chỉ cần cô ta có xuất thân trong sạch, an phận thủ thường, ngoan ngoãn hiểu chuyện thì họ sẽ đồng ý ngay. Cho dù không thể giúp em trên phương diện sự nghiệp thì cũng sẽ không mang lại tai tiếng cho em.”
“Anh, sao anh có thể nói như thế chứ? Chẳng nhẽ anh theo đuổi chị cả chỉ vì chị ấy có thể giúp đỡ cho sự nghiệp của anh à?” Văn Gian Thanh buột miệng.
Tư Nhiên hung hăng đập bàn: “Gian Thanh! Em nói về chị em kiểu gì thế?”
Văn Gian Thanh lập tức nhận ra mình đã lỡ lời, cậu bé vội vàng chữa lại: “Em xin lỗi, anh ơi, em sai rồi!”
Tư Nhiên rất tức giận, anh lập tức đứng lên, sau khi đi tới đi lui ba vòng quanh căn phòng, anh mới nói tiếp: “Gian Thanh, anh là anh của em. Anh có thể bỏ qua cho những lời ban nãy của em. Nhưng em có thể nghe anh khuyên một câu không? Dù sao em cũng phải điều tra cái cô Tranh Tranh này rồi sau đó hẵng quyết định xem có muốn ở bên cạnh cô ta không, được chứ? Coi như anh cầu xin em, được không?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...