Lão Tổ Toàn Năng Tái Sinh Sau Bão Táp
Ba phút sau, Tư Vũ cầm dụng cụ xét nghiệm nước tiểu đi vào nhà vệ sinh công cộng, vừa nhìn vào bên trong liền sững sờ.
Người ở bên trong cũng “đứng hình”.
Anh đang “xả lũ” trước bồn tiểu nam với cánh tay để trần, trên khuôn mặt tuấn tú như được chạm khắc thoáng qua vẻ kinh ngạc.
Người đàn ông này rất cao ráo, thân hình cân đối, trên gương mặt đẹp trai hiện lên nụ cười ngang tàng phóng đãng, trông thật mê hồn.
Tuy nhiên, nụ cười cùng với hành động anh đang làm lại khiến người ta có cảm giác gặp phải một tên biến thái xấu xa.
Thật đen đủi!
Tư Vũ quay người lại định đi ra ngoài, chợt có người xồng xộc chạy vào, gọi “Cậu chủ Hàn!” còn va cả vào người cô.
Cô nhanh chóng lùi lại.
Hàn Mục Lẫm không còn cách nào khác, lập tức đưa tay ra theo bản năng, đỡ lấy cô gái đang lùi về phía mính.
Hai bàn tay nắm lấy vòng eo mảnh mai của cô rất chuẩn xác.
Anh thầm nghĩ, eo thon thật đấy!
Tư Vũ liền thúc cùi chỏ vào ngực anh.
Hàn Mục Lẫm vô thức buông tay ra, tránh đòn tấn công về phía sau của cô.
Người vừa chạy vào há hốc mồm, sau đó ngậm miệng lại, chửi thề một câu, rồi nói: “Cậu chủ Hàn, anh phải đói khát đến mức nào mà ngay cả một nữ sinh ven đường cũng không buông tha vậy?”
Cậu chủ Hàn nghẹn họng, nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn anh ta, sau đó quay sang nhìn Tư Vũ đang đứng bên cạnh.
Cô nhíu mày với vẻ ghét bỏ.
Hàn Mục Lẫm nhếch miệng nở nụ cười đểu cáng: “Cô bé, đã nhìn rõ chưa?”
Tư Vũ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt sáng sủa với nụ cười trên môi anh, nghĩ bụng thật xui xẻo khi gặp phải người đàn ông ngả ngớn tinh quái này.
Cô lạnh nhạt đáp: “Cũng đáng xem đấy.”
Người đàn ông vừa chạy vào đã hiểu được chuyện gì xảy ra, cố nhịn cười nói: “Cậu chủ Hàn à, quần áo… Mặc quần áo vào đi đã.
Giở trò lưu manh trước mặt nữ sinh như này là hư lắm đấy.”
Hàn Mục Lẫm nhận lấy quần áo anh ta đưa cho mình và mặc vào.
Mái tóc hơi dài phất phơ trước trán, che đi đôi mắt phượng của anh.
Tư Vũ tao nhã cất bước đi ra ngoài, rẽ trái, rồi bước vào nhà vệ sinh nữ.
“Cậu chủ Hàn, cô bé này được phết.
Vào nhầm nhà vệ sinh mà còn có thể tỉnh bơ đổi hướng.
Cảm giác khi bị nhìn hết sạch từ trên xuống dưới thế nào?”
“Chậc, cô bé này thật thú vị.” Hàn Mục Lẫm xoa ngón tay tê dại, nheo mắt nói tiếp: “Có điều, hơi nhỏ một chút.”
Cửa nhà vệ sinh.
Tư Vũ chỉnh lại quần áo rồi đi ra, khẽ nhíu mày khi nhìn thấy người đàn ông đang nở nụ cười xấu xa.
Cừu Tây Nguyên nhìn cô bằng ánh mắt dò xét, nhướng mày hỏi: “Trông xinh gái đấy, nhưng hơi gầy.
Em gái, em tên gì?”
“Tránh ra!”
Giọng điệu của Tư Vũ lãnh đạm giống như con người cô vậy.
Ánh đèn từ hành lang chiếu vào thiếu nữ, mạ một lớp màu nhạt lên người cô, khiến làn da của cô càng thêm trắng nõn, thậm chí còn có thể nhìn thấy rõ mạch máu màu tím nhạt bên dưới.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...