Lấy danh nghĩa vợ chồng
“Em còn có thể là ai được! Đương nhiên là vợ cũ của anh, Cố Dĩ An.” Đôi mắt của người phụ nữ vô cùng tức giận, không hề sợ Ôn Thần ở trước mặt mình chút nào.
Ôn Thần lại cười khinh thường, đưa tay xuống bóp lấy cổ cô: “Cô không xứng gọi tên Dĩ An, chẳng qua chỉ vẻ ngoài hơi giống với cô ấy là đã mơ ước muốn làm cô ấy?”
“Không biết tự lượng sức mình!”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Người phụ nữ không hề sợ sệt: “Chỉ là da thịt thôi sao? Nếu anh thật sự nghi ngờ em không phải Cố Dĩ An thì bóp chết em luôn đi!”
“Cô cho rằng tôi không dám sao?” Lực đạo trong tay đột nhiên tăng thêm.
“A…” Cảm giác nghẹt thở ập đến, người phụ nữ rất nhanh đã không thở nổi, cho rằng anh thật sự sẽ bóp chết mình.
Nhưng Ôn Thần lại đột nhiên buông cổ cô ra, đẩy cô ra ngoài: “Bóp chết cô chỉ làm bẩn tay của tôi.”
Anh chống nạng đi đến trước mặt Thượng Quân Sách, giẫm lên cổ hắn: “Tôi hỏi lại một lần nữa! Cố Dĩ An đang ở đâu!”
Đôi chân của Thượng Quân Sách đau đến run rẩy, nhưng hắn vẫn không chịu nhận thua: “Có giỏi thì giết tao đi, nếu giết tao rồi, thì cả đời này mày cũng đừng mong tìm ra được cô ấy!”
Ôn Thần đột nhiên dùng sức dẫm lên cổ hắn, ánh mắt như muốn thật sự giết chết hắn.
“Anh dừng lại! Dừng tay lại!” Người phụ nữ thật sự không nhìn được nữa, cô ta chạy đến ôm lấy chân anh: “Đừng quan tâm đến Quân Sách nữa! Người phụ nữ đó đã chạy khỏi bệnh viện rồi! Chúng tôi cũng đang tìm cô ta!”
“Nói lại lần nữa!”
“Lời tôi nói đều là thật!” Người phụ nữ gần như suy sụp, cô ta vô cùng đau lòng cho Thượng Quân Sách, không đành lòng nhìn hắn bị người ta giẫm đạp: “Nếu không phải cô ta chạy khỏi bệnh viện, thì Quân Sách làm sao có thể cưới tôi! Tôi chỉ là thế thân cho người phụ nữ đó! Từ đầu đến cuối Quân Sách cũng chỉ thích người phụ nữ đó!”
“Quân Sách chỉ thích cô ta, mới tạo ra tôi giống y hệt như người phụ nữ đó!”
Cô ta khóc lóc thảm thiết, ánh mắt tràn ngập thương tiếc nhìn Thượng Quân Sách: “Tôi yêu anh ấy, cho dù tôi biết mình chỉ là thế thân, thì tôi vẫn cam tâm tình nguyện!”
“Hay cho câu cam tâm tình nguyện.” Ôn Thần nhấc chân lên, nhìn xuống Thượng Quân Sách đang thoi thóp: “Thượng Quân Sách, anh nhớ cho kĩ, ngày nào tôi không tìm được Dĩ An, thì sẽ đến đây tra tấn anh ngày đó, tới lúc nào tìm được Dĩ An mới thôi.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...