Lấy danh nghĩa vợ chồng

 
Ôn Thần không hề từ chối, dù sao đi chăng nữa thì điều này cũng liên quan đến sức khỏe của Cố Dĩ An.
Cố Dĩ An ngồi lên xe, thấy người đàn ông trên ghế lái là Ôn Thần. Tô Tình cách một lớp cửa sổ xe ô tô nói với cô rằng con gái của cô ấy đang quấy, không thể đi cùng cô đến bệnh viện được. Sau khi nghe thấy vậy, cô nhắm mắt lại, ngồi yên trên hàng ghế sau, trước sau như một, không hề mở miệng nói một câu nào.
Ôn Thần lái xe, thỉnh thoảng lại nhìn qua gương chiếu hậu một cái. Lái xe ra khỏi phủ tổng thống, nhìn thấy bộ dạng cô ôm bụng, đau đớn mà cắn răng như vậy, Ôn Thần lập tức đạp phanh: "Em thấy khó chịu ở chỗ nào?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Cứ tới bệnh viện trước đi." Giọng nói của Cố Dĩ An run rẩy, đau đến nỗi vẫn luôn cắn răng.
Vào lúc này, Ôn Thần mới nhận ra rằng cô đang mặc một chiếc áo bông dài tay, rõ ràng bây giờ đang là mùa hè...
"Em lạnh lắm sao?"

"Bà dì của em tới rồi." Cố Dĩ An cúi thấp đầu xuống, đôi mày chau lại.
"Không phải là ngày mười lăm giữa tháng hay sao? Bây giờ đã là cuối tháng rồi." Ôn Thần vẫn nhớ kỳ kinh nguyệt của cô, nhớ rất rõ ràng. Trông thấy bộ dạng cô đau đớn như vậy thì đã đại khái đoán ra được vì sao cô lại đi bệnh viện rồi.
...
Viện chăm sóc sức khỏe phụ nữ và trẻ em.
Ôn Thần giúp Cố dĩ An lấy số thứ tự bên chuyên gia, đến tầng ba chuyên về phụ khoa, thấy đa số người xếp hàng đến khám bệnh đều là phụ nữ, có rất ít nam giới đi cùng. Đặc biệt là Ôn Thần có dáng người cao ráo, cảm giác hiện diện rất mạnh mẽ, lại cộng thêm việc một số bạn trẻ thường xuyên theo dõi tin tức đã nhận ra anh chính là tổng giám đốc của Ôn Thị - Ôn Thần thì bắt đầu châu đầu ghé tài, xì xào bàn tán rồi thảo luận về họ.
Cố Dĩ An đau đến nỗi không tài nào đứng vững được, chỉ có thể dựa vào người Ôn Thần, đứng đó một cách khó khăn dưới sự trợ giúp của anh. Đột nhiên truyền tới một cảm giác choáng váng, Cố Dĩ An đã mất đi toàn bộ ý thức.
Khi tỉnh lại lần nữa, cô đã thấy mình đang nằm trên giường bệnh của bệnh viện rồi.

Khi thấy Ôn Thần đứng trước giường bệnh, Cố Dĩ An chuẩn bị ngồi dậy nhưng lại bị anh quát cho một tiếng: "Nằm cho cẩn thận!"
Cố Dĩ An chẳng còn cách nào khác ngoài việc nằm xuống: "Bác sĩ có nói em bị bệnh gì không?"
"Kinh nguyệt không đều, cơ thể lạnh, sức lực yếu, lạnh tử cung..." Ôn Thần nói cả một đoạn dài về tình trạng sức khỏe hiện tại của cô, cuối cùng thì nhíu chặt đôi mày, nói: "Chúng ta ly hôn còn chưa đầy hai tháng, em đã biến sức khỏe của mình thành ra như thế này rồi hả?"
"Sau này em sẽ tự lo cho bản thân mình thật tốt." Cố Dĩ An mở mắt ra, nhìn Ôn Thần rồi nói lời cảm ơn: "Cảm ơn anh vì đã đưa em đến bệnh viện."
Cố Dĩ An đột nhiên lại khách sáo như vậy, Ôn Thần nhận ra cô không muốn ở trong cùng một căn phòng với mình, nên đã hiểu ý mà quay người đi về phía bên ngoài phòng bệnh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Ôn Thần." Tưởng rằng anh muốn rời đi, Cố Dĩ An lập tức gọi anh lại: "Anh phải đi rồi ư?"
Đầu lưỡi liếm lên hàm răng, Ôn Thần chỉ cảm thấy tim gan hơi nhói đau, còn có chút tê dại. Anh quay người lại, đối diện với cô: "Em có muốn để anh rời đi không?"
"Không muốn." Cố Dĩ An ngay cả cân nhắc cũng không buồn cân nhắc, thẳng thắn nói ra thành lời: "Em muốn anh ở lại đây. Có anh ở đây, em cảm thấy rất an toàn."
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui