Lấy danh nghĩa vợ chồng

 
Ôn Thần nhận ra, cô tuyệt đối không phải là do không ngủ ngon giấc, nên sau khi rời khỏi sân bay, anh không về nhà họ Ôn trước mà là đưa cô đến bệnh viện.
Lúc đến bệnh viện anh mới biết hôm qua cô mới rửa dạ dày xong…
“Tại sao lại giấu anh?” Lúc cầm báo cáo trong tay, Ôn Thần mới nhận ra được người phụ nữ trước mặt này muốn ly hôn với mình biết bao nhiêu, mới vừa rửa ruột xong mà còn dám chạy long nhong ngoài đường: “Sợ anh đột nhiên đổi ý không muốn ly hôn với em à?”
“Anh sẽ đổi ý à?” Cố Dĩ An ngẩng đầu nhìn anh chăm chú, mong chờ rằng chỉ cần anh gật gật đầu thôi, thì cô tuyệt đối sẽ giải thích rõ ràng chuyện đã xảy ra trong bữa tiệc rượu đêm hôm đó, nhưng anh không làm thế…
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

“Từ lúc em gả cho anh đến nay, chuyện anh đã quyết định rồi, có khi nào em thấy anh thay đổi bao giờ chưa?”
“…” Đúng thế, trước khi kết hôn cô sợ anh hối hận mà hủy bỏ hôn ước, anh nói nếu đã quyết định kết hôn rồi thì tuyệt đối sẽ không hối hận, đêm tân hôn kia anh nói muốn để cho cô cam tâm tình nguyện giao phó thân thể của cô cho mình, bằng không thì tuyệt đối sẽ không chạm vào cô, anh cũng đã làm được rồi. Giờ đây anh nói hai người sẽ ly hôn, vậy thì nhất định có thể ly hôn được.
“Giấy đăng ký kết hôn đặt trong ngăn kéo đầu tiên của tủ đầu giường trong phòng ngủ, anh về nhà lấy trước đi, lấy xong rồi thì đến Cục Dân chính chờ em.” Cố Dĩ An nói với anh: “Em truyền dịch xong thì sẽ đến ngay.”
“…” Ôn Thần vốn muốn nói không cần gấp gáp như thế, nhưng anh lại nhìn thấy ánh mắt kiên định của cô. Thôi vậy, nếu hôm nay không ly hôn thì ngày mai cũng phải ly hôn mà thôi: “Anh đến Cục Dân chính rồi gọi điện cho em.”
“Được.”

Ba giờ rưỡi chiều, khi Cố Dĩ An chạy đến Cục Dân chính, sau khi chụp một tấm ảnh chân dung xong, thì lăn dấu tay trên giấy thỏa thuận ly hôn, chỉ trong nửa tiếng đồng hồ ngắn ngủi, hôn nhân của bọn họ đã hoàn toàn kết thúc.
Khi lấy được giấy chứng nhận ly hôn, Cố Dĩ An thoải mái cười với Ôn Thần: “Chúc mừng anh, cuối cùng anh cũng được giải thoát rồi.”
Không biết vì sao mà Ôn Thần lại có cảm giác như bị mắc mưu, rõ ràng là chính anh đề nghị ly hôn, tại sao lại có cảm giác bị cô chơi khăm thế nhỉ? 
Càng miễn bàn đến chuyện sau khi quay về nhà họ Cố, anh bị bố anh là Ôn Sơn và ông nội anh là Ôn Hạ Hưng đồng thời cầm gậy ba toong đuổi đánh, nghe thấy bố anh luôn miệng nói: “Sao mày lại ly hôn với Dĩ An chỉ vì con bé không thể sinh con được hả!? Ai quy định nhà họ Ôn chúng ta nhất định phải có con nối dõi?! Nhà chúng ta có ngôi vị hoàng đế cần phải kế thừa hay gì?! Không có con cháu thì lại làm sao hả?!”

“Hơn nữa bây giờ y học và khoa học kỹ thuật phát triển như thế, hai đứa bây có thể đi thụ tinh ống nghiệm! Tại sao cứ nhất thiết phải tiền trảm hậu tấu mà ly hôn hả!?”
Hóa ra vẫn là Cố Dĩ An ôm hết mọi trách nhiệm ly hôn về phần mình, ấy vậy mà không tiếc nói chính mình không thể có con…
Người phụ nữ này, được lắm.

Ván đã đóng thuyền, nhìn thấy giấy chứng nhận ly hôn bày ra trước mắt, Lưu Vân liên tục thở dài, không biết nên nói gì mới phải.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhất là khi Cố Dĩ An còn gọi ông bà là ba mẹ: “Ba, mẹ, sau này con sẽ là con gái nuôi của ba mẹ, cho dù con và Ôn Thần có ly hôn đi chăng nữa, thì còn cũng sẽ thường xuyên ghé thăm nhà họ Ôn, trong mấy năm nay cảm ơn ba mẹ đã chăm sóc con, yêu thương con, ở nhà họ Ôn, con thực sự rất hạnh phúc.”
Hai mắt Lưu Vân đẫm lệ, lau lau nước mắt, thực sự rất tiếc đứa con dâu như cô, bà liếc nhìn đứa con trai Ôn Thần ở bên cạnh, tức đến mức hận không thể lại cho anh một gậy!

Ôn Thần vốn cũng nghĩ ly hôn tương đương với được giải thoát, nhưng nghe thấy câu “Ở nhà họ Ôn, con rất hạnh phúc” của Cố Dĩ An, nghĩ đến việc cô đã từng sống ở nhà họ Cố, gia đình như thế…
Đối với cô mà nói, ly hôn rốt cuộc là đúng hay là sai…
Tại sao anh cứ luôn cảm thấy không đúng ở đâu vậy?
(Thực ra ly hôn cũng không sao, sau khi ly hôn rồi biết đâu lại có thể càng trân trọng những gì tốt đẹp mà đối phương dành cho mình, nhất là Cố Dĩ An, cô ấy sẽ trưởng thành hơn rất nhiều.)
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui