“Anh câm miệng, anh ấy không phải người như vậy.” Thích Vi Vi lập tức quát, tuyệt đối không cho phép bất kỳ kẻ nào bôi nhọ anh Thiên Tứ của cô.
“Anh ta không phải người như vậy?” Uông Hạo Thiên hừ lạnh, ép hỏi: “Tốt lắm, vậy cô có dám nói cho anh ta biết, số tiền này là cô dùng thân thể để đổi lấy không? Tôi cũng không tin, anh ta sẽ không quan tâm, tôi
nghĩ cô hoàn toàn không có nói cho anh ta biết, đúng không?”
“Tôi………..” Sắc mặt Thích Vi Vi trở nên trắng bệch, anh Thiên Tứ có để ý hay không, cô quả thật không nắm chắc.
“Thế nào? Sợ hãi sao? Nói cũng không dám nói cho anh ta biết, còn dám ở đây nói chuyện tình cảm sao? Thật sự là quá buồn cười.” Uông Hạo Thiên châm chọc cô không chút lưu tình.
“Anh…….” Thích Vi Vi bị anh chọc giận, buồn bực trừng mắt nhìn anh, không hề nghĩ ngợi liền thốt ra: “Buồn cười sao? Tôi đây nói cho anh, cảm xúc của tôi, tình yêu trọn vẹn của
tôi, tất cả những gì của tôi, bao gồm cả cơ thể của tôi đều chỉ dành
cho…….người mà tôi yêu nhất.” Những chữ cuối cùng cô nói thật nhỏ, bởi vì cô nhìn thấy sắc mặt của anh thật nặng nề, đang nhìn cô chằm chằm…………
Uông Hạo Thiên nắm lấy cánh tay của cô, khóe môi mang theo nụ cười âm trầm đáng sợ: “Tiểu thư, dường như em đã quên, bây giờ em là người phụ nữ của tôi, em nghĩ
muốn giữ lại tất cả, cũng phải hỏi xem tôi có cho phép hay không?”
“Anh muốn làm gì?” Lúc này Thích Vi Vi mới cảm giác được có chút sợ hãi, ánh mắt hoảng sợ nhìn anh, dùng sức muốn giãy ra khỏi anh: “Thân thể tôi không tiện, anh đã hứa với tôi………” Còn chưa nói dứt lời, ánh mắt liền trừng lớn…………
Bởi vì anh
cúi đầu, đột nhiên hôn lên môi cô, bản thân có thể cảm giác được đôi môi mát lạnh của anh chạm vào môi mình, tâm trí cô trống rỗng……….
Uông Hạo Thiên dùng sức liếm mút đôi môi cánh hoa của cô, nhìn thấy bộ dáng ngây ngốc của cô, mở miệng khiêu khích: “Hương vị không tệ, rất ngọt ngào.”
“Anh vô sỉ.” Lúc này Thích Vi Vi mới phản ứng lại, giận đến cực điểm, hận anh đến
chết, vươn tay đánh vào mặt anh, nước mắt cũng không ngừng chảy xuống,
đây chính là nụ hôn đầu tiên của cô nha, cô muốn giữ lại cho anh Thiên
Tứ, làm sao có thể bị anh ta đoạt mất, cô phải làm sao đối mặt với anh
Thiên Tứ đây…………
Uông Hạo Thiên lập tức cầm lấy bàn tay đang đánh tới của cô, cảnh cáo: “Em tốt nhất nên cư xử cho đúng mực một chút, nếu không, thì không chỉ là
một nụ hôn, tôi sẽ cho thân thể ngọc ngà của em nằm phía dưới thân tôi,
không tin, em có thể thử xem.”
“Đê tiện, tiểu nhân, tôi muốn giết anh.” Năm lần bảy lượt bị anh uy hiếp, làm cho cô điên cuồng mất hết lý trí, bàn tay cầm cái kẹp cài tóc liền hung hăng đâm tới………
Không ngờ cô đột nhiên đâm mình, Uông Hạo Thiên trốn tránh không kịp, nhìn thấy cái
kẹp tóc trong tay cô, hướng về phía ngực mình đâm tới………….
Phập, cái
kẹp tóc lập tức đâm vào ngực anh, cô dùng một chút sức rút nó ra, một
dòng máu tươi liền trào ra, áo sơ mi trắng tinh trong nháy mắt đã bị
nhuộm đỏ…….Cái kẹp tóc dính máu hiện ra trước mặt của cô, làm cho cô lập tức tỉnh táo trở lại………
Leng keng,
cái kẹp tóc trong tay liền rơi xuống mặt đất, nhìn thấy máu tươi từ
trong ngực anh trào ra, cô lập tức cảm thấy hoảng hốt lo sợ, cô đâm anh, cô đả thương người? Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Trốn, đây chính
là phản ứng đầu tiên của cô.
“Chết tiệt, cô muốn làm gì?” Uông Hạo Thiên giận dữ gào thét, không nghĩ tới cô thật sự đâm mình bị
thương, món nợ này về sau sẽ tính, bây giờ quan trọng nhất chính là cầm
máu, vậy mà cô còn thực sự muốn chạy.
Thích Vi Vi
chạy đến cửa thì chợt dừng bước, cô đang làm gì vậy? Tại sao cô có thể
bỏ trốn? Đó là phạm pháp, chẳng may anh ta tố cáo mình, thì mình phải
ngồi tù, phải bồi thường, tương lai cũng bị hủy………
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...