Lấy danh nghĩa vợ chồng

 
Khía cạnh bá đạo của Ôn Thần chỉ được thể hiện trong tình dục. 
Cố Dĩ An mỗi lần bị anh dụ dỗ, chìm đắm trong khoái cảm tình dục, cô đều cảm thấy mình là con mồi trong miệng anh. Không còn sức lực phản kháng hay trốn tránh, cuối cùng bị chinh phục, nguyện ý trở thành bữa ăn của anh. 
Khi tấm rèm sau lưng tự động đóng lại, phòng khách dần dần bị bóng tối bao trùm, Cố Dĩ An vô thức lùi lại phía sau, dựa lưng vào cửa sổ sát đất, chặn lại tấm rèm sắp đóng lại. 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ôn Thần đi một bước dài về phía trước, thân hình cao lớn cường tráng chắn toàn bộ tầm nhìn của cô. 
Một loại cảm giác áp bách rất mãnh liệt ập tới, Cố Dĩ An tim đập nhanh, sắp thở không nổi: "Anh không phải có hẹn với đám người Lục Diệu sao?" 
“Hẹn lúc hai giờ chiều.” Ôn Thần cúi đầu, nhìn thấy khe ngực chỗ cổ áo cô, nghĩ đến bộ ngực đầy đặn và dựng thẳng của cô khi cô không mặc quần áo, đặc biệt là đầu vú ... Vừa hồng hào vừa mềm mại, nhạy cảm đến mức chỉ cần nhéo nhẹ là nó sẽ to lên, ngậm trong miệng mút mạnh, mùi sữa đó... 

Lại cứng nữa... 
Chỉ cần nhìn vào khe ngực của cô, anh lại nổi dục vọng. 
Ôn Thần tự giễu cười: “Người phụ nữ như em đúng là khắc tinh của anh.” 
Cố Dĩ An cúi đầu nhìn đũng quần phồng lên của anh liền biết anh muốn: “Buổi tối em cho anh?" 
"Buổi tối cho như nào?” Anh cúi đầu thổi hơi nóng bên tai cô, nhìn vành tai cô lập tức đỏ bừng, Ôn Thần không khỏi muốn trêu chọc cô, ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve môi cô: "Dùng chỗ này giúp anh khẩu giao?” 
"..." Cố Dĩ An nghĩ về kích thước của anh và cơn đau khi bị anh chọc vào cổ họng, cô do dự. 
“Trêu em thôi.” Ôn Thần chưa từng nghĩ tới việc sẽ để cô khẩu giao cho anh,  hôn lên trán cô: “Yêu tinh nhỏ, sao có thể để em khẩu giao cho anh, anh thương em còn không hết.” 
Tay phải của anh trượt xuống ôm lấy eo của cô, anh kéo cô vào lòng, rèm cửa lại tự động đóng lại, phòng khách lập tức tối sầm lại. 
“Buổi tối anh chỉ có một yêu cầu.” Giọng Ôn Thần trầm thấp, tay anh di chuyển xuống, ấn cặp mông to tròn của cô, để cô tự cảm nhận khao khát của anh với cô: “Anh muốn xem em dùng máy rung thủ dâm, anh sẽ điều khiển, sung sướng  đến không chịu nổi nữa cũng không được dừng lại.”
...
Ôn Thần đi rồi, Cố Dĩ An ngồi xụi lơ trước cửa sổ sát đất, thò tay vào trong quần lót, đầu ngón tay chạm đến chỗ ướt át, khẽ run lên. 
Hóa ra những gì trong sách nói đều đúng, con người sau khi nếm trải vẻ đẹp của tình dục, sẽ thực sự bị nghiện. 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vừa rồi chỉ bị Ôn Thần dùng lời nói trêu chọc, cô cũng đã cảm thấy thân thể mình dần dần nóng lên, thậm chí sau khi nghe anh nói muốn xem mình thủ dâm bằng trứng rung, trong lòng cô cũng bắt đầu mong chờ. 
Nghĩ đến cảnh thủ dâm cho anh xem: "Ưm..." 
Trong cổ họng phát ra tiếng rên rỉ, Cố Dĩ An đột nhiên mở mắt ra, bởi vì cô phát hiện ra vừa rồi bản thân vậy mà đã dùng tay ấn vào âm vật của mình. 
Từ bên trong duỗi tay ra, cô nhìn thấy đầu ngón tay có nước óng ánh, càng xác nhận thân thể của mình đã bắt đầu mê luyến Ôn Thần. 
Ôn Thần hiện tại chính là công tắc dục vọng của cô, chỉ cần anh bắt đầu tán tỉnh, thân thể cô sẽ không tự chủ được tiếp nhận anh. 
Cố Dĩ An không để mình chìm đắm trong dục vọng không thể kiểm soát này nữa, cô đi vào nhà vệ sinh rửa mặt, mở máy tính lên, tìm thư mục được mã hóa, bắt đầu ghi lại những thay đổi trên cơ thể mình hôm nay. 
Nhìn qua những ghi chép trong quá khứ, so sánh nó với ngày hôm nay, cô có thể chắc chắn rằng mình đã yêu Ôn Thần. 
Cô gọi cho Lâm Mặc, nói cho anh ta biết chuyện Ôn Thần đã phát hiện kế hoạch của cô và những thay đổi gần đây trong cơ thể cô, bởi vì anh ta là bác sĩ tâm lý của cô, biết toàn bộ bí mật của cô. 

Nghe cô nói Ôn Thần không ngại bị lợi dụng, hơn nữa trong lúc không uống thuốc, thân thể cũng sẽ bị động tình bởi lời nói trêu chọc của Ôn Thần, Lâm Mặc hơi ghen tị, nhưng nghĩ đến những việc Ôn Thần đã làm cho cô...
"Anh ấy đúng là đáng giá để em động tình.” Lâm Mặc vui mừng mỉm cười, sau khi trò chuyện với cô vài phút, anh ta vẫn không quên nhắc nhở cô: "Em có thể ngừng uống thuốc ngủ và thuốc trầm cảm trước, nếu có thể khống chế được cảm xúc mà không dựa vào thuốc, có nghĩa là em đã hình thành một kiểu phụ thuộc về mặt cảm xúc với Ôn Thần, sự phụ thuộc về mặt tâm lý tốt hơn tất cả các loại thuốc." 
Cố Dĩ An biết Lâm Mặc nói những lời này bởi vì lo lắng tâm lý của cô sẽ sinh ra kháng cự khi biết chính mình ỷ lại Ôn Thần: "Anh yên tâm, Lâm Mặc, tôi sẽ nỗ lực chiến thắng tâm ma của mình, tôi sẽ không nhút nhát giống như trước nữa, Ôn Thần đối với tôi thật sự rất tốt, ít nhất hiện tại tôi không tìm được lý do để kháng cự anh ấy.”
“Vậy là tốt rồi.” 
Lâm Mặc không nói nữa, sau khi gọi xong, anh ta ngồi trên sô pha, nhìn tấm thiệp mời trên bàn trà, hồi lâu không rời mắt. 
Anh ta cầm thiệp mời lên, nhìn thấy hai chữ Tiết Bân, anh ta cau mày lẩm bẩm: “Lại là hồng môn yến.”
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui