Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Thẩm Hà gật đầu mỉm cười: “Tiếp tục nói đi.”

“Tôi có thể hỏi cô trước... cô là người gì không?”Hồ Phi luôn cảm thấy cô gái trước mặt rất quen mắt, dường như đã gặp qua ở đâu. Nhưng Hồ Phi cũng biết rõ bản thân mình có bao nhiêu cân lượng, với thân phận và địa vị của anh ta, là tuyệt đối tuyệt đối chưa từng gặp qua nhân vật nữ thần đẳng cấp như vậy.

Loại cấp bậc này, là sự tồn tại mà Hồ Phi 8 đời ngưỡng vọng cũng không thể nào có được.

Thẩm Hà không hề thừa nhận thân phận của mình, chỉ mỉm cười và nói: “Yên tâm, em sẽ không làm hại gì đến anh đâu, em chỉ đơn thuần tò mò về Sử Hiểu Yến thôi, không hề có ân oán hay thù hận gì đâu, anh không cần lo lắng việc này sẽ ảnh hưởng đến anh, sẽ không xảy ra việc cháy thành vạ lây đâu.”

Nghe thấy lời của Thẩm Hà đã nói ra những điều lo lắng trong lòng mình, vẻ mặt Hồ Phi ngay tức khắc không thể giấu được nữa.

Đây cũng là một khía cạnh đã nói lên cô gái trẻ trung xinh đẹp không ai bằng này, tuyệt đối không phải là người bình thường.

Hồ Phi suy nghĩ một hồi, mới trả lời: “Có một số chuyện của Sử Hiểu Yến, quả thật người khác sẽ không biết được nhiều. Sở dĩ tôi biết được, cũng bởi vì trùng hợp mà thôi.”


Thẩm Hà gật gật đầu, không có cắt ngang lời anh ta nói, và tiếp tục để cho anh ta nói tiếp.

“Lần đầu tiên tôi gặp được Sử Hiểu Yến, là vào hai năm trước, cô ta lúc ấy, vừa mới bị đuổi ra khỏi nhà, trên người một đồng cũng không có, nên đã vào quán bar làm nhân viên phục vụ. Lúc đó đúng lúc tôi cùng với bạn đến quán bar đó uống rượu, nên mới quen được Sử Hiểu Yến. Sử Hiểu Yến lúc đó, là người tình của quản lý trong quán bar đó, mà quản lý đó còn có một cô bạn gái, và còn là một cô gái rất lợi hại. Hôm đó, là sinh nhật của Sử Hiểu Yến, người quản lý đó vốn định ở quán bar mừng sinh nhật cho Sử Hiểu Yến, kết quả thì, cô bạn gái của người quản lý đó lại tìm đến đây, và đánh Sử Hiểu Yến trước mặt mọi người. Lúc đó hoàn cảnh rất hỗn loạn, mọi người đều lo đánh nhau, không ai nhìn thấy Sử Hiểu Yến bị thương.”

“Tôi lúc đó cũng không biết nghĩ sao nữa, chỉ cảm thấy cô ta rất tội nghiệp, nên đã đưa cô ấy đi bệnh viện. Nào ngờ, Sử Hiểu Yến lại nhớ số điện thoại của tôi, không có việc gì cũng luôn nhắn tin, gửi wechat cho tôi, kêu tôi đến quán bar uống rượu. Bởi vì tôi biết cô ta là nhân viên phục vụ, nên tôi đã không đồng ý. Sau đó, cô ta đã gửi một tấm ảnh cho tôi, cô ta nói nếu cô ta vẫn không bán được rượu, thì cô ta sẽ bị đuổi việc. Tôi nhất thời mềm lòng, nên đã đi đến đó. Nào ngờ...”

“Nào ngờ Sử Hiểu Yến lại bỏ thuốc vào ly rượu của tôi, sau khi tôi uống vào liền cảm thấy mơ mơ màng màng và ngủ thiếp đi. Đến khi tôi tỉnh lại, thì Sử Hiểu Yến đã nằm kế bên tôi rồi. Lúc đó, tôi đã có bạn gái rồi. Bởi vì chuyện này, mà tôi với bạn gái tôi đã chia tay nhau. Nhưng tôi và Sử Hiểu Yến cũng không có đến với nhau.” Hồ Phi vừa nói đến đây, gương mặt liền đỏ ửng lên, đối mặt với nữ thần mà nói ra những sự việc chẳng hay ho này, có lẽ bất luận là ai, cúng sẽ cảm thấy không được tự nhiên thôi?

Thẩm Hà thở một hơi dài, gốc gác của Sử Hiểu Yến này quả nhiên không phải là lương thiện gì.

Tuổi còn nhỏ vậy mà đã bắt đầu có tâm kế như vậy rồi.

“Sau đó thì tôi lẫn tránh Sử Hiểu Yến, bất luận cô ta liên lạc với tôi như thế nào, tôi cũng không ra gặp cô ta.” Hồ Phi tiếp tục nói: “Sau đó tôi nghe nói cô ta nghỉ việc ở quán bar rồi, và sau đó rất lâu rồi cũng chẳng còn liên lạc gì cả. Đến khi tôi gặp lại cô ta, thì cô ta đang bị người khác đánh dữ dội ngay trên đường, toàn thân đều là vết thương. Lúc mới đầu tôi vẫn chưa nhận ra cô ta, nên đã xông vào cứu cô ta. Sau đó tôi mới biết, cô ta thật sự không có tiền ăn cơm, nên mới đi ăn cơm chực... lúc ấy tôi mới biết được, trên người cô ta thật sự không có một đồng nào cả. Và cô ta còn bị chủ nhà đuổi ra ngoài, không còn chỗ để đi. Tôi thì lại không thể thu nhận cô ta, nên đã đưa cô ta đến khu nhà trọ nghèo...”


Thẩm Hà gật gật đầu: “Tiếp tục đi.”

“Trên người tôi cũng không còn bao nhiêu tiền, nên đã đem hết số tiền đó cho cô ta. Tiền thuê phòng của khu nhà trọ nghèo đó rất rẻ, một ngày 20 ngàn, một tháng cũng chỉ có 500 ngàn thôi. Và cô ta đã ở chỗ đó.” Hồ Phi nói: “Tiếp sau đó, tôi và cô ta liên lạc với nhau ngày càng nhiều. Cô ta đã từng làm việc ở một số cửa hàng để kiếm ăn, nhưng đều làm không lâu, như kiểu 2 ngày đánh cá 3 ngày phơi lưới vậy, vì vậy cô ta cũng không có bao nhiêu tiền. Nhưng cô ta lại thích cuộc sống xa xỉ, nên...”

“Nên, anh cho rằng cô ta luôn bám lấy anh, là vì căn nhà này của anh?” Thẩm Hà mở miệng hỏi.

Hồ Phi gật gật đầu: “Tuy rằng tôi ở nông thôn bên trong thành thị, nhưng khi căn nhà này của tôi một khi phá bỏ, thì có thể đổi lấy 4 căn nhà khác. Ở nơi này của chúng tôi, cô cũng biết đó, một căn nhà cũng trị giá mấy chục tỷ rồi. Nhưng tôi thật sự không thích cô ta, chỉ là cô ta suốt ngày cứ bám lấy tôi thôi.”

Thẩm Hà gật đầu: “Đúng là như vậy. Tuy rằng anh không có tiền, nhưng căn nhà này, chính là sự bảo hộ cho cuộc sống sau này của anh! Cho dù anh nghèo thế nào đi chăng nữa, nhưng ít ra vẫn còn cái ổ. Tuy nhiên, hơi lộn xộn một chút.”

Gương mặt Hồ Phi lại lần nữa đỏ ửng lên, tiếp tục nói: “Tình huống của tôi cũng rất đơn giản, cô cũng không cần phải điều tra tôi nữa. Tôi nói cho cô biết luôn vậy. Từ nhỏ tôi đã không còn cha mẹ, nên đã sống chung với bà nội, căn nhà này là của bà nội, và tôi là đứa cháu duy nhất của bà ấy, vì vậy người thừa hưởng căn nhà này cũng là tôi. Căn phòng này là của tôi, phòng bà nội thì ở lầu một phía dưới, còn mười mấy căn phòng còn lại đều đã được thuê ra ngoài rồi. Tiền thuê phòng mỗi năm cũng có khoảng vài trăm triệu. Vì vậy, tôi và bà nội tôi đều sống nhờ vào tiền thuê phòng này.”

Thẩm Hà tiếp tục gật đầu.


“Bà nội xài tiền rất ít, nên số tiền đó đa số đều cho tôi xài. Bây giờ tôi cũng không có công việc chính thức, thỉnh thoảng thì đến cửa hàng của bạn giúp đỡ, nên mỗi năm đều chia cho tôi một ít hoa hồng, vì vậy thu nhập một năm của tôi cũng có khoảng hai chục triệu.” Hồ Phi tiếp tục nói: “Số tiền này, có lẽ trong mắt cô không là bao nhiêu, ngay cả một chiếc đồng hồ của cô cũng mua không nổi. Nhưng đối với những người bình thường như chúng tôi mà nói, cuộc sống như vậy cũng được xem là ok rồi. Vì vậy, tôi cho rằng Sử Hiểu Yến tham tiền của tôi, cũng không có gì quá đáng!”

Thẩm Hà liền mỉm cười nói: “Nhưng từ sự việc xảy ra hôm nay có thể thấy được, cô ta có lẽ không phải tham tiền của anh. Vì nếu như tham tiền của anh, thì cô ta sẽ không đem số tiền lớn ra, để chuộc anh ta từ trong quán bar như vậy?”

“Sao cô lại biết...”vẻ mặt Hồ Phi kinh ngạc nhìn Thẩm Hà, phía sau lưng bỗng nhiên siết chặt lại.

Đây là sự việc vừa mới xảy ra thôi mà, sao cô ta biết được vậy?

Con đường tin tức này cũng thật là đáng sợ!

Thẩm Hà chỉ cười mà không nói gì cả.

Hồ Phi cuối đầu xuống, suy nghĩ một hồi rồi nói: “Có lẽ cô nói đúng. nhưng tôi vẫn sẽ không thích cô ta.”

“Vậy là, ở trong quán bar, việc cô ta luôn bám lấy anh, là vì muốn hẹn hò với anh à?” Thẩm Hà đột nhiên cảm thấy Sử Hiểu Yến này bắt đầu có chút thú vị rồi.


Nếu như nói trước kia khi chưa quen biết Thẩm Duệ, mà bám lấy Hồ Phi là muốn mưu toan tài sản của Hồ Phi.

Thì bây giờ sau khi quen biết được một nam thần cao quý, mà vẫn bám lấy Hồ Phi, thì đó chính là vì tình yêu rồi!

Bởi vì tình yêu đó!

Thẩm Hà cười thích thú.

Những lời mà cô ấy nói với bản thân mình ngày hôm nay, thật sự có ý nghĩa vô cùng.

Và ngay lúc này, chuông điện thoại của Hồ Phi bỗng vang lên.

Hồ Phi vừa nhìn vào số điện thoại, liền ngại ngùng và tắt máy đi.

Nào ngờ đối phương không những không chịu buông tha mà còn gọi liên tục, Thẩm Hà liền nói: “Có phải là Sử Hiểu Yến không? Bắt máy đi!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui