Thấy biểu cảm của Thẩm Hà không được tự nhiên cho lắm, Gia Cát Du Du tiếp tục lấy lòng nói: “Có phải cậu chê thân phận của tớ thấp nên không muốn làm bạn với tớ nữa à? Tiểu Hà, dù sao chúng ta cũng từng học múa chung trong lớp vũ đạo, cậu sẽ chê tớ thật sao?”
Gia Cát Du Du đã nói thế rồi, Thẩm Hà còn có thể nói gì chứ?
Thẩm Hà chỉ đành nói: “Không phải, tớ không nói thế mà.”
“Nếu không phản đối, chúng ta làm bạn tốt đi!” Gia Cát Du Du ôm lấy cánh tay Thẩm Hà như thể quen thuộc lắm vậy: “Về sau chúng ta sẽ là bạn thật rồi!”
Mặc dù Thẩm Hà cảm thấy Gia Cát Du Du có gì đó là lạ, nhưng người ta tỏ ý tốt thế rồi, Thẩm Hà cũng không tiện từ chối, chỉ có thể gật đầu nói: “Ừ, được.”
Vì thế, Gia Cát Du Du cứ thế mặt dày mặt dạn đi theo Thẩm Hà, còn cố ý lấy lòng Tiểu Uyển.
Đáng tiếc, thái độ của Tiểu Uyển đối với cô bé vẫn luôn rất thản nhiên, chỉ khi nhìn thấy Thẩm Hà mới cười sáng lạn.
Còn Thẩm Duệ thì sao?
Ha ha.
Tưởng rằng người của thừa kế của Hạ gia dễ nói chuyện vậy sao?
Đừng đùa nữa có được không?
Hắn kế thừa truyền thống của cậu ruột đấy, cực kì chiều em gái!
Chỉ dịu dàng với mình Thẩm Hà!
Còn những cô bé khác, cách càng xa càng tốt!
Mặc dù Gia Cát Du Du mượn danh nghĩa của Thẩm Hà không ngừng chạy tới lớp A, nhưng lại rất ít khi gặp được Thẩm Duệ.
Gia Cát Du Du ngầm thề, nhất định phải trở thành thiếu phu nhân đời tiếp theo của Hạ gia!
Nhất định cô bé phải lấy hoàng tử Thẩm Duệ!
Vì vậy, nhóm ba người này được thành lập một cách kì lạ như vậy.
Những người vốn dĩ xem thường Gia Cát Du Du, vì nể mặt Tiểu Uyển và Thẩm Hà cũng chấp nhận cô bé.
Gia Cát Du Du như thể cáo mượn được oai cọp.
Thời gian trôi qua rất nhanh, đã sắp là cuối tháng sáu âm lịch rồi.
Mấy ngày nữa là mùng bảy tháng bảy, cũng chính là hôn lễ của Thẩm Thất và Hạ Nhật Ninh!
Trong tháng sáu, Hạ gia liền đã bắt đầu chuẩn bị.
Ngoại trừ Thẩm Thất, thế hệ trẻ bên Thẩm gia được điều động hết.
Tần Trân có thai không dám ra ngoài nên ở nhà chăm sóc Thẩm gia lão thái thái.
Hạ gia mời quan khách tới tham gia hôn lễ.
Dưới sự cầu khẩn của Thẩm Thất, Hạ Quốc Tường và Vu Thấm Nguyệt đồng ý dùng thân phận ba mẹ chồng để xuất hiện trên lễ cưới.
Thẩm Tử Dao dẫn một người đàn ông cao lớn tuấn tú tới, người đàn ông này không phải ai khác, chính là người trong khách sạn lúc tổ chức hôn lễ của Từ Vân Khê và Lưu Vân Phục.
Nnăm nay ông ấy năm mươi ba tuổi, là con lai giữa Tây Âu và hoa kiều, kinh doanh đồng hồ, tên là Gerry.
Hôm đó hai người họ trúng tiếng sét ái tình, Gerry liền tấn công Thẩm Tử Dao.
Gerry là người thông minh, cũng rất khéo léo, hiểu được chân lí phải đi vòng mới tìm được đường cứu nước.
Biết được thân phận của Thẩm Tử Dao, hắn chạy tới Đông Bắc để lộ diện trước mặt Thẩm gia.
Phải nói là chiêu này rất có tác dụng.
Sau khi lấy được thiện cảm của người nhà họ Thẩm, Thẩm gia yên tâm để Thẩm Tử Dao quen hắn.
Vậy nên, Gerry dùng thân phận là bạn trai của Thẩm Tử Dao tới tham gia hôn lễ của Thẩm Thất và Hạ Nhật Ninh.
Hắn chào hỏi những người xung quanh một cách quen thuộc, đủ để biết rằng, người đàn ông lí tưởng này cũng là người trong giới.
Trong khi chuẩn bị hôn lễ, Gerry chạy tới chạy lui, chủ động nhận lo chuyện dựng hiện trường.
Hạ gia nghĩ rằng thông gia tương lai thật nhiệt tình.
Nhưng thái độ của Thẩm gia cho thấy Gerry rất có thể chính là bến đỗ cuối cùng của Thẩm Tử Dao.
Vậy nên Hạ gia khá là khách khí với anh.
Đương nhiên Gerry cũng biết những điều này, vì thế càng thêm nhiệt tình với Hạ gia.
Quả thực coi Thẩm Thất thành con gái ruột của mình, thảo luận các vấn đề trong chuyện dựng hiện trường với Hạ gia, không bỏ qua một chi tiết nào.
Thấy Gerry nhiệt tình như vậy, Thẩm Tử Dao có chút ngượng ngùng.
Thân là mẹ ruột, bà còn không cận thận tới mức đó.
Gerry vốn là một ông chú đẹp trai, lại rất có sức hút, vì thế chung đụng với người nhà họ Hạ cũng rất vui vẻ.
Hạ gia ngầm xuýt xoa, bên thông gia rất không tệ.
Thẩm gia và Hạ gia bận rộn vô cùng, là người trong cuộc nhưng Thẩm Thất lại không thấy hồi hộp chút nào.
Cô cũng muốn hồi hộp, nhưng mà không có thời gian để hồi hộp!
Bởi vì cô bận quá, bận tới mức không còn quan tâm tới hồi hộp được nữa!
Đám cưới thế kỉ của Thẩm Thất và Hạ Nhật Ninh mời rất nhiều quan khách.
Vì lấy lòng Thẩm Thất, lấy lòng Hạ gia, những quan khách này đều tìm tới nhà thiết kế của S.A để thiết kế tạo kiểu.
Vậy nên toàn bộ S.A đều rất bận rộn.
Thân là tổng giám đốc của S.A, Thẩm Thất cũng không thoát được, mải miết xử lí chuyện của công ty.
Cộng thêm việc công ty sắp tung ra sản phẩm mới, cho nên cả công ty đều rơi vào trạng thái tăng ca.
Hạ Nhật Ninh đau lòng vợ mình, vì thế điều hết mọi đoàn thể bên Hạ gia tới, Thẩm Thất mới có thời gian nghỉ ngơi.
Hôm nay, Thẩm Thất luôn cảm thấy bồn chồn, cứ thấy có gì đó không thoải mái.
Nhưng cụ thể là không thoái mái ở đâu, Thẩm Thất cũng không nói ra được.
Mạc Thu ôm một đống văn kiện tới, nhìn đồ ăn vặt trên bàn, cô nói với Thẩm Thất: “Tổng giám đốc của chị, sao em lại ăn ô mai? Tuần nay em ăn cả một hòm rồi!”
“Mấy hôm nay bận quá, nóng trong người, em ăn đồ chua cho dễ chịu chút.” Thẩm Thất trả lời, vẫn không ngẩng đầu lên: “Đúng rồi, việc tung ra sản phẩm mới chuẩn bị tới đâu rồi? Thứ hai tuần sau có thể xong được không? Đã liên lạc địa điểm chưa? Người mẫu chuẩn bị sao rồi?”
“Gần ổn hết rồi.
Hôm nay chị sẽ xác nhận lại lần nữa với họ.
Ngoài ra, đây là những đơn hàng mới tăng của chúng ta ở nước ngoài, chị cảm thấy chúng ta nên mở rộng quy mô rồi, nếu không, có thể chúng ta sẽ không theo kịp bước chân của thị trường.” Mạc Thu quả nhiên là một thư lí tận tâm, chị chỉnh sửa lại những tin tức mà mình đã thu thập được, sau đó làm thành văn kiện để báo cáo cho Thẩm Thất.
Thẩm Thất vừa ăn ô mai vừa đọc, gật đầu nói: “Đúng là phải mở rộng, nhưng mà sẽ không kịp đào tạo nhân viên.
Vấn đề này phải giải quyết thế nào? Cũng không thể cứ điều người của Hạ gia tới được.
Vì giúp em Lần này, Nhật Ninh dời hết nhà thiết kế bên đó sang đây rồi.”
Mạc Thu vừa cười vừa nói: “Hết cách rồi, ai bảo S.A phát triển nhanh như thế? Tổng giám đốc Hạ đau lòng vợ, thì thôi cứ đau lòng đi! Dù sao chị là nhân viên của S.A, không phải nhân viên của tập đoàn Hạ Thị, chị không cần biết bên đó sao hết!
Nói xong, Mạc Thu làm mặt hề.
Thẩm Thất cũng cười ha ha: “Chị ấy, chị với anh hai nhanh lên! Em và Nhật Ninh đã tổ chức đám cưới rồi, chị dâu cũng sắp sinh, hai người phải nhanh lên!”
Mạc Thu đỏ mặt: “Tổng giám đốc, em cứ kí tên trước đi! Chờ qua đám cưới của hai người rồi nói sau! Bây giờ toàn thế giới đều đang theo dõi hôn lễ của hai người, chị có ngốc mới kết hôn cùng lúc mới em!”
Hai người lại đồng thanh cười lên.
Thẩm Thất cúi đầu ký tên xoẹt xoẹt, đang ký thì điện thoại bỗng vang lên.
Là Văn Nhất Phi gọi tới, vừa bắt máy, Văn Nhất Phi liền nói trong sự tủi hờn: “Tiểu Thất, em nói với Tiểu Nghĩa nhanh lên! Cô ấy kiên quyết không mặc váy cưới trong hôn lễ, vậy thì kết hôn thế nào được?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...