Lấy Nhầm Chồng Đại Gia


Nghe lời bày tỏ của Thẩm Duệ, Vu Tiểu Uyển cũng không đứng tiếp được nữa.
“Thẩm Hà sao chưa tới?” Vu Tiểu Uyển hoảng loạn mà chen ngang đề tài khác: “Tớ đợi cậu ấy rất lâu rồi.”
Thẩm Duệ thấy Vu Tiểu Uyển trốn tránh mình, cũng liền không ép quá, cũng đổi chủ đề: “Em ấy về thay đồ.

Tư Nhiên đi cùng em ấy.

Đừng lo.”
“Ừm, có Tư Nhiên ở bên, Tiểu Hà nhất định không có vấn đề.

Hơn nữa, sức chiến đấu của Tiểu Hà cũng không thể xem thường.” Vu Tiểu Uyển dẫn Thẩm Duệ đi vào trong, vừa đi vừa nói: “Nói trước với cậu một tiếng, Eddie muốn theo đuổi Tiểu Hà.”
Thẩm Duệ khẽ bật cười: “Thế sao? Thế cậu đối với chuyện này có cách nhĩ gì?”
Vu Tiểu Uyển bất lực nói: “Tớ thì có cách nghĩ gì chứ? Ý chí của Tiểu Hà mới là quan trọng nhất.

Hạ gia chỉ có mỗi đứa con gái này, cùng với người nhà có một đám con gái như chúng tớ, địa vị tự nhiên là khác hẳn.

Cô ấy thích ai thi người đó mới là hoàng tử của cô ấy.”
Thẩm Duệ gật đầu: “Đúng vậy, nhà chúng tớ không ai có thể miễn cưỡng Tiểu Hà.

Huống hồ Tiểu Hà đối với Eddie càng không có suy nghĩ gì.”

Vu Tiểu Uyển ngây ngốc suy nghĩ, nói: “Đúng thế, Tiểu Hà từ khi còn nhỏ, hình như đã thích một người trong tưởng tượng.”
“Người trong tưởng tượng?” Thẩm Duệ nhướng mày nhìn Vu Tiểu Uyển.
Vu Tiểu Uyển gật đầu, trả lời nói: “Đúng thế, có người bí ẩn, cứ hay vào khi sinh nhật Tiểu Hà, tặng một bộ váy rất xinh đẹp, hơn nữa còn có một tấm thiệp viết tay.

Phần quà này mỗi năm đều sẽ ở bưu điện các nước và khu vực khác nhau trên toàn cầu chuyển phát sang, không có ký tên không có những lời khác.

Nhưng, váy mà người đó tặng cho Tiểu Hà, kích cỡ lớn nhỏ cứ vừa khít.

Tiểu Hà nói, người đó nhất định là con trai, hơn nữa tuổi tác cũng gần như bọn tớ.

Cậu ấy từng tìm người phân tích chữ viết của người đó, đây là nét chữ trong suốt quá trình trưởng thành của người thiếu niên.”
Thẩm Duệ liền cười.
“Nếu đoán không lầm, người này chính là người bên cạnh Tiểu Hà, nhưng trước nay lại chưa từng xuất hiện qua.

Dữ liệu phân tích cho thấy, đây là nét chữ của người con trai, hơn nữa có kinh nghiệm viết thư pháp nhiều năm.” Vu Tiểu Uyển tiếp tục nói: “Vào năm trước Tiểu Hà từng đem bài thi của tất cả nam sinh trong trường đối chiếu với nét chữ trên tấm thiệp, không có một cái nào phù hợp.

Cho nên, chúng tớ đều rất hiếu kỳ người này là ai.”
“Năm nay là sinh nhật mười sáu tuổi của Tiểu Hà và cậu, phần quà này lại không phải được gửi từ bưu điện nước ngoài sang, mà là có người đưa tận phòng học.

Đây có phải đồng nghĩa người này, đã đến bên cạnh không?” sau khi Vu Tiểu Uyển phân tích xong, hỏi ngược lại Thẩm Duệ: “Thế thì người này, có khi nào là hoàng tử Joel?”
Nghe suy đoán của Vu Tiểu Uyển, trong lòng của Thẩm Duệ vui mừng khôn xiết.
Người con gái cậu ấy thích, quả nhiên là thông minh hơn người.
Thẩm Duệ không trả lời câu hỏi này, ngược lại hỏi Vu Tiểu Uyển: “Thế cậu cảm thấy Joel có hy vọng không?”
“Không nói được.” Vu Tiểu Uyển lắc đầu trả lời nói: “Tiểu Hà vẫn còn tính con nít, trái tim chưa yên định được.

Chờ cô ấy lớn một chút có lẽ sẽ tốt hơn chăng.”
Thẩm Duệ cười nói: “Ba người chúng ta rõ ràng lớn như nhau, tại sao cậu lại nói chuyện cứ như lão làng vậy?”
Vu Tiểu Uyển cũng cười theo, nói: “Đúng thế.

Rõ ràng lớn như nhau, nhưng tớ chính là xem cậu ấy như em gái.

Lúc nhỏ, cậu ấy nghịch ngợm như vậy, tớ sợ cậu ấy bị thương.


Lớn lên, tuy rằng không bị thương, nhưng lại lo cậu ấy bị mấy con trai khác lừa dối.

sau này có Tư Nhiên ở bên cạnh bảo vệ, những ong bướm đó mới không nhào đến nữa, tớ lại lo cậu ấy không tìm được nhân duyên của mình.

Tớ...” Vu Tiểu Uyển nói mãi nói mãi, tùy ý mà ngẩng đầu, ánh mắt liền lướt đến nụ cười nguy hiểm trên khóe môi của Thẩm Duệ, lời còn lại liền không nói nữa.
Thẩm Duệ nói: “Sao không nói nữa?”
Vu Tiểu Uyển hình như phản ứng lại vậy, liền nói: “Không có gì.

Tớ cũng là múa rìu qua mắt thợ.

Có ông anh ruột như cậu tớ có gì phải lo chứ?’
“Không như nhau! Cậu quan tâm em ấy, tớ tin rằng Tiểu Hà càng vui hơn.” Thẩm Duệ cười trả lời nói.
Hai người chưa đi vào trong, liền nghe tiếng kèn xe sau lưng.
Hai người cùng quay đầu, liền thấy Thẩm Hà từ trong xe đứng dậy, vẫy tay với họ: “Anh, Tiểu Uyển!”
Thấy hành động to gan của Thẩm Hà, dọa đến sắc mặt Vu Tiểu Uyển đều trắng bệch ra, Thẩm Duệ ngược lại an ủi: “Không sao không sao, Tiểu Hà gây rối như vậy cũng không phải ngày một ngày hai.

Hơn nữa Tư Nhiên láy xe, có chừng mực của cậu ấy.”
Quả nhiên, Tư Nhiên thấy Thẩm Hà đứng dậy, liền giảm tốc độ, từ từ mà láy sang.
Xe vừa dừng, Thẩm Hà kéo lấy váy mà nhảy xuống, hoàn toàn không chờ người ta đến mở cửa xe cho cô ấy.
“Tiểu Uyển, hôm nay trông cậu thật đẹp, đẹp như nàng tiên trên trời vậy!” Thẩm Hà ôm lấy Vu Tiểu Uyển bắt đầu nhỏng nhẻo: “Tớ đều không muốn gả cậu đi!”
Mọi người xung quanh đều cười.
Vu Tiểu Uyển khẩu khí không tốt mà trả lời: “Làm gì đẹp bằng cậu!”
“Ừm, chúng ta đều đẹp!” Thẩm Hà cười hihi trả lời nói, sau đó đứng tại chỗ quay một vòng, váy trên người liền quay tròn thành những đóa hoa càng đẹp ngời.
Chiếc vòng kiểu hoa trên cổ tay cô ấy cũng bắt đầu múa may theo, theo làn tóc dài cô ấy, cùng quay tròn, thật sự đẹp như tinh linh giữa dàn hoa.

Tư Nhiên nhìn có chút phát ngây ra.
Eddie trên lầu cũng nhìn ngẩn ra.
Trên thực tế, hiệu quả nhìn từ trên lầu nhìn xuống tốt nhất.
Khi Thẩm Hà quay tròn, cả người như biến thành một đóa hoa, cô ấy chính là hoa tinh linh đứng giữa nhụy hoa.
“Đẹp không?” Thẩm Hà cười hihi nói: “Đây là váy mà anh trai bí ẩn đó tặng cho tớ.”
“Đẹp.” Vu Tiểu Uyển không kiềm được nói: “Chiếc váy này cũng chỉ có thể là cậu mới có sánh cùng nó, thật sự quá đẹp đi Tiểu Hà.”
Tư Nhiên đã ngẩn ra tới không nói nên lời.
Thẩm Duệ nhìn lấy Tư Nhiên, trong lòng tự nhiên thở dài, tính tối nay nói chuyện đàng hoàng với Tư Nhiên.
Lúc này, Eddie như cơn gió vậy chạy từ trên lầu xuống, liền xông đến trước mặt của Thẩm Hà, căng thẳng ấp úng tuy nhiên không nói nên lời.
Thẩm Hà cười xấu nhìn Eddie, tên này chẳng lẽ còn muốn kiếm bị đánh sao?
Ừm, bỏ đi.
Hôm nay xem như nể mặt chiếc váy mà anh trai bí ẩn kia tặng, nể mặt vì Eddie mời mình đến làm khách, nhìn trên phần cậu ta là khách từ xa đến, hôm nay không đánh nữa!
Eddie sau khi bình ổn tâm trạng, mới ấp a ấp úng nói: “Chào mừng các cậu đến nhà tớ làm khách.”
Người làm và người hầu đứng bên cạnh có chút không dám nhìn.
Tam thiếu gia nhà họ, lúc trước đều là phong lưu hào phóng nói chuyện lưu loát, hôm nay sao lại yếu thành như thế?
Thẩm Hà cười nói: “Chúng tớ có phải là đến sớm nhất không?”
Eddie cứ hớn hở mà gật đầu: “Đúng thế, a a, mời vào, đừng đứng ngoài nói chuyện nữa! Mời vào!”
Eddie nhiệt tình mời Thẩm Hà vào trong nhà, Thẩm Hà cũng không cảm thấy gì khác, cứ thế vui vẻ mà đi vào theo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui