Cố Dĩ An bắt taxi đến phủ tổng thống.
Cô nói chuyện với Thượng Quân Ngạn ở trong phòng làm việc hơn hai tiếng đồng hồ.
Tô Tình lo lắng rằng anh em họ bọn họ sẽ lại cãi nhau, vậy nên thỉnh thoảng cô ấy sẽ đứng ở cửa, chỉ khi nghe thấy bên trong không có động tĩnh gì lớn mới cảm thấy nhẹ nhõm.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau khi Cố Dĩ An nói chuyện với Thượng Quân Ngạn xong cũng đã đến giờ ăn tối, Tô Tình mời cô ở lại ăn tối trước khi rời đi: “Gọi điện thoại bảo Ôn Thần qua đây đi!”
“Thôi ạ, gần đây anh ấy bận lắm, em về khách sạn chờ anh ấy cùng ăn.”
Tô Tình liếc nhìn Thượng Quân Ngạn, bảo anh ấy nói gì đó.
Thượng Quân Ngạn nhìn vào cuộc trò chuyện với Ôn Thần và xác nhận rằng anh đang trên đường đến: “Ôn Thần đến rồi, cùng ăn bữa tối rồi hẵng về.”
Nghe nói Ôn Thần tới Cố Dĩ An cũng không từ chối nữa.
Sau khi Ôn Thần đến, bốn người cùng nhau ngồi ăn cơm chỉ tán gẫu chuyện gia đình chứ không bàn chuyện chính sự gì.
Sau khi rời khỏi phủ tổng thống, Ôn Thần hỏi: “Em đã thuyết phục Thượng Quân Ngạn điều tra Tiết Bân rồi sao?”
“Cũng chưa nói đến chuyện thuyết phục.” Cố Dĩ An chớp chớp mắt, ánh mắt không còn vẻ sắc bén như khi nói chuyện với Thượng Quân Sách nữa: “Em chỉ là phân tích tình hình hiện tại cho anh ấy, còn có những bằng chứng về việc Tiết Bân tham ô hối lộ, tụ tập nhiều người để làm những việc dâm ô cũng đang nằm trong tay em.”
“Trong bằng chứng đó cũng bao gồm cả người cha Cố Hoa Đông của em sao?”
“Tất nhiên rồi.” Cố Dĩ An quay đầu cười với anh: “Không có Cố Hoa Đông, làm sao em nắm được hành tung của Tiết Bân?”
“Thật ra anh vẫn luôn muốn hỏi em một chuyện.” Ôn Thần giảm tốc độ xe, dừng ở ven đường: “Tại sao em phải đối phó với Tiết Bân?”
“Tiết Bân chính là ô dù đứng ra bảo vệ băng đảng thối nát của đám người Cố Hoa Đông.”
“Chỉ vì ông ta là ô dù sao?”
Đối mặt với sự dò hỏi của anh, ánh mắt Cố Dĩ An trở nên hờ hững: “Anh còn muốn biết điều gì?”
“Anh chỉ muốn biết một chuyện.” Ôn Thần chăm chú nhìn cô để không bỏ qua bất kỳ sự thay đổi trạng thái nào trên gương mặt cô: “Em bị coi là bệnh nhân tâm thần bị đưa vào bệnh viện tâm thần thì có liên quan gì đến Tiết Bân à?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Có.”
Chỉ một từ thôi cũng đủ chứng minh quyết tâm muốn đối phó với Tiết Bân của cô.
“Được rồi, anh hiểu rồi.” Ôn Thần xuống xe, hút một điếu thuốc vì anh cần bình tĩnh lại.
Chỉ cần nghĩ đến đoạn video giám sát Tiết Bân ra vào nhà họ Cố, hành vi ấu dâm cổ lỗ sĩ của ông ta và việc ông ta che đậy cho vợ chồng Cố Hoa Đông để tránh khỏi sự nghi ngờ thì đều có thể tưởng tượng ra Cố Hoa Đông đang nắm trong tay con cờ như thế nào.
Trước khi nghĩ đến việc Cố Dĩ An trước đây từng bài xích đàn ông và chứng rối loạn lưỡng cực của cô...
“Mẹ kiếp!” Ôn Thần ném tàn thuốc xuống đất, nhấc chân giậm mạnh, ước gì mình đang giẫm phải lão già Tiết Bân kia!
Cố Dĩ An xuống xe, thấy anh ủ rũ thì định mở miệng an ủi anh: “...”
Nhưng lại bị anh ép vào thành xe và hôn lên.
Hai tay Ôn Thần giữ lấy mặt cô, dùng sức hôn lên môi cô, sau đó thì dùng răng cắn môi dưới của cô, ép cô mở miệng, vươn đầu lưỡi vào trong miệng cô tùy ý khuấy động, dường như chỉ có hôn như vậy mới có thể trấn an trái tim cô, mới làm cho những nỗi uất ức tức giận trong lòng được hóa giải.
Cố Dĩ An biết anh đang nghĩ gì, cô không muốn anh vì con người thối nát của Tiết Bân mà hành hạ mình, vì thế cô vòng tay qua cổ anh và hôn đáp trả lại.
Đầu lưỡi quấn lấy nhau, cơ thể va chạm dần dần áp sát lại, nụ hôn càng lúc càng sâu, hạt giống dục vọng dần dần gieo mầm.
Ôn Thần không hài lòng khi chỉ hôn lưỡi , anh nhào nặn bộ ngực của cô qua lớp quần áo, vải mùa hè mỏng, anh nhào nặn mạnh mẽ, sau đó đẩy chiếc áo lót che ngực cô lên và nhéo núm vú qua lớp vải như không có cách trở nào cả.
“Á… đừng nhéo…” Cố Dĩ An đẩy anh ra, nhắc nhở anh hiện tại hai người còn đang ở bên ngoài: “Sẽ có xe chạy qua.”
“Bọn họ không nhìn thấy đâu.” Anh lại hôn lên môi cô, nhào nặn đầu vú của cô, dùng đầu gối đẩy hai chân cô ra: “Ai dám nhìn anh sẽ móc mắt người đó!”
Nói xong thì vòng tay ra sau kéo mở khóa váy của cô, sau đó thì dần dần hôn lên cổ, xương quai xanh và bờ vai trắng nõn mịn màng của cô.
Đột nhiên từ xa có một chiếc ô tô chạy tới, Ôn Thần nghe thấy tiếng động lập tức ôm cô vào lòng, khi chiếc xe chạy ngang qua thì anh mở cửa xe phía sau và đẩy cô vào trong xe.
Cố Dĩ An vừa ngồi xuống, Ôn Thần liền kéo cô ngồi lên đùi ôm hôn cô, tư thế này khiến cô thật sự có thể cảm giác được “cậu em” của anh đang “biểu tình” bên dưới.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...