Thẩm Viễn sững sờ, nói: "Đây là vị nào?"
Thẩm Mạch vội vàng đem Thẩm Viễn kéo sang một bên, khẽ giọng nói: "Anh trai, đây là người khách mà chị gái kêu em chiêu đãi.
Nghe nói là học trò của bà ngoại Từ."
Tin tức của Thẩm Viễn so với Thẩm Mạch còn linh thông, lập tức liền hiểu được đây là chuyện như thế nào rồi.
Văn Gian Thanh so với Thẩm Viễn Thẩm Mạch thì lớn hơn nửa năm, bọn họ cũng đều là cùng năm, vì vậy mối quan hệ với nhau đều vô cùng tốt.
Chuyện lần trước của Văn Gian Thanh đã gặp cô gái này, Thẩm Viễn cũng là biết rõ đấy.
Mặc dù không có nói rõ, Thẩm Viễn đứa bé lanh lợi này, cũng đoán được tám chín phần mười rồi.
Thẩm Hà đột nhiên thì đem người gọi tới đây, nhất định là có mục đích gì khác.
Vì vậy, Thẩm Viễn cũng là cười tủm tỉm nói: "Vậy được, vậy em từ từ chiêu đãi."
Nói xong, Thẩm Viễn liền đi ra ngoài.
"Anh trai, anh muốn đi đâu a?" Thẩm Mạch nhịn không được kêu lên: "Ba cùng daddy ra ngoài hưởng tuần trăng mật, còn anh thì cứ đi ra ngoài!"
Mấy ngày nay, Thẩm Lục cùng Sùng Minh đi đến Nam Mĩ câu cá rồi.
Hai đứa con ở nhà coi như là thả lỏng rồi.
Không ai quản.
Thẩm Viễn cười ha ha, nói: "Anh đi tìm Thẩm Châu đi chơi đây! Thẩm Châu cùng Gian Thanh đi tìm anh trai cả đi chơi rồi."
Thẩm Mạch vừa nghe xong, lập tức bĩu môi nói: "Em cũng đi em cũng đi!"
Thẩm Viễn lập tức dừng chân lại, quay đầu lại nói: "Chị cả không phải cho em thu xếp nhiệm vụ sao? Em còn phải chiêu đãi người khách đây?"
Thẩm Mạch lập tức lộ vẻ do dự rồi.
Đúng vậy a, cô còn phải ở nhà chiêu đãi khách nữa.
Thế nhưng là, tất cả mọi người đều đi rồi, cô cũng rất muốn đi a!
Vừa đúng lúc này, Phạm Đậu Đậu Phạm Đinh Đinh cũng cho Thẩm Viễn gọi điện thoại, nghe được Thẩm Viễn muốn qua tìm Văn Gian Thanh bọn họ, Phạm Đậu Đậu Phạm Đinh Đinh gào khóc tỏ ý bọn họ cũng muốn đi.
Thẩm Mạch vừa nghe xong, lập tức ngồi không yên rồi, nói: "Vậy chúng ta cũng đi đi! Cùng lắm thì, em mang theo Mộ Tiểu Vũ cùng đi a!"
Thẩm Viễn vừa suy nghĩ, cũng được.
Đem em gái một mình bỏ ở nhà, anh cũng lo lắng.
Nếu xảy ra cái chuyện gì, ba cùng daddy nhất định sẽ mắng chết anh!
Vì vậy, Thẩm Viễn liền gật gật đầu nói: "Được, vậy các em cũng tới đi!"
Vì vậy, mấy đứa nhỏ này, cùng nhau tập thể hướng về phía nhà biệt thự của Thẩm Hà dời qua.
Bọn nhỏ, cuối cùng cũng đã tụ tập lại rồi!
Bản thân Thẩm Tùng Tý cũng không ngờ tới, biệt thự lại có thể náo nhiệt như vậy.
Anh vốn dĩ cũng không ngờ tới Thẩm Viễn Thẩm Mạch lại đến, kết quả là, không chỉ có Thẩm Mạch Thẩm Viễn qua đây, Phạm Đậu Đậu Phạm Đinh Đinh cũng qua đây, còn mang tới một cô gái lạ lẫm cũng qua đây rồi.
Trong biệt thự chợt trở nên náo nhiệt.
Thẩm Tùng Tý thân là đứa con lớn tuổi nhất, đương nhiên là chịu trách nhiệm tất cả tiếp đãi của mọi người rồi.
Cũng may anh thường xuyên đi theo bên người Thẩm Nhất, nghe quen tai, nhìn quen mắt, cũng hiểu cách chiêu đãi.
Vì vậy, tuy người nhiều hơn rồi, nhưng mà xử lý được ngay ngắn rõ ràng.
Farina, Thẩm Mạch, Vy Vy cùng Mộ Tiểu Vũ là con gái, vì vậy đều sắp xếp ở phòng trên tầng ba.
Thẩm Tùng Tý, Văn Gian Thanh, Hạ Thẩm Châu, Thẩm Viễn, Phạm Đậu Đậu, Phạm Đinh Đinh là con trai, vì vậy đều ở phòng trên tầng hai.
Tầng một là phòng bếp cùng phòng khách và quán bar nhỏ.
Tất cả người hầu cùng công nhân đều không ở trong kiến trúc chủ thể này, mà là ở trong hai lầu nhỏ của kế bên.
Như vậy vừa thuận tiện chăm sóc, lại vừa có thể phân chia không gian cá nhân nữa.
Thẩm Mạch bởi vì chịu trách nhiệm chiêu đãi Mộ Tiểu Vũ, vì vậy đương nhiên cùng Mộ Tiểu Vũ ở gần.
Farina cùng Vy Vy là bạn tốt, cho nên hai người bọn họ ở gần nhau.
Các con trai ở tầng hai đều rất quen thuộc với nhau rồi, từ nhỏ cùng nhau chơi đùa đến lớn, vì vậy đều tùy ý sắp xếp phòng ở, không quan tâm người nào ở gần người nào ở xa.
Đợi sau khi mọi người đều ở lại rồi, Thẩm Viễn thần thần bí bí tìm được Văn Gian Thanh: "Anh Gian Thanh, em hỏi anh một chuyện! Anh cùng Mộ Tiểu Vũ kia là quan hệ gì a? Anh cũng đừng nói không quan hệ gì a! Nếu như các người không có quan hệ gì, chị gái cũng sẽ không chuyên môn đem người gọi tới đây."
Văn Gian Thanh lúc này cũng hiểu ra rồi.
Anh hậu tri hậu giác hiểu được, tại sao vào lúc buổi tiệc sinh nhật, bà ngoại lại chuyên môn mang cô gái này đến trước mắt anh đi qua đi lại rồi.
Nếu như không phải Thẩm Hà cố ý đem người gọi tới, anh đến bây giờ cũng chưa có lấy lại tinh thần.
Dù sao, lúc đó, tâm tư của Văn Gian Thanh thì ở ngay trên người của Vy Vy rồi.
Đối với cô gái khác, thì hoàn toàn không thèm để ý tới.
Nhưng mà, Thẩm Hà đem cô gái này gọi đến, đây là có mấy ý gì đây a?
"Đừng nói mò, anh cùng với cô ấy đều không có quan hệ gì cả." Văn Gian Thanh vội vàng làm sáng tỏ: "Đêm hôm khuya khoắt đấy, em không mau đi về ngủ đi, ở chỗ này của anh làm gì vậy?"
Thẩm Viễn cái đứa tinh linh này, mới sẽ không đơn giản mà bị lừa gạt qua đấy, nghe được Văn Gian Thanh nói như vậy, lập tức hạ thấp giọng hỏi: "Anh cùng với Mộ Tiểu Vũ này không có quan hệ gì, vậy cùng với Vy Vy kia là quan hệ như thế nào a? Em vừa rồi là nhìn thấy rồi đấy a, ánh mắt mà anh nhìn Vy Vy kia là không bình thường!"
Văn Gian Thanh nhướng mày, chuẩn bị đuổi người.
Thẩm Viễn lập tức lại mở miệng nói: "Anh trai của em, anh không phải là thật sự không hiểu rõ ý của chị gái chứ?"
Văn Gian Thanh lập tức dừng tay, liếc xéo lấy Thẩm Viễn, nói: "Có chuyện thì nói mau." Thẩm Viễn cười ha ha, ở trên ghế sa lon của trong phòng Văn Gian Thanh ngồi xuống, vui tươi hớn hở mà nói: "Em nghe Mạch Mạch nói, chị gái của chúng ta thế nhưng là đích thân gọi điện thoại cùng bà ngoại Từ lấy người, nói là muốn xem thử tính tình và bản tính của cô gái này là như thế nào.
Anh Gian Thanh, đó là bà ngoại ruột của anh.
Anh nói xem, bên người của bà ấy luôn mang theo một tiểu nha đầu như này, sẽ là mấy ý gì đây? Chị gái của chúng ta đoán chừng chính là muốn gọi đến, nhìn xem có phải thích hợp anh không! Dù sao, chị gái của chúng ta thương nhất vẫn là anh đấy a!"
"Em muốn nói cái gì?" Văn Gian Thanh cũng cười theo: "Nhóc con, đúng là thông minh hen."
"Anh trai, chúng ta đều là người một nhà, cũng không cần phải giấu giếm rồi a! Vậy đúng là không có thú vị rồi! Nếu như anh thích chị Vy Vy kia, thì em sẽ giúp các người một tay! Nếu như anh ưa thích Mộ Tiểu Vũ này..." Lời nói của Thẩm Viễn, nói đến vừa đủ.
Văn Gian Thanh lần này ngược lại là không có lảng tránh, gật gật đầu trả lời nói: "Anh quả thật là rất thích Vy Vy.
Thế nhưng là Vy Vy, chưa hẳn sẽ chấp nhận anh! Mặc kệ bà ngoại của anh là tâm tư gì, anh cùng với Mộ Tiểu Vũ kia là tuyệt đối không có khả năng đấy." Thẩm Viễn vỗ lên tay ghế của ghế sa lon, nói: "Được rồi! Có những lời này của anh, em thì nắm chắc rồi! Tiếp sau đây, mấy người chúng ta đoán chừng đều phải ở cùng nhau thêm mấy ngày.
Em giúp anh bên cạnh tìm tòi tìm tòi Mộ Tiểu Vũ kia, xem cô ấy đối với anh có phải có ý tứ kia không.
Nếu như cô ấy đối với anh cũng không có ý tứ gì, vậy là dễ làm rồi.
Nếu như cô ấy đối với anh có ý tứ, em thì sẽ nghĩ cách khiến cô ấy bỏ ý niệm này đi!"
Văn Gian Thanh cười ha ha: "Được, em trai tốt, chuyện này thì nhờ cậy vào em rồi đấy!"
Thẩm Viễn lập tức đứng lên, khẽ giọng nói: "Chuyện này thì cứ để cho em lo là được rồi! Nhưng mà, đến lúc đó anh cũng đừng cùng bà ngoại Từ bán đứng em á! Đừng nói là em làm đấy!"
Văn Gian Thanh cố nén cười, trả lời nói: "Biết rồi biết rồi!"
Ở một bên khác, Farina cũng cùng Vy Vy đang trò chuyện đây!
"Vy Vy, cậu cùng đại thiếu gia của Văn gia rốt cuộc là chuyện như thế nào? Biểu hiện vào đêm nay của các người rất kỳ lạ a!" Farina nhịn không được trực tiếp hỏi.
Vy Vy thở dài một tiếng, nói: "Đúng là một lời khó nói hết a!" Nói xong, Vy Vy liền đem chuyện mình nhận nhiệm vụ, đối tượng nhiệm vụ là Văn Gian Thanh, đều cùng Farina nói qua một lần.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...