Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Gia Cát Du Du nói xong liền khoác chăn bước xuống giường giống như đang chuẩn bị nhảy lầu.

Eddie bị hành động của Gia Cát Du Du hoảng hốt bởi hành đông của Da Cát Du Du. Cậu bất chấp mọi chuyện nhanh chóng chạy tới ngăn cản Gia Cát Du Du.

“Cô làm gì vậy?” Eddie chợt hoảng loạn: “Tôi đâu có nói sẽ không thừa nhận chứ!”

Tất nhiên Gia Cát Du Du sẽ không nhảy lầu thật, vốn dĩ cô chỉ muốn bước xuống bậc thang thôi mà.

Cô ôm lấy mặt khóc thút thít, vừa khóc vừa nói: “Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao?”

Eddie suy nghĩ một lúc lâu cũng không lên tiếng.

Để Gia Cát Du Du ở cùng mình sao?

Thật nực cười!

Cậu đường đường là tam thiếu gia của gia tộc dầu khí lớn nhất trong nước, làm sao lại có thể lấy một con gái của một cán bộ được?

Hơn nữa lại không phải con gái của một cán bộ lớn? Nếu là cán bộ ngoại giao thì còn có thể chấp nhận được! Ít nhất cũng phải muôn đăng hộ đối chứ!

Thế nhưng Gia Cát Du Du chỉ là con gái của một viên cán bộ ở huyện.

Sự chênh lệch này không chỉ có một chút thôi đâu.


Dù sao cũng đã ngủ chung với con gái người ta rồi, bây giờ lại phủ bỏ trách nhiệm cũng không được.

Eddie bứt rứt một lúc lâu mới lên tiếng: “Được rồi, cô đừng khóc nữa, chuyện này tôi sẽ suy nghĩ thật kỹ! Và sẽ cho cô một câu trả lời!”

Nói xong Eddie quay lại thay thay quần áo sau đó cũng không thèm quay đầu lại mà trực tiếp bước ra phòng.

Đợi đến lúc Eddie rời đi, Gia Cát Du Du cũng không khóc nữa. Cô chỉnh lại quần áo của mình và cũng rời khỏi phòng.

Tại thời khắc này vừa hay giây phút vui vẻ và náo nhiệt nhất của thế giới bên ngoài.

Trừ nhân viên an ninh, còn lại tất cả mọi người đều vui chơi hết mình.

Mọi người đã chuẩn bị rất nhiều phần quà nhỏ để tặng cho nhau.

Cho dù món quà đó có đắt tiền hay bình thường thì cũng đều là tấm lòng của người tặng.

Vì vậy, trong thời gian ngắn, mỗi người đều được nhận rất nhiều quà mừng năm mới.

Lúc này Eddie mới quay lại.

Cậu vừa đi tới đã có người tặng quà cho và nói: “Eddie, sao sắc mặt cậu kém vậy? Có phải cơ thể có chỗ nào khó chịu hử?”

“Ừm, mình có chút khó chịu. Nhưng không sao đâu.” Eddie cười miễn cưỡng nhận lấy quà, vừa ngẩng đầu lên liền thì thấy Thẩm Hà và Vu Tiểu Uyển đang khiêu vũ bên cạnh đống lửa.

Thấy gương mặt xinh đẹp đầy tự tin của Thẩm Hà trong đầu Eddie lại hiện lên những hình ảnh kinh tởm của anh và Gia Cát Du Du.

Thẩm Hà càng đẹp lại càng khiến cậu không muốn nghĩ đến hình ảnh đó nữa.

Eddie thầm suy nghĩ, cùng lắm cho cô ta một khoản tiền sau đó đuổi đi là xong.

Tuyệt đối không thể để Thẩm Hà biết được chuyện này.

Eddie đang tập trung suy nghĩ thì bên cạnh có bạn nói với cậu: “Cậu vẫn còn đứng đây sao, cậu không thấy không khí đang rất náo nhiệt à. Vừa nãy công chúa đang nhảy không cẩn thận bị ngã ở kia kìa, hoàng tử Joel đã lập tức chạy tới đỡ cô ấy dậy. Bức tranh tình cảm như vậy khiến vô số người đang điên loạn reo hò hét kia kìa.”

Những lời người bạn này càng khiến trái tim Eddie thêm chua xót.

Cậu quay sang nhìn về phía hoàng tử Joel, quả nhiên, hoàng tử Joel và Thầm Hà đang nhìn nhau với tình cảm mặn nồng, trong mắt họ chỉ có tồn tại người kia, ánh mắt đó quá rõ ràng rồi.

Vì vậy Eddie lại càng ghen tị.

Cung Tử ngồi bên cạnh đống lửa cũng lấy quà của mình tặng cho mọi người.


Có người không nhịn được hỏi Cung Tử: “Cung Tử này, tại sao ngày nào mình cũng thấy cậu vui vẻ thế? Hình như chưa bao giờ mình nhìn thấy cậu bị xuống tinh thần cả?”

Cung Tử cười hì hì nói: “Tất nhiên lúc nào cũng phải vui rồi! Có thể làm bạn với những người suất sắc như các cậu, sao có thể không vui được? Nhất định rất vui rồi!”

“Ya, cậu không cần nói quá lên vậy đâu.” Mọi người xung quang đều cười ha ha rồi nói tiếp: “Thảo nào có nhiều người thích cậu!”

“Mình cũng rất thích mọi người mà!” Cung Tử khiêm tốn trả lời: “Nè, đây là quà mình chuẩn bị, cũng không phải đồ quý giá gì hi vọng các cậu không chê nha.”

Sau đó Cung Tử cầm quà của mình tặng cho mỗi người một phần.

Mọi nười đều vui vẻ cười nhận quà, nhân tiện cũng đem quà của mình tặng cho cô.

Một bạn học thích chơi bát quái kéo tay Cung Tử lại bên cạnh mình rồi thần bí hỏi: “Nè, mình hỏi cậu chút chuyện. Nghe nói Gia Cát Du Du đang yêu, đây có phải sự thật không vậy?”

Cung Tử hơi ngẩn người sau đó lập tức giả bộ không biết gì nói: “Hả? Việc này mình cũng không biết nữa!”

“Cậu đừng nói vậy chứ, cậu và cô ấy ở cùng một phòng trong ký túc xá, cậu không biết thì còn ai biết nữa đây! Cô ấy nói chuyện yêu đương nhất định phải gọi điện thoại hoặc gửi tin ncậu, có thật là cậu không nghe thấy gì sao?” Người bạn này không dễ dàng buông tha cho Cung Tử tiếp tục hỏi: “Cậu có nghe nói, vào tháng trước bạn trai cô ấy đã lén lút đến gặp cô ấy chưa! Có bạn nói buổi tối hôm ấy đã nhìn thấy Gia Cát Du Du ở bên đường bên cạnh nhưng lại không nhìn thấy bạn trai của cô ấy, tối như vậy rồi cô ấy còn tới đó làm gì nữa? Mình vừa hỏi mấy chú cạnh vệ, họ nói mấy ngày trước quả thực đã có du thuyền đến gần hòn đảo này, cho nên chỉ có thể anh ta không ở trên đảo, chú ấy nói cũng chặn anh ta lại. Hơn nữa Gia Cát Du Du quả thực đã đi lên du thuyền đó.”

“Hả, những điều cậu nói đều là sự thật sao.” Cung Tử miệng há hốc mắt mở to hỏi lại: “Cậu khẳng định vậy sao? Lời cậu nói đều là sự thật đúng không?”

Người bạn kia nhìn nét mặt của Cung Tử không giống như đang giả bộ, nhịn không được nhìn cô bằng con mắt nghi ngờ, nói: “Đã xảy ra gì phải không? Cậu là bạn kiêm bạn cùng phòng của cô ấy, vậy nên chuyện này cậu phải biết rõ hơn mình chứ?”

Cung Tử cười khổ rồi lên tiếng: “Cậu đừng nhắc nữa. Cậu cứ coi như mình không có quan hệ gì với Gia Cát Du Du đi. Chuyện của cô ấy mình cũng chẳng bao giờ hỏi qua. Để tránh bị mắng.”

Người bạn này chợt hiểu rõ sự tình, cười nhẹ nói: “Cũng đúng, cậu và cô ấy bề ngoài thì hòa thuận nhưng sâu bên trong đều có khúc mắc riêng. Thôi cậu quên chuyện này đi, cứ coi như mình chưa hỏi gì cả.”

“Cũng được, mình đi tới nơi chỗ chơi đây.” Cung Tử lập tức đứng dậy xoay người dời đi, quay lại chỗ Thầm Hà.

Cung Tử nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy chuyện này có chút gì đó không đúng.


Nhất là hôm nay lúc ở trong toilet lại thấy cái vật kỳ lạ kia, nghĩ thế nào cũng cảm thấy có chút khác thường.

Tuy cô chưa bao giờ nhìn thấy vật này thế nhưng trong tiềm thức lại nói cho cô biết vật này không nên xuất hiện ở trong độ tuổi của bọn cô.

Cuối cùng Cung Tử không thể nhịn được nữa nói hết tất cả những gì mình biết cho Thẩm Hà nghe.

Đúng lúc đó Vu Tiểu Uyển cũng ở đó, sau khi nghe Cung Tử nói xong mọi chuyện Thẩm Hà và Vu Tiểu Uyển đều quay ra nhìn nhau, không biết nên nói thế nào.

Gia Cát Du Du có bạn trai sao?

Lại còn là một tên trọ phú ư?

Nếu Gia Cát Du Du thật sự có bạn trai, nếu tốt thì không có gì để nói rồi. Còn nếu là trọc phú, chắc sẽ có ảnh hưởng không tốt.

Hơn nữa Thẩm Hà và Vu Tiểu Uyển cũng chưa nhìn thấy cái đồ mà Cung Tử nói, nên hai người cũng không biết nói gì nữa.

Chỉ biết rằng, sau khi có Hạ Thẩm Châu, Thẩm Thất cũng không mang thai nữa, do vậy ở trong nhà cũng không có khác gì bình thường!

Còn lúc những thân thích khác mang thai thì cũng chỉ thông báo cho mọi người biết vậy thôi, vì vậy Thẩm Hà chưa từng nhìn thấy và cũng không biết đó là gì!

Mà Vu Tiểu Uyển lại càng trong sáng hơn.

Từ nhỏ đến lớn cô cũng chưa từng thấy qua thứ đó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui