Lấy Chồng Quyền Thế



1963

Thẩm Tự An mới nói xong, Ngụy Nam là đàn ông cũng không chịu nổi, bực dọc ngắt lời, “Lão Đại, mất nửa ngày điều tra thì nhận thấy quan hệ giữa bọn họ không bình thường. Chuyện này mà cấp trên cũng muốn quản thì có phải là quản nhiều quá không? Hơn nữa còn phân công cho chúng ta đi điều tra loại vụ án như thế này, có phải là phí phạm nhân tài không hả? Tôi cũng thấy ấm ức. Đây không phải là lấy dao mổ trâu ra giết gà con hay sao?”.

Chẳng qua Ngụy Nam nhanh mồm nhanh miệng nói ra trước, chứ thật ra trong lòng mọi người đều nghĩ như vậy. Đừng nói là nhà giàu, kể2cả người bình thường cũng thường gặp loại chuyện như thế này. Vợ cả vợ bé sống chung hòa thuận với nhau như trường hợp của Kim Trang Sùng cũng không phải là hiếm. Tống Cảnh Du cũng hỏi: “Đúng vậy Lão Đại. Điều tra lâu như vậy thì phát hiện được mối quan hệ nam nữ bất thường, còn có tình hình tài chính studio của Thẩm Tân Dĩnh. Chúng ta còn tra ra được tình hình những studio cá nhân của các ngôi sao đang nổi khác cũng giống như Thẩm Tân Dĩnh. Cấp trên muốn chúng ta điều tra Kim Trang Sùng, cuối cùng là có ý gì?”

Trịnh Tử Tuấn: “Chẳng lẽ mục tiêu thật sự chính là chú Năm của Kim5Trang Sùng, Kim Bách Minh?” Cố Thành Kiêu vẫn im lặng không lên tiếng. Tuy rằng bề ngoài mọi chuyện không có gì không ổn, nhưng tất cả đều bình thường quá, lại chính là không bình thường. Anh chợt quăng ra một phần báo cáo điều tra. Thẩm Tự An vừa cầm lên nhìn đã kinh ngạc, ngẩng đầu lên nhìn anh, “Lão Đại, cái này...” Cố Thành Kiêu: “Hồ sơ tài chính này đủ để chứng minh rằng Kim Trang Sùng tìm đến Thẩm Tân Dĩnh không phải vì muốn sinh con trai. Đầu tư vốn lớn như thế này mà không có lãi, mọi người cảm thấy giống cái gì?”

Mọi người không hẹn mà cùng đáp: “Rửa tiền!”


Cố Thành Kiêu mỉm cười6khẽ gật đầu, “Đầu óc xoay chuyển khá nhanh, nhưng chưa đủ. Kim Trang Sùng mới nghe qua thì tưởng chừng như là một nhà đầu tư, nhưng thật ra hắn ta đang thất nghiệp. Tiền vốn đổ vào công ty hắn chỉ là tạm thời. Tiền vừa chuyển đến chỗ hắn thì lập tức đã bị chuyển đi. Tiền của hắn đầu tư vào các chương trình giải trí không thể nói là lời lỗ, vậy tiền của hắn từ đâu mà có?”

Trịnh Tử Tuấn phỏng đoán nói: “Gia tộc hắn có tài sản khổng lồ, chưa kể đến chú Năm Kim Bách Minh là tỷ phú, cha của hắn ta chính là Kim Bách Tùng, có cả chuỗi 2346 siêu thị trên cả5nước. Hơn nữa, thực tế mà nói, hắn đầu tư vào các chương trình giải trí nhiều năm như vậy cũng tích lũy được một khối tài sản nhất định. Tiến có nguồn gốc của hắn cũng có rất nhiều.”

Cố Thành Kiêu thở dài thật sâu, “Tiếp tục điều tra sẽ là một quãng đường dài.” Anh nhìn sang Thẩm Tự An, “Trước tối mai có thể điều tra được hồ sơ tài chính của công ty Kim Bách Tùng và Kim Bách Minh không?”

“...” Thẩm Tự An tối tăm mặt mũi, “Lão Đại, Kim Bách Tùng có chuỗi 2346 siêu thị, Kim Bách Minh là tỷ phú, nghiệp vụ không nhỏ. Trước tối mai sợ rằng...”

“Vậy thì trước sáng ngày kia.” “...” Thẩm Tự3An khóc không ra nước mắt, “Tôi sẽ cố gắng hết sức...”

“Tôi không muốn cố gắng hết sức. Tôi muốn chắc chắn.” Thẩm Tự An hít sâu một hơi, “Vâng!” Anh dường như thấy được toàn bộ nhân viên phòng tình báo đều có đôi mắt đen thù lù như gấu trúc rồi. Nếu không thu được nhiều tin tức từ phòng tình báo thì bọn họ chỉ có thể tiếp tục theo dõi.

**

Tại Nam Bắc Event, mọi người trong công ty, kể cả ông chủ, đều đang bận rộn chuẩn bị cho buổi họp báo thành lập nhóm nhạc mới nhân dịp Tết Nguyên Đán. Lâm Thiển đang xem lại báo cáo kế hoạch chuẩn bị cuối cùng, bất chợt điện thoại riêng vang lên. Cô bấm nhận nghe theo thói quen, “Alo?” “Lâm tổng của Nam Bắc Event phải không?” Lâm Thiển cảm giác giọng nói này khá quen thuộc, đặt báo cáo sang một bên rồi tập trung đáp: “Đúng vậy. Xin hỏi ai đang nói vậy?” “Tôi là trợ lý của Thẩm Tân Dĩnh, tên là Niên Kỳ Nghiên.”

Lâm Thiển thấy lòng chùng xuống. Trước đây Niên Kỳ Nghiện là nhân viên của Minh Nghiệp, sau khi Thẩm Tân Dĩnh tự lập studio riêng thì Niên Kỳ Nghiên cũng đi theo, bây giờ làm trợ lý của Thẩm Tân Dĩnh. Những chuyện này cô đều đọc được trên các tạp chí lá cải.


“Cô Niên tìm tôi có chuyện gì không?”

“Lâm tổng, chuyện là thế này, studio chúng tôi đi tìm hiểu mấy đơn vị tổ chức sự kiện nhưng Thẩm tiểu thư không ưng lắm. Tôi nhớ lúc trước công ty cô giúp Minh Nghiệp tổ chức chương trình vô cùng thành công, nên muốn tìm cô nói chuyện, xem có thể có cơ hội hợp tác hay không.”

Lâm Thiển không tránh được cảm giác tự hào. Làm tốt, thì đương nhiên sẽ có nhiều cơ hội kinh doanh. “Được chứ, không thành vấn đề. Nhưng trước Nguyên Đán thì công ty chúng tôi rất bận rộn.”

“Tôi biết, công ty có phải chuẩn bị cuộc họp báo thành lập nhóm nhạc mới. Tôi cũng rất mong chờ buổi biểu diễn này, tin tưởng các cô sẽ làm rất tốt.” “Cảm ơn cô.” “Vậy Lâm tổng, sau Nguyên Đán thì gọi lại cho tôi. Tôi chờ điện thoại của cô.”

“Được, không thành vấn đề.” Cúp điện thoại rồi, Lâm Thiển mở máy ra tìm kiếm thông tin về stdio làm việc của Thẩm Tân Dĩnh. Vì càng nổi tiếng thì càng thị phi, nên trên mạng có nhiều tin tức bóc phốt. Theo thông tin tự xưng là “người trong cuộc” đưa ra, sau khi Thẩm Tân Dĩnh tự lập studio thì rủ rê hai nhân viên lão thành của Minh Nghiệp, là bầu số Hà Tuấn và trợ lý Niên Kỳ Nghiên. Để dụ được hai người có tiếng từ công ty lớn đi, Thẩm Tân Dĩnh đã tốn không ít tiền.

Hà Tuấn và Niên Kỳ Nghiên là hai người trụ cột trong studio, toàn quyền hoạch định sự nghiệp diễn xuất của Thẩm Tân Dĩnh. Có người nói bọn họ được hưởng hoa hồng của studio. Thu nhập hàng năm so với lúc còn ở Minh Nghiệp hơn cả mấy triệu. Còn có người nói Thẩm Tân Dĩnh trả mức lương một năm hai trăm triệu để mời được bọn họ.

Lâm Thiển đoán, nếu Niên Kỳ Nghiên được Thẩm Tân Dĩnh mời về từ Minh Nghiệp, thì chắc chắn có vị trí cao trong studio. Như vậy, đương nhiên cô ta phải có chế độ rất tốt.


Tuy rằng bởi vì các loại tình cảm cá nhân mà cô rất ghét Thẩm Tân Dĩnh. Nhưng công việc là công việc, cô kiếm tiền được từ người mình ghét thì mới lợi hại.

Buổi tối như mọi ngày, Cố Thành Kiêu cho các con ngủ xong thì đến phòng sách ngồi với cô.

Cô làm việc, anh đọc sách, lặng lẽ chờ cô. “Ông xã, studio của Thẩm Tân Dĩnh hôm nay lại gọi điện cho em, nói muốn hợp tác với em. Nếu em muốn hợp tác với họ thì em họ của anh có ý kiến gì không?” “Bọn em cũng chỉ là quan hệ hợp tác, không phụ thuộc gì nhau. Nó không quản lý được em, nên cũng sẽ không phản đối gì đâu.”

“Được. Vậy để em chuẩn bị xong cho chương trình Tết Nguyên Đán rồi sẽ đi gặp họ.” Đột nhiên trong đầu Cố Thành Kiêu lóe lên một ý tưởng, hào hứng nói: “Công ty em có tuyển thêm người không? Anh đề cử vài người giúp em làm việc, được không?”

“Hả?” Lâm Thiển không hiểu rõ ý tứ của anh cho lắm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui