Cô đang nghĩ đến cảnh,liệu rằng có một ngày, anh có người con gái mình thích rồi thì cô phải làm sao?cô sẽ phải lạc lõng,bơ vơ như hồi đầu nữa hay sao?cô không chấp nhận nổi điều đó.
Bây giờ,có anh bên cạnh cô đã quen.
Đã chấp nhận sự hiện diện của anh trong cuộc sống của mình.
Nhưng,nếu một ngày anh rời bỏ cô thì sao?Dù gì cả hai cũng chẳng là gì ngoài trừ "1 người bạn"Thú thật,cô muốn tiến tới anh hơn nữa.
Phải làm sao đây,cô lo toan suy nghĩ,mặt mày cũng cau có từ đó.
Cứ hễ,mỗi lần căng thẳng là cô lại cảm thấy đau đầu vô cùng.
Cô đi ra ngoài,tiếp tục công việc bán đồ cùng hắn.
Nhưng Mãi 1 giờ 2 giờ trôi qua,cô vẫn không thể tập trung nổi vào công việc,trong đầu cô cứ có mãi sự việc ấy.
Bây giờ,cô phải làm sao?
"Bình tĩnh,Miễn Ni,Bình tĩnh tìm cách nào"Cô là một người cũng tương đối thông minh,cô trấn an bản thân rồi suy nghĩ về cảm xúc của mình đối với Minh Hàn.
Vì đó,là nền móng chủ yếu để cô biết được cô nên làm gì.
.
Cô chầm chậm suy nghĩ,tay vừa sắp đồ lên kệ đầu thì tập trung suy nghĩ.
Ở bên anh,cô thấy bản thân rất vui
Ở bên anh,cô luôn muốn bản thân được che chở
Ở bên anh,cô thấy mình mềm yếu hắn đi
Và cô thích nụ cười của anh,thích cách anh gần gũi và chạm vào cô
Thích cách anh chăm sóc và lo lắng cho cô.
Liệu rằng,cô có thích anh?
Câu trả lời là có và còn nhiều thêm thế nữa.
"Tôi thích anh,rất rất thích anh ,Hàn ạ"Cô nói thầm trong miệng,tâm từ lâu đã không muốn anh thích ai khác,nhưng giờ cô biết làm gì đây nhỉ?thẳng tay 1 lần theo đuổi,hay phải chấp nhận số phận mà rời bỏ anh.
.
Suy nghĩ một hồi,cô cũng đưa ra quyết định
"Thôi thì đành liều một phen,được thì ăn cả,ngã thì làm bạn"Đúng,từ nay Tiểu Miễn Ni quyết sẽ theo đuổi Diệp Minh Hàn,người con trai đầu tiên thay đổi đi cái đầu của cô,lòng tự trọng của cô.
Mặt cô hằn lên lòng quyết tâm,làm cho Dương Mịch-người trực cùng hai người đêm nay cảm thấy khó hiểu,anh ta bắt đầu tiếp cận mà trêu ghẹo cô.
"này,cậu suy nghĩ gì mà đăm chiêu thế"Anh ta vừa nói,tay quơ qua quơ lại trước mặt của Miễn Ni
Miễn Ni muốn độn thổ tại chỗ,không lẽ anh ta đọc được tâm tư của cô hay gì mà xuất hiện như vong.
Cô thất thần,xua tay từ chối
"Đâu,đâu có cậu nhầm rồi"cô lắp bắp nói
"Oh,thật không đó"Dương Mịch khuôn mặt gian xảo,xấu ma tiến gần tới cô
Hù cô một vố đau điếng
"TỚ NÓI THẬT"Miễn Ni lấy hết hơi la lên,mặt cô đỏ bừng bừng như trái cà chua,khiến cho Dương Mịch bật cười khanh khách rồi bỏ qua
"Này cho cậu,quà làm quen đó"Dương Mịch chìa tay, từ đâu ra 3 cây xúc xích rất to đưa cho cô.
Miễn Ni thấy liền sáng vực mắt lên,đồ cho không ăn thì phí lắm nhưng đây còn là loại xúc xích cô thích nữa không nhận sao được.
Cô vui mừng nhận lấy.
"Được đó,cảm mơn nhiều nhaa"
"Cậu nhận thì mình vui"
Cả hai cứ thế luyên thuyên,làm cho ai kia ở quầy tính tiền đang không được vui,tay hằn lên gân đầy quyến rũ,ánh mắt sắc liệm đi.
Tên kia sao nói chuyện thân mật với cô quá vậy?Thích cô rồi hay sao?Nhìn cậu ta như thế,gầy gọ không đáng tin cậy,còn khuôn mặt gian xảo kia nữa.
Quả là đáng ghét.
Minh Hàn nhìn hai người họ lúc này mà muốn bốc khối.
tên kia,hắn muốn quăng cậu ta ra xó chợ để trả lại sự riêng tư cho cả hắn và cô.
Giấc mộng cùng đi làm vui vẻ,ngọt ngào như mấy cặp tình nhân ngoài kia đều tan vào hư không nhờ vào sự xuất hiện của cái tên Dương Mịch kia.
Ông trời,quả thật luôn ghét hắn.
Cơn giận trong lòng vẫn chưa nguôi,lại bắt gặp thấy ánh mắt của Dương Mịch đang nhìn mình bằng ánh mắt khiêu khích,rồi anh ta lại nhìn qua Miễn Ni như hễ nói cô là của anh.
Không cần thêm dầu với lửa nữa.
Hắn ta tự đốt cháy bản thân bằng lửa giận trong lòng.
Bụm bụp,Hắn ta ghìm chặt tay rồi đi chậm về phía của Miễn Ni
Bước đi của hắn uy nghiêm,như đe hiếp người khác phải nể phục,câu lời.
.
Hắn bước tới,bàn tay to lớn thô ráp lại một lần nữa chạm vào vai Miễn Ni.
Lần này,hắn mạnh bạo kéo thẳng cô ngả ngược về phía mình rồi nhìn anh ta,hắn bế cô đi về thẳng nhà.
Nếu bây giờ,hắn còn ở đây thì có lẽ Dương Mịch đã phải nộp mạng.
Hắn bước ra Cửa hàng tiện lợi,trên vai là cô nàng Miễn Ni.
Cô vẫn không khỏi hoang mang,hắn đang manh động gì thế này.
cô cứ thế mà la hét in ỏi
"Minh Hàn,bỏ tôi xuống"
"anh đang làm cái trò gì vậy hả?"Cô vẫn không ngừng la hét,giãy giụa trên vai hắn.
Hết cách,hắn ta cáu kỉnh mà lên giọng
"Nếu bây giờ cô còn ngọ nguậy,tôi sẽ ăn cô ngay lập tức"
Nghe hắn nói thế,cô không dám động đậy nữa.
Cũng không hiểu vì sao,bản thân lại nghe lời hắn đến vậy,cô chỉ biết nếu bây giờ cô không nghe lời,rất có thể hắn sẽ uy hiếp cô thật
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...