Điều khó làm nhất với Cố Dĩ An chính là bày tỏ lòng mình, cô thừa nhận EQ của mình rất thấp, tình cảm còn nhiều lỗ hổng, kém xa so với Ôn Thần.
Trong mối quan hệ hôn nhân của họ, Ôn Thần nắm quyền chủ động tuyệt đối, Cố Dĩ An hầu như luôn bị động.
Nếu không phải lần này Ôn Thần đột nhiên nổi giận thì Cố Dĩ An cũng không ý thức được sai lầm của mình: Sau khi người đàn ông này rời đi, cô mới phát hiện ra mình chưa bao giờ đáp lại tình cảm của anh, ngoại trừ việc thuận theo lúc ân ái.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trong sách có nói: Tình yêu song phương mới là tình yêu hạnh phúc nhất.
Cho nên Cố Dĩ An cũng muốn cho Ôn Thần cảm giác được yêu thích từ mình.
“Trước khi đến đây em cố ý không mang theo thẻ phòng, chính là không muốn cho bản thân một con đường về.” Cố Dĩ An ôm chặt eo của Ôn Thần, vùi đầu vào ngực anh nghẹn ngào, “Em muốn nói với anh là em không có nghi ngờ anh, em chỉ lo lắng em sẽ liên lụy đến anh, bởi vì Tiết Bân quá mạnh, đến cả Thượng Quân Ngạn cũng không dám động tới ông ta, em sợ Tiết Bân sẽ ra tay làm tổn thương anh, em không muốn anh vì em mà phân tâm.”
Đây mới là những lời trong lòng của cô.
Ôn Thần vỗ nhẹ lưng cô, cúi đầu hôn đi giọt nước mắt trên khóe mắt cô: “Anh sẽ không phân tâm, Tiết Bân cũng không dám làm tổn thương anh, ít nhất trước khi xé bộ mặt thật của nhau thì ông ta không có cái gan đó.”
...
Hai người cùng nhau quay trở lại ghế lô để lấy máy tính.
Nhìn thấy bọn họ tay trong tay, Yến Tống vô cùng hâm mộ, dù sao thì vợ cậu ta cũng đã đi chơi gần một tháng, lại nghĩ đến chuyện đánh cược cả Triều Đường! Trái tim càng thêm đau đớn!
Ôn Thần cầm túi máy tính lên, nhướng mày nhìn Yến Tống cười nói: “Đàn ông con trai đã đánh cược có thua thì cũng đừng khóc.”
Sau khi đi ra khỏi cửa, anh lại quay lại nói: “Yên tâm, tôi không cần Triều Đường của cậu, bởi vì vợ tôi không cho.”
Yến Tống vừa nghe thấy đã chạy nhanh ra ngoài cảm ơn Cố Dĩ An, còn không quên giả vờ đáng thương: “Cảm ơn chị dâu! Chị dâu nhất định phải qua đây, em đây làm ông chủ mời chị dâu ăn cơm, trong Triều Đường có nhiều trai trẻ đẹp, tùy cho chị dâu chọn!”
“Có tin tôi đánh cậu hay không!” Ôn Thần giơ nắm đấm về phía cậu ta, nhưng trên mặt mang theo ý cười.
Nhìn thấy hai anh em bọn họ như vậy, Cố Dĩ An cũng vui vẻ nở nụ cười.
Sau khi trở về khách sạn, Ôn Thần đè cô xuống giường “tính sổ món nợ”: “Yến Tống nói Triều Đường có nhiều trai trẻ để mặc em chọn, lúc đó em cười cũng vui quá nhỉ? Chán ăn thịt của kẻ già như anh rồi chứ gì? Muốn đổi khẩu vị phải không? Hửm?”
“Anh là người già à?” Cố Dĩ An vòng tay qua cổ anh, luồn tay vào trong áo anh, vuốt ve cơ bắp quanh vai anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Hừ…” Bị cô sờ như vậy, Ôn Thần nhịn không được cúi đầu muốn hôn cô, “Muốn không?”
Môi anh dán lên cằm cô, vẫn chưa hôn lên miệng cô, bởi vì một khi hôn cô, anh nhất định sẽ mất khống chế.
Cố Dĩ An biết người đàn ông này đang lo lắng điều gì, anh lo lắng cô tiếp tục suy nghĩ lung tung.
Cô chủ động ngẩng đầu hôn lên cằm, lên hầu kết của anh, nghe thấy tiếng thở dốc của anh, cô đưa tay xuống cởi cúc cổ áo của anh.
Ôn Thần để mặc cho cô hôn lên hầu kết, nút áo lần lượt bị cô cởi ra, lúc toàn bộ lòng ngực đều lộ ra, anh lập tức ấn hai tay cô lên đỉnh đầu, đoạt lại quyền kiểm soát: “Nói em muốn đi.”
Cố Dĩ An thở dốc, hai gò má đã ửng hồng, chăm chú nhìn anh, “Em muốn."
“Em muốn cái gì?”
“Muốn làm tình với anh.” Cảm nhận được bụng dưới căng cứng, nhìn thấy ánh mắt chờ mong của anh, cô tách hai chân ra vòng lấy eo anh, nói ra lời anh vẫn luôn muốn nghe: “Muốn anh làm em.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...