Thượng Quân Sách hoàn toàn nhận thua, tay buông cổ cô ra, trong đáy mắt đỏ ngầu tràn ngập phẫn nộ và thương tiếc dành cho cô: “Mẹ nó anh giúp em, anh giúp em được chưa!”
“Trễ rồi.” Cố Dĩ An hờ hững nhìn thẳng hắn ta. “Bây giờ trong lòng tôi chỉ có Ôn Thần, tôi sẽ không vì anh giúp tôi mà tiếp tục mối quan hệ mờ ám với anh.”
“Anh không bảo em tiếp tục mối quan hệ mờ ám với anh!” Thượng Quân Sách nóng nảy. “Anh chỉ muốn em thoát khỏi bóng ma quá khứ sớm một chút thôi! Con đĩ nhà em không biết mỗi lần anh đối mặt với Tiết Bân thì đều muốn giết chết lão ta thế nào đâu! Anh không biết lão ta đã làm gì em mà em lại hận lão ta như thế, nhưng em là người phụ nữ mà Thượng Quân Sách anh yêu! Anh thân là một người đàn ông, sao có thể vì để sống lay lắt qua ngày mà liên thủ với lão ta đối phó em chứ?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Anh đã nghĩ ra cách lật đổ được lão ta rồi, em đồng ý với anh, đừng lại chọc giận Tiết Bân nữa, hãy yên phận một tháng, chỉ một tháng thôi! Nếu trong một tháng này anh không thể hất cẳng Tiết Bân được thì anh sẽ trói Tiết Bân vác đến trước mặt em, mặc em xử trí!”
Việc hắn ta trói Tiết Bân và Ôn Thần trói Tiết Bân có sự khác biệt quá lớn.
Các lão già ở trong chính phủ kia đều biết Tiết Bân là người của Thượng Quân Sách, Thượng Quân Sách mà ra tay là tương đương với khơi mào nội chiến, bọn họ sẽ không quy trách nhiệm cho phủ tổng thống.
Mà người Ôn Thần đại diện chính là Thượng Quân Ngạn, một khi anh ra tay, người của Nội Các chỉ biết liên thủ xuống tay với phủ tổng thống.
Trong mấy năm Thượng Quân Ngạn nhậm chức, bên ngoài thoạt nhìn có vẻ là cảnh thái bình thịnh thế nhưng bản thân anh ấy đã rơi vào cảnh bốn bề là địch, chỉ có nhà họ Lục, nhà họ Ôn, ngoài ra là đám Yến Tống và Hà Khải Tân là có thể tin tưởng được nhất, những kẻ khác đều chỉ là cỏ đầu tường, gió chiều nào nghiêng chiều đó.
…
Đêm khuya, Cố Dĩ An bị Ôn Thần thọc tỉnh.
Cô vốn cho rằng đó là một giấc mơ, cô của trong mơ bị Ôn Thần đè dưới thân, hai tay bị cà vạt trói chặt, hai chân gác lên vai anh, mặc anh tùy ý thọc vào rút ra đâm chọc tứ tung.
Không hề có bất kỳ thương tiếc nào, cũng không hề để tâm cô có đau hay không, mỗi một lần cắm vào đều cực kỳ thô bạo, chỉ hận không thể thọc xuyên cô.
Thật sự là quá đau, chẳng hề có chút khoái cảm nào. Cố Dĩ An tỉnh lại từ trong cơn mơ, cô ngửi thấy mùi thuốc lá và mùi rượu nồng nặc cùng với hơi thở nam tính quen thuộc kia. Cố Dĩ An lập tức muốn giơ tay đẩy anh ra, nhưng hai tay cô lại đang bị cà vạt trói chặt nên không thể nhúc nhích được: “Đau… Ôn Thần, anh nhẹ một chút…”
“Đau là được rồi, đau mới có thể nhớ lâu.” Áo trên của Ôn Thần còn chưa cởi ra, cũng không bật đèn. Trong bóng tối, anh không nhìn thấy khuôn mặt của người phụ nữ dưới thân mình, côn thịt càng cắm mạnh thêm nữa, không hề kiêng dè gì mà thọc vào rút ra trong âm đạo khô khốc của cô, giống như đang phát tiết thú tính, chẳng hề có chút khoái cảm nào. “Quá khô, chảy chút nước đi, như thế thì em mới không bị đau, còn không thì em vẫn sẽ tiếp tục đau đấy!”
Cho rằng anh tức giận vì cô gặp Thượng Quân Sách ở cửa khách sạn, Cố Dĩ An lập tức liên thanh giải thích: “Em không biết Thượng Quân Sách sẽ đến.”
“Đừng có nhắc đến cái tên rác rưởi đó!” Anh rút thứ kia ra, nhổ nước bọt bôi lên trên đó, lại phun ra tay rồi bôi lên miệng huyệt khô khốc của cô. Anh cầm lấy côn thịt, quy đầu nhắm ngay huyệt cô, đột nhiên thọc mạnh vào. “Tên của hắn ta không xứng xuất hiện trong lúc anh làm tình với em!”
“Ưm…” Tuy rằng nước bọt đã mang đến tác dụng bôi trơn nhưng Cố Dĩ An vẫn đau đến mức cau chặt mày, cô càng đau thì âm đạo càng co thít lại, bao chặt lấy côn thịt của anh, vách tường bằng thịt bên trong bị cọ xát đến đau đớn nóng rát. “Đau… A a… Ôn Thần… Em đau…”
Anh không muốn nghe thấy cô kêu đau, bởi vì khi nghe thấy tiếng cô nghẹn ngào thì anh sẽ mềm lòng ngay!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh dứt khoát che miệng cô lại, ra sức thọc vào rút ra trong chỗ sâu trong huyệt cô!
Tiếng da thịt va chạm “bạch bạch bạch bạch” lập tức vang vọng khắp phòng, cả chiếc giường lớn theo kiểu Âu cũng bắt đầu đong đưa kẽo kẹt.
“Ưm ưm…” Một khi đã quen với tốc độ này rồi, âm đạo sẽ khuếch trương và bắt đầu phân bố ra dâm dịch bôi trơn. Không còn cảm giác khô khốc nữa, Cố Dĩ An cũng bắt đầu hưởng thụ khoái cảm khi bị thô bạo làm như thế này. “A a… Ưm ưm…”
Cô đã bắt đầu thấy sướng, mông nâng cao lên, hai chân mạnh mẽ đá đạp trên vai anh: “Ưm…”
“Anh biết ngay em sẽ thích anh làm em như thế này mà!” Cảm nhận được sự trơn ướt của âm đạo cô, Ôn Thần nhanh chóng thọc vào rút ra, tận tình phát tiết dục vọng của mình. “Em chính là hưởng thụ cảm giác bị anh chinh phục! Bởi vì cái tên cặn bã kia không thể chinh phục được em, em mới chọn anh, đúng hay không?!”
Biết “tên cặn bã” trong miệng anh là Thượng Quân Sách, Cố Dĩ An lắc đầu, bị anh bịt miệng mũi đến mức sắp nghẹt thở.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...