Ôn Thần chưa từng nghe Cố Dĩ An hát, đây là lần đầu tiên cô hát, vậy mà lại là hát cùng một nhân viên nam! Lại còn hát hay như vậy!
“Em biết hát sao?” Rõ ràng là Ôn Thần tỏ ra rất kinh ngạc.
Vẻ mặt Cố Dĩ An rất bình tĩnh: "Em là quản ca của lớp vào năm lớp sáu, cũng đã tham gia các cuộc thi thanh nhạc và giành được quán quân đó nhé.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“……” Cái gì?
Thấy anh ngạc nhiên Cố Dĩ An nói tiếp: “Em cũng có thể nhảy ba lê, Latin, jazz, rumba, cha-cha, cổ điển nữa...Anh có muốn xem em nhảy không? Em nghĩ em có thể nhảy tốt hơn những người phụ nữ nhảy trong trong phòng của anh đấy.”
Ôn Thần không tin chút nào, kéo cô vào phòng đóng cửa lại.
Âm nhạc vừa rồi vẫn là nhạc khiêu vũ, Cố Dĩ An và Ôn Thần nhìn nhau, trong mắt họ không có chút sợ hãi hay ngại ngùng nào, anh tháo kẹp tóc trên mái tóc cô, mái tóc xoăn dài lập tức xõa ngang eo, tay chân di chuyển theo điệu nhạc, thuần khiết quyến rũ mà không hề thô tục.
Ôn Thần có cảm giác khó tả, dường như người phụ nữ trước mặt mình hiện giờ là người anh không hề quen biết...
Các nhân viên nữ nhìn thấy cảnh này, thì đều sững sờ xấu hổ đứng sang một bên, họ không dám tiến lên so bì vì cơ thể của họ khi nhảy sẽ là những điệu nhảy khơi dậy dục vọng, nhưng điệu nhảy của Cố Dĩ An… lại có một cảm giác rất cao cấp.
Yến Tống đến nơi mở cửa phòng, nhìn thấy Cố Dĩ An đang nhảy thì cũng trở nên sững sờ.
Nhìn thấy Yến Tống đã đến, Ôn Thần lập tức nhặt chiếc áo vest của mình, khoác lên che cánh tay và xương quai xanh đang lộ ra của Cố Dĩ An, ngăn không cho bất kỳ người đàn ông nào nhìn thấy những động tác uyển chuyển của cô.
“Đi thôi.” Anh nắm lấy cổ tay Cố Dĩ An dẫn cô rời khỏi phòng, thậm chí không thèm chào Yến Tống.
Yến Tống vẫn còn bối rối nhìn giám đốc Triều Đường, rồi hỏi xác nhận lại một lần: “Vừa rồi là Cố Dĩ An phải không?”
“Thưa Yến Tổng, đúng là cô Cố.”
“……” Á đù! Thì ra là Cố Dĩ An! Điệu nhảy đó thật quá tuyệt luôn!
...
Cố Dĩ An được Ôn Thần đưa ra khỏi Triều Đường, đi đến trước xe, cô thở hổn hển, đứng trên đôi giày cao gót 10cm, đôi chân của cô cực kỳ thon thả, thêm cả chiếc váy ống mà cô đặc biệt mặc trước đó, khi thở ngực cô cũng nhô lên hạ xuống, khe ngực cũng vì vậy mà lộ ra, thực sự rất thu hút.
Ôn Thần chỉ cúi đầu liếc mắt nhìn, thì đã cảm thấy muốn chảy nước miếng: "Ai cho em ăn mặc như này đến Triều Đường!”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Con gái ở Triều Đường này không phải ai cũng mặc như này sao?”
“Bọn họ là bọn họ, em là em! Em lấy họ ra so sánh với mình sao?”
Cố Dĩ An cười nhẹ: “Sao lại không thể so sánh, họ cũng là làm công việc liêm chính cố gắng kiếm sống thôi, hơn nữa em mặc thế này không phải cũng rất đẹp à?”
Cô vừa nói vừa cởi áo vest ra.
“Mẹ kiếp!” Ôn Thần bốc hỏa, khoác áo lại cho cô: "Mặc vào cho anh!”
Người ra vào Triều Đường hầu hết đều là nam giới, lúc đầu vì suy nghĩ đến những người ra vào đây, anh mới chọn khách sạn Triều Tống.
Anh không nhịn được lấy từ trong túi quần ra một điếu thuốc và châm lửa: “Em đừng cởi ra nữa, sức chịu đựng của anh có hạn, em đợi anh hút một điếu cho bình tĩnh lại đã.”
Cố Dĩ An không khiêu khích anh nữa, nhìn tư thế hút thuốc của anh có cảm giác giống người ở tộc yuppie, nên bất chợt nghĩ đến một câu: “Mặt người dạ thú”.
“Anh có biết mình không thích hợp làm người xấu không thế?”
“…” Cái gì? Ôn Thần quay đầu nhìn cô: "Ý em là gì?”
“Ôm trái ôm phải, nhưng trên áo không có vết son, nếu muốn chơi thì phải làm đủ mọi trò, nó mới giống thật chứ?” Cố Dĩ An nhìn anh, nói tiếp: “Anh không thích hợp làm người xấu đâu, vẫn nên trở về dáng vẻ đàn ông tốt của anh đi, nếu anh cứ tiếp tục như vậy, Ôn Ngôn bọn họ đều rất lo lắng cho anh.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...