Lão sư! Buông tha tôi đi

Chương 101:Sống lại khác nhau

Lục Chu Việt sắc mặt càng thêm khó coi,Hứa Lưu Liễm không muốn cãi với hắn,phủi đất từ bên cạnh bàn ăn đứng lên,
“Lục Chu Việt,anh vậy là sao? Em không đi nhổ răng anh không chịu,mỗi đêm lăn qua lộn lại  hành hạ người ta,em đi nhổ anh cũng không chịu,khuôn mặt lạnh đó làm cho em nhìn sao,anh tưởng mình là hoàng đế cổ đại  muốn thế nào thì thế ấy sao!”
Cô nói xong tức giận  hừ một tiếng ngay cả cơm cũng không ăn,xoay người đi lên lầu. Tức chết tức chết,cô làm sao cũng sai,nếu hắn nhìn cô không vừa mắt, tại sao còn dùng thủ đoạn có chủ tâm tới  tàn bạo giữ cô bên người?
Lục Chu Việt bởi vì một đống lời cô nói đổ ập xuống  mà sửng sờ ở tại chổ,khi tỉnh lại đã không thấy bóng người cô. Tần tỷ ở một bên mím môi nở nụ cười,
“Tiên sinh,không phải tôi nói ngài,ngài đối với phu nhân. . . . . . Có chút giữ quá chặt đấy!”
Lục Chu Việt cau mày,chẳng lẽ người trong cuộc thì mù mở sao? Đường Dục Hàn cũng nói hắn,Tần tỷ cũng nói hắn. Hắn chẳng qua chỉ cảm thấy thật vất vả cô mới mở rộng cửa lòng chấp nhận hắn chút xíu,hắn muốn thừa thắng truy kích để tim cô có nhiều chỗ trống dành cho hắn.
Là hắn quá nóng lòng sao? Đương nhiên người không  tim không phổi như cô không hiểu nguyên nhân hắn tức giận,hắn tức giận cô một mình đi nhổ răng, không nói cho hắn biết cũng không để hắn theo,cô còn cảm thấy tính tình của hắn thay đổi thất thường làm cho người ta chán ghét.
Trở về phòng ngủ,cô đang ngồi  trước máy vi tính nói chuyện phiếm,tám phần là cùng Hạ Vi Lương lên án tội của hắn,nhìn khuôn mặt cô tức giận hung hăng gõ lên bàn phím thì đã biết,hắn tựa tại cạnh cửa bất đắc dĩ  cười, không biết nha đầu Hạ Vi Lương kia có thể hiểu tâm trạng của hắn không.
Hứa Lưu Liễm quả thật đang tố khổ với Hạ Vi Lương,cơ hồ  than thở khóc lóc lên án của hắn  thay đổi thất thường,Hạ Vi Lương suy nghĩ ném cho cô một câu như vậy,
“Emma,lão Lục tuyệt đối là đang buồn bực *** người đàn ông phúc hắc thâm tình!”
“?”
Cô gửi dấu chấm hỏi cho cô, Hạ Vi Lương lộp bộp gõ  bàn phím,
“Lão Lục người ta nào có thay đổi thất thường ,đây không phải vì quá mức lo lắng cho cậu sao! Cậu nói cũng không nói cho hắn biết một tiếng liền tự mình đi nhổ răng,vạn nhất xảy ra chuyện gì làm sao bây giờ?”

“Có thể xảy ra chuyện gì, không phải chỉ nhổ ra thôi sao?”
Hứa Lưu Liễm cảm thấy cô có chút đúng nhưng vẫn cảm thấy tức giận tên kia không thể nói lý, Hạ Vi Lương nói tiếp,
“Đàn ông mà, vốn hi vọng phụ nữ dựa vào hắn!”
Hứa Lưu Liễm phát quá một vẻ mặt chảy mồ hôi,
“Hạ Vi Lương,cậu xác định cậu là đàn bà sao?”
Hạ Vi Lương cười mờ ám,
“Tớ là đàn bà hàng thật giá thật,nhưng căn cứ theo nội dung tiểu thuyết,tớ tùy thời có tư tưởng đàn ông!”
“. . . . . .”
Hứa Lưu Liễm liền im lặng,phía sau có hơi thở quen thuộc truyền đến,cô vừa quay đầu lại chỉ thấy hắn từ đâu chạy tới phía sau cô, vội vàng đập lại màn hình máy tính.
Lục Chu Việt đi đến khom lưng từ phía sau cô ôm lấy cô,cô không vui giãy dụa, hắn ôm càng chặt đem cằm đặt tại đầu vai cô nghiêng đầu hôn lên  gương mặt đang tức giận hừ hừ
“Nếu như anh là hoàng đế cổ đại,em nhất định sẽ bị hậu nhân thóa mạ!”
Cô vốn đang tức giận giờ hắn còn nói cô bị đời sau thóa mạ thì càng không vui,hắn cúi đầu  cười,
“Bởi vì em nhất định là hồng nhan họa thủy, anh sẽ chỉ có một phi tử là em,anh sẽ cưng chìu phi,em nói cái gì thì chính là cái đó,em muốn giang sơn anh cũng cho em, em nói  xem hậu nhân có thể mắng em không?”
Cô bỗng nhiên có chút tức giận,cô nghe được hắn đang mượn đề tài này biểu đạt tâm ý hắn đối với cô,liền cúi đầu trầm mặc lại.Cô nhớ tới Hạ Vi Lương nói kể từ bây giờ cho hắn cơ hội, tuy nhiên vừa do dự vừa lưỡng lự.

Có yêu mới biết được tổn thương,cô không biết mình có còn dũng khí yêu một lần nữa không. Hơn nữa trong lòng cô  thủy chung  yêu Trần Thanh Sở,ở chung một chỗ nhiều năm,mặc dù tách ra  mấy năm này cô vẫn chẳng bao giờ  quên mất quá hắn,như vậy làm sao có thể dễ dàng buông ra?
Lục Chu Việt thấy cô trầm mặc lại nhớ tới Tần tỷ nói hắn đã quá ép cô,nên hắn không miễn cưỡng cô,buông lỏng cô ra đứng dậy đi vào phòng tắm,cô đã bắt đầu biến chuyển không phải sao? Có lẽ bọn họ nói rất đúng,hắn không nên quá gấp gáp.
*
Sau khi răng khôn hành hạ cuộc sống hai người cũng coi như hòa bình chung sống,thời điểm tiết Trung thu hai người trở về Ôn Thành,Lục Chu Việt tuy nói  quan hệ không tốt với Lục Phương Đình,nhưng truyền thống ngày lễ cả nhà đoàn viên cho nên hắn vẫn trở về,Hứa Lưu Liễm thì càng không cần phải nói,cô đã sớm muốn trở về thăm Liên Tố.
Thời điểm đặt vé đi hai người đều khác nhau, ý  của Lục Chu Việt là sau khi Tiết Trung thu nhiều nhất ở  Ôn Thành ba ngày sau đó gấp trở về,Hứa Lưu Liễm thì không đồng ý,muốn ở lại Ôn Thành thêm vài ngày tham gia họp mặt bạn củ.
Bởi vì năm nay tiết Trung thu ở  giữa ngày nghỉ  lễ quốc khánh,nên đại đa số mọi người bởi vì về nhà đoàn viên khó có thể đi chơi. Hạ Vi Lương gọi điện thoại cho cô nói có bạn học thừa dịp cơ hội tất cả mọi người về Ôn Thành liền tổ chức một buổi họp mặt,hỏi cô có muốn đi không.
Cô lúc ấy không hề nghĩ ngợi liền cự tuyệt,nếu là họp mặt bạn cũ Trần Thanh Sở nhất định sẽ đi,cô cảm thấy bọn họ không nên gặp mặt,ngăn cách giữa bọn họ  đã không phải là bạn học gia đình,không phải là khoảng cách thời gian,mà là cô đã có chồng.
Hạ Vi Lương cười hỏi cô,
“Có phải bởi vì Trần Thanh Sở ?”
Cô trầm mặc, Hạ Vi Lương hiểu rõ nói,
“Thật ra thì tớ cũng vậy cảm thấy các ngươi tốt nhất không nên gặp mặt,bất quá bạn học tổ chứ nói,hình như hắn bận công tác nước ngoài cách đây mấy ngày, nên không có cách nào tham gia, cho nên cậu có thể yên tâm đi!”
“Cậu xác định?”
Cô vẫn còn có chút nghi vấn, sau lại nhớ hắn mới vừa trở về nước tiếp nhận Trần thị, công việc khẳng định rất bận rộn,đi công tác nhất định là bình thường như ăn cơm.

“Yên tâm đi,tớ đã sớm cho ngươi hỏi thăm rõ ràng!”
Hạ Vi Lương vỗ lên ngực bảo đảm cho cô,
“Ơ, chị hai tớ cũng vậy nhớ cậu muốn chết, bấm tay tính toán chúng ta cũng có hơn nửa năm không gặp mặt nha,đến lúc đó hai ta sẽ tụ họp một chút Humm!”
Hạ Vi Lương cũng không học đại học Ôn Thành,cho nên hai người ngày thường đến nghỉ đông và nghỉ hè mới gặp mặt, có đôi khi nghỉ hè cô còn bận rộn đi làm, Hạ Vi Lương thì bận rộn du lịch nên cũng rất khó gặp mặt,Hạ Vi Lương lên tiếng mời cô liền đồng ý.
Bất quá tiệc họp mặt bạn cũ định vào đếm ngược ngày thứ hai sau quốc khánh,nếu như cô dựa theo hành trình của hắn bay về thành phố N thì không đi được,cho nên hắn tỏ vẻ kháng nghị,
“Em ở lại đây thêm mấy ngày, nếu không một mình anh về trước cũng được mà!”
“Em còn có chuyện khác?”
Lục Chu Việt vừa nghe cô nói như vậy nhất thời cau mày nhìn về phía cô, hắn đối với việc cô một mình ở lại cái kia thành phố có Trần Thanh Sở  mà tỏ vẻ không vui.
Không phải hắn không tin tưởng lòng cô,hắn không yên lòng chính là tên Trần Thanh Sở kia.Theo quan sát của hắn,Trần Thanh Sở đã không còn là thiếu niên rực rỡ ở trung học đệ nhị cấp ba năm trước,huống chi lần này hắn trở về  một trong những mục đích chính là muốn đoạt lại cô,hắn làm sao có thể yên tâm để cô một mình ở lại Ôn Thành?
Mặc dù bọn họ sớm muộn phải về Ôn Thành,nhưng bên cạnh cô có hắn,hắn mới yên tâm.
Hứa Lưu Liễm đón nhận ánh mắt sắc bén của hắn vô tư nói,
“Có bạn học tổ tức họp mặt bạn cũ, em muốn tham gia!”
Cô biết hắn nhất định sẽ để ý,nhất định sẽ cho là cô muốn đi gặp Trần Thanh Sở, nhưng trong lòng cô vô tư không lay động, bởi vì Trần Thanh Sở cũng không tham gia. Quả nhiên đã thấy hắn thay đổi sắc mặt,
“Hứa Lưu Liễm,em muốn gặp người kia phải không? Em vẫn nhớ mãi không quên hắn sao?”
Cô bình tĩnh giải thích,
“Vi Lương nói, mấy ngày đó hắn phải đi công tác nước ngoài, cho nên sẽ không tham gia họp mặt bạn cũ !”

Hắn tức giận  hừ lạnh,
“Em thật cho hắn đi công tác nước ngoài không tham gia?”
Lục Chu Việt mới không tin Trần Thanh Sở sẽ buông tha cơ hội gặp mặt cô, dựa theo phân tích của hắn,Trần Thanh Sở nhất định là cố ý tung tin nói mình không tham gia, sau đó vẫn tham gia gặp cô .
“Ý anh là gì?”
Hứa Lưu Liễm cau mày hỏi ngược lại hắn, hắn lạnh lùng nói,
“Ý của anh hắn nhất định sẽ tham gia, bất quá là cố ý nói không tham gia để dụ em đi!”
Cô nhất thời giận giữ,
“Anh cho rằng mỗi người đều có suy nghĩ xấu xa như anh sao!”
Chính hắn suy nghĩ xấu xa thì thôi,còn đem suy nghĩ mình áp đặt lên người khác,Thanh Sở của cô không phải là người như vậy!
Cô che chở Trần Thanh Sở mà giễu cợt gièm pha hắn, thiếu chút nữa làm lục Chu Việt giận đến hộc máu,
“Hứa Lưu Liễm,anh ở trong lòng em xấu xa như vậy sao? Còn hắn  trong lòng em luôn hoàn mỹ phải không?”
Hứa Lưu Liễm mím môi trầm mặc,cô không hiểu hai người đang êm đẹp tại sao ầm ĩ thành như vậy.Cô cũng đã giải thích với hắn Trần Thanh Sở không đi cho nên cô mới tham gia,hắn tại sao còn nói Trần Thanh Sở như vậy?
Cô trầm mặc để cho trong lòng hắn lạnh lẽo,lạnh lùng ném cho cô một câu nói liền xoay người phẩy tay áo bỏ đi,
“Dù sao anh không cho phép  em đi!”
Hắn bá đạo ra lệnh càng khiến  Hứa Lưu Liễm tức giận,hai người lại một lần nữa tan rã trong không vui. Ngày thứ hai hắn bay đi những thành phố khác công tác, cho nên đến ngày hai người trở về cũng không nói chuyện,cùng nhau ngồi ở trên máy bay trầm mặc không nói.
Lục Chu Việt nhìn thoáng qua cô tựa đầu nơi khác không để ý hắn,hắn đưa tay nắm tay cô,lần này hắn không muốn thỏa hiệp với cô, bởi vì không cần nghĩ  cũng biết Trần Thanh Sở nhất định sẽ đi ,nhưng lại chịu không được chiến tranh lạnh giữa hai người.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui