Chỉ chớp mắt đã qua một tháng.
Thời tiết bắt đầu nóng lên.
Mọi chuyện trong nhà đều đã được dàn xếp tốt, cuối cùng Thẩm Hà cũng coi như được rảnh tay.
Bộ phim mà cô tham dự cũng đã quay gần xong rồi, chỉ còn chưa chế tác hậu kì và quảng cáo thôi.
Đương nhiên, chắc chắn công chúa đế quốc sẽ không tham gia vào những chuyện như quảng cáo, đó là việc của người khác.
Thẩm Hà vừa chuẩn bị xong xuôi liền bắt đầu nghĩ có nên tới nước Y một chuyến không.
Joel, em đã hứa với anh rồi, em sẽ đi.
Thẩm Hà vẫn còn đang suy nghĩ, Thẩm Duệ đã chuẩn bị xong hết mọi thủ tục và hộ chiếu của cô, lặng im đặt trước mặt Thẩm Hà.
Vu Tiểu Uyển cũng đã chuẩn bị quà cho Thẩm Hà xong, nói với cô: “Mặc dù lần này cậu tới đó với danh nghĩa là đi giao lưu học thuật, những vẫn phải mang quà cáp tới thăm hỏi hoàng thất!”
Thẩm Hà thật là dở khóc dở cười.
Ngay cả lý do để cô tới nước Y cũng đã nghĩ xong cho cô rồi.
Được rồi, quả nhiên là anh trai và chị dâu ruột thịt.
Vu Tiểu Uyển tiếp tục nói: “Lần này cậu đi nước Y là để tiến hành giao lưu học thuật, chủ đề là nhân văn và hoàn cảnh, thời gian là khoảng nửa tháng.
Mặc dù thời gian không lâu, nhưng như thế cũng đủ rồi.
”
Thẩm Hà lẳng lặng nhìn Vu Tiểu Uyển: “Tiểu Uyển, tớ không nằm trong tổ giáo viên! Còn giao lưu học thuật nữa chứ!”
Thẩm Duệ lập tức cười híp mắt nói: “Không, không, không, em đi là vì tập đoàn Hạ thị.
Năm nay tập đoàn Hạ thị của chúng ta sẽ mở sản nghiệp làm văn hóa.
”
“Hứ?” Thẩm Hà ngơ ngác: “Sản nghiệp văn hóa? Xuất bản? Điện ảnh? Mạng? Hoạt hình? Hay là cái gì?”
“Chỉ cần có thể kiếm tiền là được.
” Thẩm Duệ đẩy Thẩm Hà ra ngoài, nói: “Vậy nên, sứ mệnh và quyết sách nặng nề này đương nhiên là do công chúa đế quốc có địa vị cao nhất trong nhà quyết định rồi! Nghe nói nền văn hóa của nước Y nằm trong top ba trên thế giới, vậy nên công chúa mới tới nước Y để tiến hành giao lưu học thuật, chỉ là một chuyện bình thường mà thôi! Còn do dự gì nữa chứ? Đoàn đội của em đang chờ em ở bên ngoài kìa!”
Thẩm Hà ra ngoài nhìn xem, giỏi lắm, rất nhiều danh gia trong nước đều tới rồi.
Bọn họ đều muốn ra nước ngoài tiến hành giao lưu học thuật với Thẩm Hà.
Trước kia bọn họ cũng thường xuyên ra nước ngoài tiến hành giao lưu học thuật, theo lí thì không nên hưng phấn như thế.
Nhưng mà, nhưng mà, đây là lần đầu đi cùng với công chúa đế quốc!
A a a, thật là hưng phấn!
Công chúa đế quốc quả nhiên là danh bất hư truyền, đúng là mỹ nhân số một mà!
Thấy nhiều người như vậy, Thẩm Hà hoa hết cả mắt, chỉ có thể vẫy tay chào hỏi bọn họ: “Hi, lần này tôi phải nhờ vào mọi người rồi.
”
Một đám người nhao nhao mở miệng: “Đâu có, đâu có, chuyện nên làm thôi.
”
Thẩm Hà ứng phó đôi ba câu rồi ra sức kéo Thẩm Duệ vào phòng làm việc, đóng kín cửa lại: “Chắc không phải anh định để em cùng đi giao lưu học thuật với bọn họ thật đấy chứ?”
Thẩm Duệ nhướng lông mày rất đẹp trai: “Sao lại không chứ? Bọn họ giao lưu học thuật, em đi tìm Joel, một công đôi việc, có gì là không thể?”
Vu Tiểu Uyển cũng mở miệng nói: “Tiểu Hà, em cũng nên đi xem một chút đi, cho dù không thể làm bất cứ chuyện gì, nhưng có em ở đó, Joel cũng sẽ có thêm nhiều dũng khí.
Nghe nói gần đây mối quan hệ của Joel và hoàng thất rất căng thẳng, em đi vừa hay có thể làm dịu không khí.
”
Thẩm Hà trầm mặc một chút mới trả lời: “Được rồi, vậy em đi chuẩn bị một chút.
”
Cái chuẩn bị một chút này của Thẩm Hà kéo dài khoảng một tuần.
Phải biết rằng, Thẩm Hà có rất nhiều chuyện phải làm.
Cô phải sắp xếp ổn thỏa hết mọi chuyện rồi mới có thể đi được.
Hơn nữa còn là đi xa.
Sau một tuần, Thẩm Hà nói với người nhà rồi mang theo cả đội đi tới nước Y.
Vốn dĩ một hoạt động giao lưu văn hóa nho nhỏ như vậy là do chủ tịch thành phố tiếp đón.
Nhưng mà, nhưng mà, lần này trong đội ngũ có công chúa đế quốc Thẩm Hà của tập đoàn Hạ thị!
Vậy nên, phó thủ tưởng phải đích thân ra nghênh đón.
Đoàn đại biểu đến từ nước Hoa kích động suýt phát điên.
Tiêu chuẩn nghênh đón này thật sự là quá cao.
Thẩm Hà cũng rất ra sức, mặc dù là phó thủ tướng tới, nhưng Thẩm Hà vẫn không luống cuống chút nào, ung dung, bình tĩnh, ứng đối tự nhiên.
Thật sự khiến không ít người phải hâm mộ!
Sau khi nghênh đón, cả tập thể cùng nghỉ ở một khách sạn.
Vừa vào đó ở, Thẩm Hà liền muốn liên lạc với Joel.
Nhưng Thẩm Hà lại cố gắng nhịn lại.
Cô biết, tin tức cô tới nước Y chắc chắn sẽ không thoát khỏi ánh mắt của Joel và quốc vương.
Vậy nên cô phải đợi, từ từ đợi một cơ hội.
Lúc tới nước Y, Tư Nhiên và Tiểu Cát ở trong nước cũng có tiến triển đáng mừng.
Từ sau lần Tiểu Cát bị bệnh, Tư Nhiên chăm sóc ngày đêm, không được nghỉ ngơi tốt, Tư Nhiên chợt hiểu ra, trước kia mỗi lần anh bị bệnh, Tiểu Cát đã chăm sóc anh thế nào, cũng biết Tiểu Cát vất vả thế nào.
Vừa phải làm tốt những công việc mà anh giao cho, vừa phải chăm sóc cho anh.
Nếu tình yêu của cô không đủ lớn, sao lại có quyết tâm lớn như thế để kéo dài tới bây giờ?
Tư Nhiên cũng không phải là một tảng đá!
Mặc dù trái tim anh còn chưa thể buông Thẩm Hà ra, nhưng cũng không hẳn là không có tình cảm gì với Tiểu Cát.
Anh chỉ còn đang chần chừ chưa đưa ra quyết định mà thôi.
Sau đó, Tiểu Cát đã là một chuyện khiến Tư Nhiên hoàn toàn bị cảm động.
Em trai nhỏ nhất của Tư Nhiên, một trong hai đứa con của Tư Y Cẩm và Thẩm Tứ, trong một lần chơi trong sân không may bị một cái biển rơi trúng vào, lúc ấy đang sắp ngất xỉu đi vì mất máu quá nhiều.
Rất trùng hợp, ngày đó Tiểu Cát cũng ở đó.
Thấy cảnh tượng này, cô vội vàng tìm một bác sĩ, một y tá tới tiến hành cấp cứu.
Bác sĩ nhanh chóng đưa ra quyết định truyền máu cho cậu bé, nhưng lúc kiểm tra nhóm máu thì lại đơ hết cả ra.
Máu của cậu bé là loại máu hiếm nhất, phải tới kho máu mới có.
Mà lúc đó trời đã tối lắm rồi, kho máu đã tan làm từ lâu.
Tiểu Cát không nói hai lời liền nhảy lên xe chạy thẳng tới nhà của người phụ trách kho máu.
Tiểu Cát hùng hổ lao vào nhà người phụ trách kho máu, xách người đó tới thẳng kho máu, bắt anh ta phải mở cửa, lấy huyết tương mang về.
Bởi vì người phụ trách kho máu bị Tiểu Cát dẫn đi, người nhà tưởng là bị bắt cóc nên báo cảnh sát.
Lúc Tiểu Cát lấy được huyết tương cũng là lúc cảnh sát tới.
Tiểu Cát không có thời gian phối hợp điều tra, chỉ sợ làm trễ thời gian truyền máu cho đứa bé, cô phi nhanh về nhà.
Kết quả là, Tiểu Cát chạy như bay ở đằng trước, một đoàn cảnh sát đuổi theo ở đằng sau.
Cuộc rượt đuổi này chẳng khác gì phim hành động bắt cướp trên ti vi, khiến người ta xem mà muốn mù cả con mắt.
Nhưng cũng nhờ sự liều lĩnh của Tiểu Cát mới lấy được huyết tương cho em trai của Tư Nhiên, kịp thời truyền máu, bảo vệ được tính mạng của đứa bé đó.
Sau đó, Thẩm gia và Hạ gia cùng dốc sức để bảo lãnh cho Tiểu Cát ra, cũng để chân tướng được sáng tỏ.
Cũng vì chuyện này, Tư Y Cẩm càng thích Tiểu Cát.
Tư Nhiên cũng càng thêm có cảm giác với cô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...