Mạnh Truyền Tân nhất thời cả kinh, theo bản năng, đột nhiên vươn mình dậy đè lên trên người bên cạnh, đưa tay mạnh mẽ bóp lấy cái cổ người dưới thân.
“Là ai!” Mạnh Truyền Tân quát lớn một câu, nhất thời tỉnh rượu không ít.
“Tân…. là…. là em…” Huyền Phong cảm thấy hô hấp của mình sắp bị cắt đứt, từ trong miệng gian nan phun ra vài chữ “Em… không…. không thở…. được…. nữa….”
Nhận ra người nằm dưới thân là ai, Mạnh Truyền Tân liền vội vàng buông tay ra.
“Huyền Phong? Tại sao lại là cậu? Sao cậu lại ở đây?” Mạnh Truyền Tân kinh ngạc nói, đồng thời cũng vừa nghĩ mà sợ, vừa nãy suýt chút nữa anh đã bóp chết tên nhóc này rồi.
Huyền Phong vội vàng điều hòa lại hô hấp, có chút ngượng ngùng không dám đối đầu với ánh mắt Mạnh Truyền Tân, cúi đầu xoa xoa cái cổ, đầu óc bắt đầu hoạt động hết công suất tìm kiếm lý do.
“Em…. em chính là muốn…. muốn cùng Tân ca…. kể chuyện cười” Huyền Phong đánh chết cũng không có mặt mũi nói bản thân mình đến là để câu dẫn Mạnh Truyền Tân.
Tính tình của Huyền Phong như thế nào, Mạnh Truyền Tân biết rất rõ, chỉ cần suy nghĩ một chút liền biết được nguyên nhân Huyền Phong xuất hiện ở đây, xem ra người phục vụ khi nãy chính là cậu ta.
“Tân, anh sẽ không giận em chứ hả?” Huyền Phong cẩn thận từng li từng tí một nói “Thật ra là vì em quá nhớ anh, khoảng thời gian này anh chỉ biết làm việc, em…”
“Huyền Phong, tôi cho người đưa cậu về nhà.” Mạnh Truyền Tân cắt lời Huyền Phong, vẻ mặt phức tạp nói.
Trong lòng vẫn còn lưu luyến Lăng Nghị, Mạnh Truyền Tân căn bản vẫn chưa có cách nào gỡ xuống nặng nề tích tụ trong lòng để tiếp nhận Huyền Phong, lúc trước anh hết sức tránh né Huyền Phong, chính là muốn để cho Huyền Phong thấy khó mà lui, nhưng lại hoàn toàn ngược lại, Huyền Phong so với trước càng thêm điên cuồng bám đuôi anh, thậm chí ngay cả khi sang nước ngoài vẫn nhìn thấy Huyền Phong từ một góc nào đó đụng phải rồi cười ha ha.
Mạnh Truyền Tân đối với Huyền Phong không đành tâm lạnh lùng sắt đá, nhìn vẻ mặt vô hại kia của Huyền Phong, Mạnh Truyền Tân thậm chí ngay cả đánh đuổi cậu cũng không đành lòng, dù sao cậu cũng đã từng cứu anh, cũng coi như cậu là ân nhân cứu mạng của anh.
“Em không muốn về.” Huyền Phong kéo Mạnh Truyền Tân, làm ra vẻ mặt vô cùng đáng thương “Tân, anh thu nhận giúp đỡ em một đêm đi, em biết mình không được ưu tú như Lăng Nghị, nhưng những gì em làm cho Tân tuyệt đối không ít hơn so với Lăng Nghị a, Tân, anh không thể suy nghĩ lại cho em một chút sao? Em…. đây là lần đầu tiên cho Tân…” Nói xong lời cuối cùng, thanh âm Huyền Phong hạ thấp xuống “Hồi trước em là tổng công đó.”
“Huyền Phong, thực ra tôi…” Mạnh Truyền Tân nghe Huyền Phong nói như vậy, không đành lòng làm ra vẻ mặt lạnh lùng “Tôi hiện tại không muốn nghĩ đến chuyện yêu đương, cậu muốn tình yêu, tôi sợ là không thể cho cậu được.” Mạnh Truyền Tân vừa nói vừa mặc quần áo, bộ dạng dĩ nhiên đang muốn đuổi khéo Huyền Phong.
“Tân làm sao biết em muốn thứ tình cảm gì?!” Huyền Phong gấp gáp lớn tiếng nói “Tân chính là chán ghét em có phải không?! Chính là hận không thể để em ngay lập tức cút khỏi tầm mắt của anh có phải không?!”
Huyền Phong đã quyết định chủ ý, bất luận đêm nay Mạnh Truyền Tân có cản cậu thế nào, cậu cũng cứ bám lì trên chiếc giường này không đi, Mạnh Truyền Tân đối với tình yêu vốn rất khô khan cứng nhắc, nếu như cậu không dùng thế tiến công dữ dội, chắc không thể nào đuổi kịp được! Vì thế nên cậu quyết vô sỉ tới cùng!
“Huyền Phong, đừng giở tính trẻ con nữa, mau đứng lên mặc quần áo tử tế vào, tôi tự mình đưa cậu trở về được không?” Mạnh Truyền Tân gần như cố gắng không quát lớn, nhưng Huyền Phong đột nhiên lại nằm xuống, mím môi tức giận, làm ra bộ dạng “đánh chết cũng không đi”.
“Vậy cậu ngủ ở đây đi, tôi sang phòng khách ngủ” Mạnh Truyền Tân bất đắc dĩ nói, cũng chuẩn bị rời khỏi giường.
Huyền Phong đột nhiên ngồi dậy, từ phía sau ôm chầm lấy lưng Mạnh Truyền Tân, gò má áp vào trên lưng Mạnh Truyền Tân lớn tiếng nói “Em không cho Tân đi! Đêm nay nhất định Tân phải ngủ cùng với em! Nếu không…. nếu không thì em… em đi chết cho coi!”
Mạnh Truyền Tân muốn đẩy mấy ngón tay đang bám chặt trên bụng mình ra, kết quả Huyền Phong lại càng ôm chặt hơn, càng nguy hiểm hơn chính là, Huyền Phong vì muốn câu dẫn Mạnh Truyền Tân mà trèo lên giường, thế nên khắp toàn thân từ trên xuống dưới, đều hoàn toàn trần truồng.
“Huyền Phong! Đừng hồ đồ nữa!” Mạnh Truyền Tân thần sắc từ từ trở nên nghiêm túc, kết quả Huyền Phong không chỉ không buông tay, mà trái lại thân thể chuyển tới phía trước Mạnh Truyền Tân, hai đầu gối quỳ xuống hai bên chân Mạnh Truyền Tân, nhìn qua giống như đang ngồi trên đùi Mạnh Truyền tân, hai tay đổi thành ôm lấy cổ Mạnh Truyền Tân, môi vội vàng đưa đến, Mạnh Truyền Tân trọng tâm không ổn định, thân thể nằm ngã trên giường, nhưng anh lập tức nâng mặt Huyền Phong lên không để nụ hôn này rơi xuống.
Huyền Phong tựa hồ muốn cùng Mạnh Truyền Tân so kè, liều mạng lắc đầu, hai tay cởi đồ Mạnh Truyền Tân ra, bộ dạng tư thế Bá Vương ngạnh thượng cung.
Huyền Phong thân thể nhỏ bé làm sao đấu lại được với Mạnh Truyền Tân, Mạnh Truyền Tân xoay người khiến cả hai đảo ngược 180 độ, Huyền Phong liền bị Mạnh Truyền Tân đặt nằm xuống dưới thân.
Huyền Phogn thấy Mạnh Truyền Tân còn định rời đi, lập tức ôm chặt lấy cổ Mạnh Truyền Tân, hai chân bám lấy kẹp chặt lấy thắt lưng Mạnh Truyền Tân.
“Em đã dâng đến tận cửa như vậy rồi, Tân thật sự ngay cả sờ vào một chút cũng cảm thấy phiền sao? Tân ghét em đến như vậy ư? Em biết mà, bất kể em có phải là đã cứu mạng Tân hay không, có phải từng giúp Tân hay không, Tân đều xem em như một phiền phức, em…. em thật sự không bằng chết đi cho rồi.”
Mạnh Truyền Tân có chút hơi xúc động, xen lẫn áy náy, hắn là bởi vì chuyện của Lăng Nghị nên không muốn mở lòng với bất kỳ ai nữa, nhưng hắn đối với Huyền Phong không phải chán ghét, ngược lại rất cảm kích cậu ta, thậm chí đôi khi buông thả hưởng thụ sự theo đuổi nhiệt tình của Huyền Phong.
“Huyền Phong, xin lỗi… tôi…” Mạnh Truyền Tân cúi đầu, thần sắc phức tạp.
Thấy Mạnh Truyền Tân rốt cuộc thỏa hiệp với mình, Huyền Phong lập tức lấn tới, nhẹ nhàng nhu nhu giống như đang làm nũng “Em muốn Tân hôn em, giống như lần Tân say rượu đó.”
Nhắc đến lần say rượu kia, sắc mặt Mạnh Truyền Tân hơi quẫn bách, lần kia…. quả thực là hắn say rượu thất đức.
Mạnh Truyền Tân tuy rằng theo Tiếu Tẫn Nghiêm nhiều năm như vậy, nhưng từ trong xương tủy không tàn lạnh âm hàn như Tiếu Tẫn Nghiêm, anh là một người đàn ông trong nóng ngoài lạnh, đi theo Tiếu Tẫn Nghiêm làm việc quả đoán đại sát tứ phương, nhưng khi đối mặt với phương diện tình cảm, anh liền lại có chút lúng túng không biết nên làm sao.
Huyền Phong thấy Mạnh Truyền Tân vẫn còn sững sờ, liền quýnh lên, đột nhiên nhấc đầu hôn lên môi Mạnh Truyền Tân, Mạnh Truyền Tân hiển nhiên muốn kháng lại, nhưng đầu bị Huyền Phong kéo mạnh xuống, Mạnh Truyền Tân lại không đành lòng đánh Huyền Phong, thế nên khó có thể nhấc đầu lên.
“Ưm… Tân….”
Huyền Phong hôn rất có kỹ xảo, dần dần, từ từ, Mạnh Truyền Tân không chống cự giống như trước nữa, anh nhìn Huyền Phong trước mặt đẹp trai thâm tình, sắc mặt từ từ hòa hoãn ôn nhu.
“Ưm….” Huyền Phong nghẹn ngào một tiếng, sau đó trợn mắt lên, giật mình nhìn Mạnh Truyền Tân động tác bắt đầu trở nên nôn nóng gấp gáp.
Mạnh Truyền Tân một tay cố định đầu Huyền Phong, dùng sức mài ép bờ môi Huyền Phong, một tay khác bắt đầu cấp tốc cởi y phục trên người ra.
Anh nhất định phải hành động quyết đoán, nên tách bỏ do dự trong lòng, để bản thân biết được rõ rõ ràng ràng, giờ khắc này nên quý trọng điều gì.
“Huyền Phong…” Mạnh Truyền Tân ngẩng đầu lên, hai mắt ôn nhu nhìn Huyền Phong, nhẹ nhàng dịu dàng xoa xoa gò má Huyền Phong, thanh âm êm ái nghe vào tràn ngập mùi vị sủng nịch “Thằng nhóc ngốc….”
…………………….
“Tân…. hay là…. hay là tụi mình…. nghỉ một lát…. nha…” Huyền Phong hơi mở mắt, nhìn Mạnh Truyền Tân đang bán mạng rong ruổi trên thân thể mình, thở hồng hộc đứt quãng nói “Em…. em sắp….A…”
Lời nói còn chưa hết, Huyền Phong lại bị cuốn vào bên trong tiến công cuồng nhiệt.
Thể lực của Mạnh Truyền Tân, Huyền Phong hoàn toàn không sánh được, Mạnh Truyền Tân quanh năm rèn luyện, thân thể mỗi một nơi đều tỏa ra sức mạnh đàn ông dương cương mạnh mẽ, bên trong thân thể kiện mỹ tràn ngập sức mạnh kia có vô số bản năng của đàn ông!
Mạnh Truyền Tân chưa từng trải qua nhiều về chuyện giường chiếu, chỉ mới có hai lần, đều là làm trong lúc say rượu, cho nên khi anh tỉnh táo cảm nhận được nhiệt độ cùng khoái cảm nơi thân thể Huyền Phong mang đến, cảm thấy thân thể mình cực kỳ thoải mái, tâm hồn giống như là ở trên Thiên đường, thế nên ôm lấy eo Huyền Phong, cường độ cùng tần suất va chạm của Mạnh Truyền Tân càng lúc càng mất đi khống chế, hận không thể đem toàn thân đều chen vào địa phương nhỏ hẹp mềm mại kia.
Như vậy chỉ tội cho Huyền Phong, a a a gọi xong, liền bắt đầu xin tha.
Lần đầu tiên rõ ràng cảm nhận được cảm giác này, Mạnh Truyền Tân có chút không kiềm chế được bản thân, nhưng nhìn nam nhân nhỏ bé dưới thân bộ dạng có chút không chịu nổi, liền vội vàng giảm nhẹ cường độ xuống, vật cứng nóng bỏng chậm rãi ma sát.
Huyền Phong cảm thấy như vậy thoải mái hơn nhiều, thỏa mãn nhắm mắt lại, nhẹ nhàng đẩy động, mệt muốn chết đi sống lại, cậu rất nhanh liền cảm thấy buồn ngủ.
Mạnh Truyền Tân thấy Huyền Phong cùng mình làm chuyện này còn có thể ngủ, cảm thấy tự tôn đàn ông bị tổn thương, liền động thân mạnh mẽ, toàn bộ nỗ lực tiến vào nơi sâu nhất trong Huyền Phong, Huyền Phong kinh sợ đến mức lập tức mở mắt ra, kêu lên một tiếng, chỉ là còn chưa kịp ngăn lại, Mạnh Truyền Tân lại lật trở người cậu, bắt đầu tiếp trận mới….
Một hồi lâu qua đi, Mạnh Truyền Tân rốt cuộc đình chiến lại, hài lòng nằm nhoài phía sau lưng Huyền Phong, hôn lên gò má thấm mồ hôi của Huyền Phong.
“Tân…. anh… quá…. quá lợi hại rồi…” Huyền Phong uể oải thở dài nói.
Mạnh Truyền Tân chỉ cười cười không nói lời nào.
Sau khi đánh vỡ được chướng ngại tâm lý, Mạnh Truyền Tân đã bắt đầu xem Huyền Phong như là người yêu của mình.
“Cha em bảo em về nhà mấy ngày…. ” Huyền Phong dựa vào trong lồng ngực Mạnh Truyền Tân, thanh âm kéo dài “Lần này đi chắc một tháng nửa em mới trở lại thành phố X, làm sao bây giờ Tân? Em không muốn xa anh.”
Mạnh Truyền Tân hôn lên trán Huyền Phong, nhẹ giọng nói “Anh trở về với em.”
“Thật chứ?” Hai mắt Huyền Phong tỏa ra ánh sáng “Tân thật sự đồng ý cùng em về nhà một tháng?”
Mạnh Truyền Tân nhẹ nhàng nở nụ cười “Bây giờ anh đã là bạn trai em, đi cùng em, là chuyện đương nhiên.”
Huyền Phong ôm chặt lấy eo Mạnh Truyền Tân, kích động đến suýt nữa khóc lên “Tân, chúng ta nhất định sẽ hạnh phúc…. so với Tiếu tổng hay Phục gia còn hạnh phúc hơn…” (Jian: Phục gia giờ ngồi chồm hổm cong lưng ra giặt đồ cho vợ kìa =))))) xong đi nấu ăn cho vợ banh chành luôn cái bếp =))))))))
Mạnh Truyền Tân nhẹ nhàng tựa cằm trên tóc Huyền Phong, khẽ ừ một tiếng, trên mặt tất cả đều là vẻ thoải mái.
Jian: Xong xuôi cặp này:3 kết đẹp:3
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...