Thẩm Hà kiên nhẫn nghe phóng viên hỏi xong, sau đó không nói lời nào đứng yên tại chỗ.
Đám phóng viên đặt câu hỏi xong, thấy Thẩm Hà vẫn không trả lời.
Chỉ đứng như trời trồng, đám phóng viên ai cũng ngơ ngác!
Tình huống này là sao đây?
Thông thường mà nói, sau khi phóng viên đặt câu hỏi xong, sẽ trả lời câu hỏi hoặc sẽ trực tiếp trả lời là không tiện tiết lộ thông tin sao?
Cô ấy không nói tiếng nào, nghĩa là sao đây?
Qua một hồi lâu, Thẩm Hà mới lên tiếng: “Các người hỏi xong rồi chứ?”
Đám phóng viên cùng gật đầu.
Thẩm Hà vẻ mặt hồn nhiên trả lời bọn họ: “Sao các người lại hỏi một người không biết gì hết như tôi, tại sao không đi hỏi cô Fanny Rose? Cô ấy không biết nhiều hơn tôi sao? Cô ấy dù sao cũng là cháu thủ tướng, đương nhiên biết nhiều hơn tôi biết rõ hơn tôi rồi.
Tôi chẳng biết gì hết cả!”
Nói xong câu này, Thẩm Hà quay lưng bỏ đi.
Đám phóng viên định đuổi theo, nhưng Cung Tử Á và các bảo vệ đã cản đám phóng viên lại phía sau.
Đám phóng viên anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, không biết phải nói sao cho đúng.
Lúc trước, khi tham gia buổi phỏng vấn thiên kim Hạ Gia, cô ấy cũng khá hợp tác mà.
Tại sao lần này lại không nói gì hết nhỉ?
Không lẽ bên trong còn nội tình gì sao?
Cung Tử Á đuổi theo Thẩm Hà, nói nhỏ với cô: “Đây là tai họa do đồ ngu xuẩn đó gây ra à? Cả gan dám đồn thổi như thế? Chuyện này làm to ra, sẽ dễ dẫn đến tranh chấp quốc tế.
Còn nếu nhỏ thì sẽ hạ thấp tư cách của Fanny.
Chuyện ngu xuẩn như thế không phải một mình Fanny làm ra chứ?”
Thẩm Hà trả lời một cách chậm rãi: “Ai biết được chứ? Chỉ có người ngu xuẩn mới nghĩ ra được những chuyện này thôi! Xem ra, những ngày tiếp theo, tớ phải ở trong khách sạn nghỉ ngơi cho đã! Tớ sẽ không ra ngoài cho tới khi anh hai và chị dâu tớ đến.
Bản thân Fanny không ngại thì sao tớ phải ngại chứ?”
Cung Tử Á không nói gì mà lắc đầu, rồi mới lên tiếng: “Nếu đây là chủ ý của Fanny, chắc cô ta không ngốc đến nổi tưởng là ép cậu ở lại khách sạn không ra ngoài, là có thể ở bên cạnh với hoàng tử Joel chứ?”
Thẩm Hà vịnh vào cằm mình, suy nghĩ một lúc, lắc đầu nói: “Fanny quả thật không ngốc đến thế.
Chuyện này, chắc do người khác làm.
Rất có khả năng muốn lấy lòng Fanny, nhưng cuối cùng lại lòng tốt đặt sai chỗ, sử dụng sai cách.
Fanny nghe được tin này, chắc hiện tại cũng đang rất đau đầu đây.
Không sao, dù sao tớ cũng bị lệch múi giờ, xong việc ở đây rồi, tớ về khách sạn ngủ thôi! Đợi khi tớ quen với múi giờ rồi, chắc anh hai và Tiểu Uyển cũng đã tới nơi.
Màn kịch tiếp theo, đến lượt họ diễn rồi! Muốn khi không lấy hết các mảng kinh doanh của Joel à, đừng có mơ! Hứ, bộ tưởng Hạ Thẩm Hà tớ đây dễ ăn hiếp lắm à? Lần này tớ mà không xén bớt ba lớp dầu của quốc vương, tớ sẽ đổi họ theo anh ta!”
Cung Tử Á tiếp lời: “Mà nè, Tiểu Hà, nhắc cậu một chuyện! Quốc vương và hoàng tử Joel có cùng một họ.
Nếu cậu gả cho hoàng tử Joel rồi, thì phía trước tên của cậu, sẽ được gắn thêm họ chồng đó.”
Thẩm Hà liếc nhìn Cung Tử Á: “Rốt cuộc cậu là trợ lý chủ tịch của ai vậy?”
Cung Tử Á liền làm động tác lôi kéo, vẻ mặt đáng yêu khiến người khác giận không nổi.
Thẩm Hà phì cười, véo vào mặt Cung Tử Á, rồi mới quay lưng bước đi.
Cung Tử Á nhìn theo bóng dáng Thẩm Hà, trong lòng thầm nghĩ, nếu chỉ có Thẩm Hà ở đây thôi, chắc cùng lắm chỉ xén được một lớp dầu.
Nhưng nếu Thẩm Duệ cũng đến.
Ôi, Quốc vương à, anh tự lo liệu lấy đi nhé!
Thật sự, thật sự rất đồng cảm với anh đó!
Chuyện Thẩm Hà gặp phải ở bên này, Thẩm Duệ cũng đã nhanh chóng biết được.
Em gái ruột bị ăn hiếp à?
Ahahaha, chuyện này, không xảy ra ở Hạ gia đâu!
Thế là, Thẩm Duệ đã nhanh chóng tìm ra một danh mục mới toanh.
Danh mục này chính là, anh nghe nói trong nước có một nhà thiết kế trang sức rất nổi tiếng, anh sẽ dẫn vợ sắp cưới qua đó tìm nhà thiết kế trang sức này, để thiết kế cho vợ sắp cưới một bộ trang sức đẹp, để dùng cho hôn lễ trong tương lai.
Lý do này thích đáng rồi chứ!
Và cũng đủ độ rầm rộ rồi chứ!
Cả thế giới đều biết đàn ông Hạ gia rất trọng tình, và cũng biết cựu tổng tài là người rất thương yêu vợ, cho nên chuyện thiết kế riêng cho vợ tương lai một bộ trang sức, cũng hết sức bình thường thôi, đúng không?
Cho nên, công chúa Ina với thân phận là công chúa một nước, cùng chồng tương lai đi chọn trang sức, cũng là chuyện có thể chấp nhận được mà!
Vì thế, Thẩm Duệ và Vu Tiểu Uyển đã cùng nhau qua đó.
Bọn họ vừa đến, quốc vương đã bắt đầu căng thẳng.
Thẩm Hà tuy là công chúa của đế quốc, nhưng lại không nắm được quyền hành.
Nhưng Hạ Thẩm Duệ chính là tổng tài có mọi quyền hạn trong tay đấy!
Vì anh đã đích thân qua đây, nên đã làm cho trên dưới nước này trở nên rất căng thẳng!
Vả lại, Hạ Thẩm Duệ còn dẫn theo công chúa nữa! Nếu tiếp đãi không tốt, sẽ dẫn đến xung đột quốc tế!
Cho nên, quốc vương đã dẫn theo cả đội nghị tướng, để tiếp đãi họ cho thật tốt, và hết sức nể mặt Hạ gia và đất nước của công chúa, mới để họ tự do đi lại.
Thẩm Hà hai hôm nay không đi đâu cả, chỉ ở suốt trong khách sạn ăn và uống thôi.
Đợi Thẩm Duệ và Vu Tiểu Uyển giải quyết xong bên đó, Thẩm Hà mới quay trở ra.
Mấy ngày không gặp, Vu Tiểu Uyển vừa nhìn thấy Thẩm Hà, đã kéo Thẩm Hà qua một bên để trò chuyện.
Thẩm Hà kể hết cho Vu Tiểu Uyển nghe tất cả mọi chuyện mình gặp phải ở bên này.
Vu Tiểu Uyển cầm lấy ly trà và nói: “Chuyện đó, chắc chắn không phải Fanny làm.
Fanny chưa ngốc đến mức độ đó.”
Thẩm Hà gật đầu: “Tớ cũng cảm thấy cô ta không ngốc đến nổi này.
Người tung ra tin đồn này, có thể là người muốn lấy lòng nhưng lại làm sai cách, cũng có thể là kẻ thù của Fanny, cố tình muốn phá cô ấy.”
Vu Tiểu Uyển ra vẻ đồng tình: “Rất có khả năng.
Nhưng, cho dù là khả năng gì, chúng ta cũng không bị sập bẫy.
Phải để cho bọn họ tự gánh lấy.”
Thẩm Hà cười hi hí rồi trả lời: “Tớ cũng cho là vậy.
Nhưng, Tiểu Uyển, bây giờ tớ lo không nổi chuyện này nữa.
Tiếp theo, trông chờ hết vào cậu và anh hai! Kiếm thêm việc cho quốc vương này làm, đừng để anh ta rãnh rỗi đi chiếm lấy tài sản của Joel!”
“Biết rồi mà!” Vu Tiểu Uyển trêu: “Còn chưa gả qua đó! Mà đã bảo vệ kỹ đến thế rồi!”
Thẩm Hà cười hi hí nói: “Đương nhiên phải bảo vệ rồi! Tiền không nên tiêu thì tuyệt đối không được tiêu! Nhớ nói với anh tớ, xén thêm thật nhiều dầu nhé!”
Vu Tiểu Uyển vẻ ngán ngẩm: “Cũng chỉ có cậu mới làm thế thôi! Yên tâm đi, trước khi anh cậu đến, đã có nhiều phương án rồi, không xén đủ số dầu sẽ không bỏ cuộc đâu!”
Thẩm Hà lúc này mời cười mãn nguyện.
Vu Tiểu Uyển nói tiếp với Thẩm Hà: “Tình cảm của Tư Nhiên và Tiểu Cát dạo này khá tốt.
Nhất là khi Mai Tùng Lâm mất rồi, tình cảm của Tư Nhiên và Tiểu Cát đã ổn định hơn.
Đợi khi họ chính thức rồi, bên này của cậu cũng sẽ kết thúc tốt đẹp.
Hai người lúc đó tha hồ mà tình tứ.”
Thẩm Hà ôm lấy cánh tay Vu Tiểu Uyển và nhõng nhẽo: “Tớ cũng không còn cách nào khác.
Cậu và anh tớ đã được công nhận rồi, còn mấy đứa bọn tớ chưa được gì hết.”
Vu Tiểu Uyên không biết phải làm gì hơn: “Được rồi được rồi, chẳng phải cũng tới lượt rồi sao.
Tớ cảm thấy, đến lúc cậu phải tính cho trợ lý của mình rồi đấy.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...