Sau khi Ôn Thần rời khỏi phòng khách, thực ra anh đã hối hận vì những gì mình đã nói với Cố Dĩ An, hiển nhiên chỉ cần vừa rồi anh còn tiếp tục hôn, thì anh có thể lại có được cô!
Nhưng nghĩ đến việc cô sẽ xử lý mối quan hệ của họ không theo lẽ thường như trước đây...
Bỏ đi, cho dù lần này có được cũng chỉ là tạm thời.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thay vì sở hữu trong một thời gian ngắn, tốt hơn là đừng chạm vào nó nữa; dù sao thì, thời gian cũng là một liều thuốc tốt để quên đi một người.
...
Triều Đường.
Nhìn thấy Ôn Thần lại quay lại, râu trên cằm rõ ràng đã mất đi một nửa, Yến Tống thắc mắc: “Sao cậu lại trở về?”
“Tôi thấy cậu quản quá nhiều rồi đấy.” Ôn Thần liếc nhìn cậu ta, sau khi bước vào ghế lô, anh cầm một chai bia lên uống cạn.
Nhìn thấy anh một hơi uống cạn một chai bia, Yến Tống ngay lập tức nhận ra rằng anh và Cố Dĩ An vẫn chưa hòa giải: "Nói cho anh em biết đi, chuyện giữa cậu và Cố Dĩ An như nào rồi?”
“Không có chuyện gì cả."
“Không có chuyện gì là thế nào?”
Ôn Thần lại cầm lên một chai rượu: "Không có chuyện gì nghĩa là chẳng xảy ra chuyện gì cả! Giống y với trước đó."
"Nhưng rõ ràng Cố Dĩ An tới Triều Đường tìm cậu, cả hai vẫn chưa quay lại với nhau?" Yến Tống rất ngạc nhiên: "Không phải cậu lại muốn bắt đầu ra vẻ kiêu ngạo đó chứ?"
"Ai quy định rằng đàn ông không thể ra vẻ kiêu ngạo? Bây giờ nam nữ là bình đẳng, phụ nữ có thể, sao đàn ông lại không thể tức giận đùa bỡn?”
"Cũng đúng." Yến Tống nghiêm túc suy nghĩ, liên tục gật đầu: "Lượng Lượng nhà tôi cũng như vậy, gần đây cô ấy không phải kiêu ngạo bình thường, còn dám nói chuyện phiếm với đàn anh năm xưa trước mặt của tôi, cậu không biết lúc đó tôi muốn ném văng điện thoại của cô ấy đến mức nào đâu."
Cầm lấy một chai rượu, Yến Tống cũng muốn mượn rượu giải sầu : “Đến, cùng là người lưu lạc chân trời, hai anh em ta làm một chai.”
Ôn Thần hoàn toàn không chạm chai với cậu ta, sau khi uống một hơi hết chai bia, anh nhặt một chai khác: "Tôi còn tệ hơn cậu, ít nhất cậu về nhà còn có vợ, có chăn giường ấm áp, tôi giờ chẳng còn gì cả."
"Trách ai? Ai bắt cậu làm đơn ly hôn."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Vậy là tôi đáng bị như vậy.” Ôn Thần tự giễu nói: "Rốt cuộc là liếm cẩu, liếm đến cuối chỉ còn hai bàn tay trắng, không phải là kết quả hiện tại của tôi sao?”
Uống xong một chai nữa, anh ném vỏ chai xuống đất: "Cho nên khoảnh khắc tôi bước ra khỏi Cục Dân Chính sau khi ly hôn, tôi đã tự nhủ: Tôi sẽ không bao giờ liếm cẩu của ai nữa!"
...
Cố Dĩ An chưa tẩy trang, nằm trên chiếc giường lớn trong phòng ngủ của khách sạn, nước mắt không ngừng chảy xuống từ khóe mắt, nghĩ đến những lời của Ôn Thần, cô biết chính mình đang tự chuốc lấy hậu quả, giống như câu chuyện về con chó sói, sau nhiều lần, Ôn Thần sẽ không hề tin cô nữa.
Cho dù trong lòng anh còn có cô...
Lấy điện thoại ra, cô bất lực bấm số điện thoại của Tô Tình, vừa gọi được liền khóc nức nở: “Em không biết nên làm như thế nào mới có thể khiến anh ấy tin tưởng em, em rất hối hận. Em hối hận vì đã để anh ấy hiểu lầm em, hối hận vì đã để anh ấy ly hôn với em mà không giải thích.”
“Lúc ấy em thật sự nghĩ không muốn liên lụy nhà họ Ôn, em không đùa bỡn tình cảm của anh ấy, em cũng không để anh ấy làm liếm cẩu.”
"Em cũng thích anh ấy, rất thích anh ấy."
Tô Tình từ trên giường ngồi dậy, nghe ra được Cố Dĩ An đang ám chỉ Ôn Thần, "Dĩ An, em đã yêu Ôn Thần phải không?"
“Em không biết.” Cố Dĩ An nghẹn ngào nói: "Những gì anh ấy vừa nói với em, trái tim em thực sự rất đau, rất đau rất đau, em không muốn anh ấy quên em, rồi đối xử tốt với người phụ nữ khác như đối xử với em, em chỉ muốn anh ấy đối xử tốt với em, chỉ muốn anh ấy nhìn em bằng ánh mắt ấm áp đó.”
“Tô Tình, trước đây em thật sự đã làm sai sao? Có phải là sai lầm không? Nếu em không sai, anh ấy sao có thể tổn thương em như vậy?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...