Lão Đại Phu Nhân Đuổi Tới Rồi
“Ngay cả gặp mặt mà tớ còn chưa gặp nữa thì đã bị tên công tử bột tiệt đường rồi.
Không nói nữa, tớ buồn ngủ rồi, đi ngủ đây”
Sau đó, Lâu Yến Vy chui vào trong chăn và ngủ thiếp đi.
Giọng của Bạch Hồng Hoa phát ra từ bên ngoài cái chăn.
“Không phải cậu ghét nhất loại người như Vạn Hoài Bắc sao?”
Lâu Yến Vy tung chăn lên và nhìn thẳng vào ánh mắt của Bạch Hồng Hoa: “Quả thật Công tử bột rất đáng ghét.
Tớ chỉ đi ăn cơm với đội trưởng Lãnh thôi mà anh ta đã lấy còng tay còng tớ lại.
Thật là to gan mà.
Xem ra tớ phải suy nghĩ cho thật cẩn thận việc phải quản lý hậu cung như thế nào rồi, băng không sau này đến lượt tớ làm chủ ngôi nhà này thì anh ta sẽ được nước lên trời rồi à?”
Ngôi nhà này?
Lâu Yến Vy đã vô thức xem Vạn Hoài Bắc là người một nhà rồi.
Bạch Hồng Hoa thực sự rất khó thích ứng với loại tương phản này, trước đây cô ta thường là đòi đánh đòi giết nhưng bây giờ đã trở thành người một nhà.
Mối quan hệ của hai người không hề có sự quá độ mà cứ thế vượt qua giới hạn luôn.
“Tớ đi rửa mặt đây”
Bạch Hồng Hoa đặt tách trà xuống, nói: “Đúng rồi, Lâu Yến Vy, tớ muốn chuyển khỏi nhà họ Lục.
Hôm nay tớ đã đi tìm một căn nhà và đã thuê rồi”
“Được, vậy ngày mai chúng ta chuyển nhà đi”
Lâu Yến Vy không hỏi tại sao lại chuyển đi, giữa hai người vẫn có một sự ăn ý ngầm.
Quả thật là sống trong nhà họ Lục cũng không tiện lắm.
Hai người nói chuyển liền chuyển.
Sau bữa sáng ngày hôm sau, Lâu Yến Vy nói rõ với Tô Lan Huyên về việc chuyển nhà.
Tô Lan Huyên có thể hiểu được và không ngăn họ lại Lâu Yến Vy và Bạch Hồng Hoa đã chuyển ra ngoài sống và Tô Hạo.
Trần cũng bằng lòng đến sống trong gia đình họ Tô.
Dù sao thì họ không sống trong nhà họ Lục nữa nên Tô Lan Huyên vẫn cảm thấy có cảm giác hơi mất mát.
Đám cưới của Tô Lan Huyên và Lục Đồng Quân gần như đã chuẩn bị xong, tin tức cũng đã được lan truyền rộng khắp.
Lục Đồng Quân và Lãnh Phú Cường đã lập ra một vài kế hoạch để bắt con rùa rụt cố trong đám cưới này.
Rất ít người biết đám cưới này là giả, chỉ có Lâu Yến Vy, Bạch Hồng Hoa,Vạn Hoài Bắc và Tô Hạo Trần biết mà thôi.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa.
Trong nháy mắt, đã đến buổi tối trước ngày đám cưới.
Tại một thành phố lân cận.
Trong một tòa nhà nhỏ kiểu phương Tây, Tân Kiều Lam tức giận đập phá mọi thứ.
“Thế mà bọn họ lại sắp kết hôn rồi.
Tất cả mọi thứ tôi làm đều uổng công vô ích”
“Cô chủ, đừng nóng giận.
Cẩn thận làm động đến thai khí ạ”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...